Đặc Quyền Chỉ Dành Cho Riêng Em

Chương 19: Đánh dấu chủ quyền




Văn phòng chủ tịch SHB

Trợ lí Phan đứng bên cạnh thông báo lịch trình của anh:

“ Thưa chủ tịch, 10h sáng nay ngài có hẹn với đối tác bên SM, 14h họp bàn kế hoạch mới cho dự án mở rộng TTTM Black Swan, 16h đi khảo sát dự án khu nghỉ dưỡng Red Sun, 20h dự tiệc sinh nhật ngài Micol”.

“ Được, cậu chuẩn bị giúp tôi một món quà”.

Khoan đã, nhắc đến Micol mới nhớ, lần trước cậu ta nói Y Vy là người mình mến mộ cũng là bạn của em gái cậu ta. Không được, anh phải nhanh chóng đánh dấu chủ quyền, dù là bạn bè thân thiết cũng tuyệt đối không thể nhường. Nghĩ là làm, anh gọi cho Y Vy: “ Vy Vy tối nay em có rảnh không”

“ Ưm, tối nay em có một cuộc hẹn rồi, sao vậy”

“ Là tiệc sinh nhật sao”

“ Sao anh biết”

“ Chắc là em đang nói đến Micol nhỉ, bọn anh là bạn, vậy cùng đến đi”.

“ Trùng hợp thật đó, nhưng em sẽ đi cùng May, cô ấy là em gái của Micol”

“ Àh, được, vậy gặp em sau”

“ Được”.

Chết tiệt, tên Micol đó còn một trợ thủ là cô em gái kia nữa__ ai đó lại tiếp tục chửi thề:D

____________

Buổi tối hai cô gái sửa soạn để đến buổi tiệc. May diện cho mình một váy công chúa hai dây màu trắng sữa có bèo voan, tóc vàng búi cao để thừa vài lọn thanh mảnh. Y Vy diện cho mình một chiếc váy body ba lỗ màu trắng dài qua gối để lộ ra ba vòng hoàn hảo, tóc xoăn nhẹ bồng bềnh phía sau. Hai người đều sở hữu làn da trắng sứ rồi nên không có trang điểm cầu kì, mỗi người chỉ điểm thêm một chút son môi, xong xuôi họ cùng lên xe đến buổi tiệc.

Bên kia anh cũng diện cho mình một bộ vest sọc xanh than vô cùng lịch lãm, tóc xịt gôm vuốt ngược, tay đeo đồng hồ hiệu, giày da sáng bóng. Vốn dĩ bình thường tự tin vào nhan sắc của mình nên cũng không mấy để ý nhưng hôm nay lại phải ngắm đi nhìn lại mới ưng ý rời đi.

***

Bữa tiệc hôm nay được tổ chức tại biệt thự riêng của Micol, là một bữa tiệc nhẹ buffet tại sân vườn, anh chỉ mời những người bạn thân thiết và một số bạn làm ăn nên hầu hết toàn trai xinh gái đẹp, lối sống Phương Tây cũng thoáng hơn nên khi đến buổi tiệc họ thường sẽ dành cho nhau những cái ôm thay cho lời chào hỏi và cùng nhau bắt cặp ngẫu nhiên khiêu vũ cùng nhau.

Thấy Dương Trác Hiên và Lâm Thiếu Hoa đến trước, Micol vui vẻ đón chào:

“ Oh, Chào mừng các cậu” đồng thời đưa hai tay ra ý muốn ôm họ.

Lâm Thiếu Hoa cầm hai phần quà đưa vào tay Micol sau đó hai người tiêu soái đi vào trong mà không thèm nể mặt chủ nhân, Micol chỉ biết người ngặt ngẽo, anh đã quá quen với hai tên cợt nhả này.

Sau đó không lâu May cùng Y Vy cũng tới nơi, cô công chúa May cầm tay Y Vy lao nhanh tới chỗ của anh trai mình:

“ Anh, em tới rồi, quà của anh”_ May tặng anh trai mình một chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn hẳn hoi nha.



Anh ôm em gái mình một cái nói lời cảm ơn rồi quay sang cô: “chào em Rebecca”.

“ Chúc mừng sinh nhật anh, quà của anh”

“ Cảm ơn em”, nói rồi định giang tay ôm xã giao một cái nhưng chưa kịp có được người đẹp trong lòng đã bị ai đó cướp mất.

Dương Trác Hiên từ khi cô bước xuống xe anh chưa từng rời mắt, sao hôm nay cô lại ăn mặc nóng bỏng như vậy, mặc dù không có quá hở nhưng mấy cái chỗ lồi lõm kia chẳng phải thấy rõ được sao.

Lại thêm tên háo sắc kia định ôm người của ai vậy chứ, mặt anh lúc này đã đen như đít nồi nhanh chóng sải bước đi lại kéo cô về phía mình.

“ Trác Hiên, anh tới rồi sao”

“ Ừ, anh mới tới”

Micol tròn mắt: “ Hai người quen nhau sao”

Chưa để hai người trả lời Lâm Thiếu Hoa đã nhanh chóng hóng hớt: “ Micol, cậu không biết rồi, họ không những quen nhau mà còn biết rõ về nhau luôn đó, qua đây tôi nói cậu nghe”, miệng cậu ta luyến thắng đồng thời tay khoác vai Micol kéo đi.

Lúc này chỉ còn ba người, May liền nhận ra có gì đó không đúng bèn tìm đường chuồn trước, chưa kịp vui mừng vì có không gian riêng lại có thêm một con kì đã xuất hiện. Một cô gái mắt xanh tóc hồng nhạt diện trên mình một váy dây body nhắn cũn cỡn, khoét eo, khoét đùi màu đỏ trông vô cùng nóng mắt cầm một ly rượu vang đi đến:

“ Chào David, lâu rồi không gặp, anh vẫn cuốn hút như vậy”.

“ Xin lỗi, tôi đang bận, tôi đi trước” nói rồi anh cầm tay cô kéo đi nhưng cô ta lại trơ trẽn khoác lấy tay anh níu lại:

“ David, chúng ta đã từng rất thân thiết mà sao anh lại lạnh lùng như vậy, có phải là do em đột ngột rời đi nên anh giận đúng không”, cô ta cố gắng nói to để cô nghe thấy, mắt không ngừng liếc hai người.

Lúc này, trán anh đã nổi đầy gân xanh, mắt chuyển sang đỏ anh quay sang nhìn cô ta chỉ phun ra đúng một chữ: “ Cút”

Cô ta dù không cam lòng nhưng cũng bị ngữ khí của anh dọa sợ bèn bỏ tay ra, sau khi hai người rời đi cô ta bóp chặt ly rượu trên tay mình lầm bầm: “ David, em về đây rồi thì nhất định sẽ dành lại anh”.

Anh dẫn cô đi ra sau vườn rồi cởi áo khoác không chần chừ quăng thẳng vào thùng rác gần đấy. Y Vy tròn mắt nhìn anh, nếu như không nói đến lần anh quát cô hầu gái kia thì đây là lần đầu tiên cô thấy anh hung giữ như vậy.

Quay qua nhìn cô, mọi bực bội tan biến thay vào đó là ánh mắt ôn nhu như chưa xảy ra chuyện gì:

“ Làm em sợ rồi sao”

“ Ưm, chỉ là hơi ngạc nhiên một chút”

“ Đừng sợ, anh chỉ muốn vạch rõ danh giới với cô ta”

Cô nhìn anh với bao điều thắc mắc

“ Trác Hiên”

“ Ừ”

“ Cô gái đó là quan hệ thế nào với anh vậy”



Anh không ngại mà thật thà trả lời cô: “ Cô ta trước đây học cùng khoá với bọn anh, ban đầu cũng có chơi với nhau vì thấy cô ta cũng tốt nhưng về sau mới phát hiện cô ta cũng chỉ là một kẻ hám tiền, có quan hệ mập mờ với nhiều nam sinh cùng một lúc, sau khi tốt nghiệp thì theo gia đình đến một thành phố khác sinh sống anh cũng không biết cô ta quay lại đây lúc nào”.

“ Khi nãy em thấy cô ta gọi anh là David, đó là tên tiếng Anh của anh sao”

“ Ừm, sao vậy em”

“ Không có gì chắc do em nghĩ nhiều thôi, à phải rồi không phải nói công ty của anh là ở Trung Quốc sao, anh không định quay về”.

“ Công ty của anh đã có người quản lí rồi, anh còn một số việc ở đây nên chưa thể về”.

“ Ừm, ra vậy”

“ Còn điều gì muốn hỏi anh không”

“ Àh, không có”

Anh làm sao không hiểu cô đang nghĩ gì chứ, chỉ là không biết giải thích thế nào với cô trong hoàn cảnh này, đợi thời cơ thích hợp nhất định sẽ nói hết sự thật cho cô biết để tránh không làm ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai người.

“ Vậy,… chuyện đó… em đã suy nghĩ thế nào rồi”__ Anh sốt ruột hỏi cô.

“ Ừm, em cũng không biết nữa, em chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ lâu dài, liệu chúng ta có quá vội vàng không”.

Nhìn ra được nỗi lo trong mắt cô, anh trấn an:

“ Vy Vy, anh đối với em là thật lòng, có thể em không tin nhưng em là cô gái đầu tiên khiến anh động lòng, tin anh lần này được không”.

Cảm nhận được sự chân thành từ anh cô thật sự rung động rồi:

“ Được”.

Không mong đợi gì hơn ngay lập tức ôm chặt lấy cô:

“ Vy Vy, cảm ơn em, cảm ơn em nhiều lắm, em không thể biết được anh đang hạnh phúc thế nào đâu, nhất định sẽ không làm em hối hận vì đã trao tình cảm cho anh”.

“ Trác Hiên, em khó thở”

Lúc này anh mới giật mình buông ra: “ Anh xin lỗi, là do anh vui quá, Vy Vy từ giờ trở đi anh có thể danh chính ngôn thuận mà dằn mặt những tên đàn ông ve vãn em rồi”.

Y Vy bật cười: “ Anh nói gì vậy chứ”.

“ Em xinh đẹp như vậy, phải giữ cho thật chặt mới được”.

Và thế là hai người mặc kệ bữa tiệc diễn ra như thế nào, chỉ cần biết là bây giờ họ đang đắm chìm trong

hạnh phúc của riêng mình thôi.