Tạ Duy Khải năm nay mới chỉ mười bảy tuổi nhưng tương lai của cậu chính là thừa kế nguyên một công ty lớn có tầm ảnh hưởng sâu sắc tới nền kinh tế nước nhà, người ta chỉ nhìn thấy một cậu thiếu niên nào đó có cả tương lai rộng mở ở phía trước, không phải lo nghĩ đến chuyện tự đi xin việc làm, hay là phải nếm trải những khó khăn, vấp ngã của cuộc đời, họ chỉ nhìn thấy vầng hào quang tỏa ra từ cái quyền thế đằng sau lưng cậu chứ đâu có thấy được cậu đã phải vất vả như thế nào. Việc phải theo học một trường kinh tế để gánh vác trách nhiệm trong tương lai liệu có phải là điều mà cậu mong ước hay không?
Duy Khải vốn có một cái sự say mê sâu sắc với các câu chữ, vậy nên khi vào cấp ba cậu đã tìm đủ mọi cách để được ba đồng ý cho phép vào học lớp chuyên văn thay vì chuyên toán như đã được định trước. Tuy nhiên cậu cũng phải hứa với ông rằng nhất định sau này sẽ phải theo học ngành kinh tế, và những ngày tháng cậu được chìm trong câu từ trau chuốt sắp sửa kết thúc rồi. Vì muốn chính mình có một dấu ấn nào đó thật rõ nét để nhớ về khi vẫn còn được vui vẻ học tập ở nơi này vậy nên cậu mới trở thành một tác giả vẽ truyện tranh trên mạng. Cũng vì thế mà gặp được người con gái mà cả đời này cậu muốn được cùng nắm tay sóng bước tiến lên.