Dạ Tổng. Xin Hãy Tha Cho Tôi

Chương 90: Muốn có bằng chứng này không khó. Quan trọng là biết cách lấy được!!




" Khoan đã, đây là nơi bật nhất ở thành phố Nam Bàng này mà. Là Đồng Nhất Linh? Sao cô có được video này chứ" Hoài Vi câm hận nhìn Diệu Chi mà hỏi...

" Não cô cũng không đến nỗi tệ nhỉ? Vẫn còn nhớ được nơi này" Diệu Chi nói

" Rốt cuộc cô làm sao có video đó hả. Nói đi" Hoài Vi nghiến răng nghiến lợi tức giận hỏi...

"Quên không nói cho cô, nơi này là nơi nằm trong tầm quản lý của chồng tôi. Muốn biết hay có được đoạn video này cũng không khó" Diệu Chi nói..

" Cô..." Hoài Vi nhìn Diệu Chi bằng ánh mắt sắt đá..

"Vậy tôi không cần..." Phan Khiết Tâm định nói thì bất ngờ từ ngoài có 1 người đàn ông trung niên bước vào..

"Phan tổng à chuyện này tôi không biết gì cả, tất cả là do cô ta hết đấy. Đừng đuổi việc tôi có được không Phan tổng " Quản lý Vương quỳ xuống cầu xin Phan Khiết Tâm

" Ông đừng ở đó mà cầu xin nữa" Diệu Chi nhìn cách quản lý Vương cầu xin mà ngứa hết cả mắt lên tiếng...

"Ông để cho tình nhân của mình chèn ép nhân viên bao che vô điều kiện. Vậy ông cũng nhận lấy kết quả cho việc đó đi" An Lan nhìn ông ta mà nói..

" Yên tâm, đoạn video nãy tôi đã gửi cho vợ của ông rồi. Chúc ông và đứa 'cháu' này có 1 kết thúc tốt nhé" Diệu Chi nói.

Sau đó cả 2 bị người của Phan Khiết Tâm đi vào lôi ra nhưng không ngừng khóc lóc van xin nhưng lại chẳng nhận định gì..

" Bắt đầu từ hôm nay công ty sẽ rà soát lại nhân viên, bất cứ ai không có năng lực lập tức đuổi việc"Phan Khiết Tâm quay lại nói với đám nhân viên....



Mọi người lần lượt ra khỏi phòng còn lại 4 người ở đó nói chuyện...

" Thì ra là Phan phu nhân đứng trước mặt chúng ta mà không biết" Gia Ninh lên tiếng trêu chọc An Lan

" Phải ha, sau này mong được phu nhân Phan tổng giúp đỡ nhiều hơn" Diệu Chi nói

" Thôi nào, cảm ơn 2 người đã giúp đỡ. Phu nhân Dạ tổng và phu nhân Lý tổng." An Lan nói

Cả 2 đang cười thì bỗng đứng nhìn mất mấy giây ngơ ngác. Họ đã che giấu thân phận đi làm sao lại để họ biết được chứ, lạ vậy??

" Sao cô biết vậy? "Diệu Chi hỏi

" Chồng 2 người đến tận dưới sảnh công ty đợi rồi ai mà không biết" Phan Khiết Tâm nói

"Nhưng đừng cắt chức chúng tôi mà. Chúng tôi cũng làm công ăn lương thôi Phan tổng" Gia Ninh nói.

"Đúng rồi đó, phu nhân à " Diệu Chi nhìn An Lan nói

"Nay 2 người về sớm đi. Hẹn hôm nào đi ăn phải cảm ơn Dạ tổng vì giúp chúng tôi có được bằng chứng này"

Phan Khiết Tâm nói, tay thì đang quàng qua ôm lấy An Lan thân mật khiến cho 2 người trước mặt nhìn ngại ngùng luôn..

" Cảm ơn Phan tổng, phu nhân nhé" Diệu Chi nói rồi xách túi kéo Gia Ninh đi để lại không gian riêng cho cả 2 người..

Cả 2 nhanh chóng đi xuống dưới, từ đằng ra đã thấy 2 bóng dáng nam nhân đang đứng dựa lưng vào xe nhìn về phía cổng công ty..



" Thần " Diệu Chi vẫy tay gọi Tư Thần

" Nam à" Gia Ninh gọi Minh Nam

Nhận được tính hiệu, cả 2 nhanh chóng vẫy tay lại 2 cô nàng của mình.

" Sao rồi, đi làm có mệt không bảo bối" Minh Nam chạy đến cẩm lấy túi của Gia Ninh rồi hỏi han đủ thứ..

"Bé con, thứ anh đưa cho em có hữu ích không nào" Tư Thần hỏi

" Cảm ơn ông xa, nhờ có anh mà em đã giải quyết được ả ta. Nhìn đã không ưa nổi rồi" Diệu Chi xị mặt xuống nói

"Được rồi, lên xe anh đưa em đi ăn nhé" Tư Thần xoa đầu Diệu Chi rồi dắt cô vào chỗ ghé lái phụ...

"Họ đi ăn rồi vậy anh với em cũng đi nhé Ninh Ninh " Minh Nam quay sang hỏi Gia Ninh

" Được, nghe anh hết" Gia Ninh trả lời

Sau cùng, 2 chiếc xe đi 2 hướng khác nhau với tốc độ cũng khá nhanh...

Phía bên kia đường, có 1 người đang núp trong bóng tối nhìn 2 chiếc xe rời đi trước mắt mà bàn tay nắm chặt không rời. Miệng còn lẩm bẩm mấy lời ác độc...

"Chờ đó, tao sẽ không tha cho tụi mày đâu. Rồi có ngày tao sẽ cho tụi mày thấy sống không bằng chết là như thế nào" Nói xong nhớ miệng hé lên lộ ra nụ cười đầy gian ác như muốn ăn tươi nuốt sống 1 ai đó..