Dạ Tâm

Chương 22: Cuộc thẩm vấn lặng im




Như mong ước của Trần Nhiên, cô đã được vào phòng thẩm vấn nhưng mà tại sao mọi thứ lại không giống như cô tưởng tượng. Căn phòng rất sáng sủa, bầu không khí lại rất dễ chịu, ngoài anh cảnh sát mặt nghiêm túc ở trước mặt thì mọi thứ đều khác xa với tưởng tượng của cô

Khuôn mặt Trần Nhiên thoáng nét buồn, so với khi mới bước vào đồn cảnh sát thì giờ đây cô lại ngoan ngoãn ngồi cúi đầu trả lời từng câu hỏi của cảnh sát

Khoảng khắc anh cảnh sát bước ra khỏi phòng thẩm vấn khoé mắt Trần Nhiên dâng lên một luồng nước ấm, đôi mắt cô rưng rưng

' Tại sao chứ ? Tại sao lại không giống trong tưởng tượng chứ ?

Cuộc sống cả hai kiếp của Trần Nhiên đã bị chính cô làm cho bình lặng, không chút một khó khăn . Sống trong bình yên quá lâu cô lại khao khát một chút mạo hiểm một chút kích thích để chứng minh bản thân còn tồn tại

Tất nhiên là những chuyện giết người phóng hoả cô sẽ không làm, tình yêu thương của gia đình thì mấy ngày trước đã biến mất

Mấy trò chơi mạo hiểm à . Kiếp trước cô đã sớm chơi tới chán

Trần Nhiên ngước mặt lên cô nhìn vào phía camera đôi mắt long lanh của cô chớp chớp

Hay là các anh thả tôi ra đi "

Trần Nhiên nảy ra ý tưởng ra khỏi đây cô sẽ về nhà tìm người tạo ra một khung cảnh căn phòng thẩm vấn giống như trong tưởng tượng của cô để kiểm tra xem trái tim cô có cảm nhận được kích thích mà đập loạn

Bây giờ cô thực sự chỉ còn duy nhất một cách đó

Không để Trần Nhiên mơ tưởng quá lâu, phía trong chiếc loa treo trên góc tường căn phòng thẩm vấn đã phát ra âm thanh của một anh cảnh sát

' Bây giờ chúng tôi cần điều tra, không thể thả cô ra ngay lập tức được"

Ánh mắt Trần Nhiên liền chuyển, trong đôi mắt không còn sự dịu dàng chỉ còn lại nét lạnh lùng



" Tôi gọi luật sư được chứ ?"

" Được" anh cảnh sát nhanh chóng đáp đến

Chiếc điện đã bị tịch thu của Trần Nhiên nhanh chóng đã có người mang giao tận tay cho cô . Không cần nghĩ nhiều, ngay lập tức cô bấm số gọi cho Bùi Nam Thành . Dù sao anh bây giờ chính là người cô thân thiết nhất

Đang tập trung làm việc trong văn phòng Bùi Nam Thành bất ngờ khi Trần Nhiên lại gọi đến cho anh . Cô chỉ mới rời đi được mấy tiếng, nhanh như vậy cô lại nhớ anh rồi

Bùi Nam Thành càng bất ngờ hơn khi câu nói đầu tiên khi anh nghe máy lại là " Tôi đang ở đồn cảnh sát" cả người Bùi Nam Thành chững lại, không ngờ cô lại vào đồn cảnh sát nhanh vậy . Bình thường cô hơn tùy tiện nhưng như này thì hơn quá

Đầu dây bên khi im lặng hồi lâu, đôi lông mày Trần Nhiên nhăn lại . Cô vào đồn cảnh sát chứ có phải giết người đâu mà anh lại im lặng đến thế

Giọng Trần Nhiên hơn bực bội lên tiếng

" Tôi cãi nhau với người ta thôi, anh mang luật sư đến đây giúp tôi với"

Bùi Nam Thành không ngờ chỉ việc cải nhau bình thường Trần Nhiên cũng có thể vào đồn cảnh sát . Cô cũng quá... quá hung bạo rồi

Không để Trần Nhiên nổi giận hoàn toàn Bùi Nam Thành nhanh chóng đáp ứng

" Được rồi, tôi sẽ đến liền . Mà cô đang ở đâu vậy ?"

Bùi Nam Thành nhanh chóng hỏi thăm tình hình của Trần Nhiên, hai người họ trò chuyện một hồi lâu

Trả lời xong một vài câu hỏi của Bùi Nam Thành, Trần Nhiên đặt điện thoại qua một bên . Cô đưa tay chống cằm tiếp tục ngồi thẫn thờ

Những anh cảnh sát ngồi trước camera nhìn cô ngồi giữ yên một tư thế một hồi lâu thì có chút lo lắng . Dù sao người vẫn đang ở trong đồn cảnh sát của bọn họ, lỡ như xảy ra chuyện gì họ cũng phải chịu một phần trách nhiệm



Một anh cảnh sát đã được đồng đội giao phó bước vào phòng thẩm vấn . Anh nhanh chóng lên tiếng hỏi thăm

Này cô Trần Nhiên, cô có chuyện gì không ? "

Ánh mắt Trần Nhiên vẫn vô định, cô mở miệng trả lời

" Tôi không sao, mà phiền anh tắt giúp tôi đèn "

Anh cảnh sát có chút hoài nghi, tại sao lại phải tắt đèn. Cô có âm mưu gì sao . Giọng anh nghiêm nghị hỏi lại Trần Nhiên

" Tại sao ?"

Trần Nhiên không trả lời, cô làm lơ câu hỏi của đối phương tiếp tục đặt ra yêu cầu.

'Hay là anh tới đây ngồi với tôi đi "

Dù không biết Trần Nhiên đang có mưu tính gì, anh cảnh sát vẫn cảnh giác đi về phía cô . Anh từ từ kéo một cái ghế ngồi gần cô, anh cất tiếng hỏi

' Rồi sao nữa

Trần Nhiên vẫn thẫn thờ, đôi mắt của cô không một chút động đậy, khuôn miệng cô khẽ mở. Trần Nhiên nói ra mấy chữ, câu nói đó khiến cho cả căn phòng thẩm vấn lẫn phòng quan sát lặng im

Anh tưởng tượng về tương lại đi

Anh cảnh sát quay qua nhìn cô, anh có thể chắt chắn mạch não người này có vấn đề . Gọi cảnh sát ngồi tưởng tượng về tương lai là chuyện mà lần đầu tiên anh nghe thấy . Chuyện hi hữu đó lại xảy ra trên người anh

Mặc kệ mọi thứ xung quanh Trần Nhiên vẫn ngồi thẫn thờ, đây là một kỹ xảo cô luyện tập được ở kiếp trước. Chỉ khác nhau ở chổ kiếp trước cô dùng để mưu tính giải quyết những vấn đề cô gặp phải, kiếp này cô dùng để giết thời gian