Huyền Băng là một cô gái trong sáng thuần khiết, theo năm tháng dần trở nên yêu mị, như hoa như ngọc làm động lòng người. Dung nhan kiều diễm, nghiêng nước nghiêng thành đủ để mê đắm tất cả nam nhân thiên hạ thế nhưng một người nàng cũng không để mắt đến. Vì trong mắt nàng chỉ có duy nhất hình một người.
Đó chính là Huyền Trân – ca ca cùng cha khác mẹ với nàng. Từ nhỏ đã tinh thông y thuật, võ nghệ. Đem lòng yêu chính muội muội của mình, nhưng vì sợ giáo điều loạn luân mà giấu đi tình cảm của mình. Có quan hệ huyết thống, chính là hắn muốn đem bảo bối này yêu thương, bảo vệ nàng cả đời vì nàng mà đau sủng. Nhưng đau khổ nhất của hắn là cả đời cũng không thể chạm vào nàng.
Chỉ biết ngày ngày bên cạnh nàng, nhìn nàng vì muốn chọc tức mình mà vui vẻ từ nam nhân này đến nam nhân khác. Còn hắn, ngoài việc cưng sủng chiều chuộng nàng đến tận trời, thì còn biết làm gì hơn. Với cách xây dựng truyện độc đáo, cho người đọc cảm thấy như đang ở thế giới kiếm hiệp – tiên hiệp hơn là ngôn tình, song Khủng Long Ăn Cỏ vẫn giữ được nét duyên dáng, nhẹ nhàng của ngôn tình được thể hiện qua ngôn từ.