Cứu Vớt Nhân Vật Phản Diện Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 1




''......Hừ, dù sao nếu cô thật sự nói ra thì tôi cũng không sợ, nhưng Úc Khả Khả cô tốt nhất nên nghĩ cho kỹ, có chịu nổi cái giá phải trả khi đã đắc tội tôi hay không!''

Úc Khả Khả vừa tỉnh lại, bên tai đã truyền tới một giọng nữ đầy khinh bỉ cùng tức giận, tiếp sau đó là tiếng đóng cửa thật lớn. Cô mở mắt ra thì thấy xung quanh mình là một căn phòng xa lạ, trông giống như phòng thay đồ.

Cô lấy lại bình tĩnh, trong lúc nhất thời có chút bối rối về tình hình hiện tại.

[ Xin chào ký chủ, hoan nghênh cô đến với tiểu thuyết (Tình yêu sâu sắc của Tổng tài phúc hắc), thân phận của cô là một trong những nữ phụ quan trọng trong tiểu thuyết này.]

Một giọng nói hoạt bát đột nhiên vang lên trong đầu, [Cô còn nhớ rõ nhiệm vụ của mình chứ?]

.....Nhiệm vụ?

Từ đã, cô nhớ ra rồi!

Kiếp trước vào thời điểm sắp chết, cái Hệ thống này đột nhiên xuất hiện, hỏi cô có nguyện ý cứu vớt nhân vật phản diện hay không. Nghe nói chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể có được cuộc sống mới. Úc Khả Khả đương nhiên đồng ý, sau đó...

Cô thực sự xuyên sách.

Úc Khả Khả thực ra đã từng đọc cuốn tiểu thuyết (Tình yêu sâu sắc của Tổng tài phúc hắc) này. Kiếp trước, thời điểm buồn chán trong bệnh viện cô đã từng nhấn vào đọc qua. Cô nhớ mang máng đó là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình motif cũ, nam chính là đứa con ngoài giá thú thiết lập mỹ cường thảm, còn nữ chính thì lại như ánh mặt trời rực rỡ, là ánh trăng sáng trong lòng nam chính. Sau khi trải qua rất nhiều khó khăn thử thách, cuối cùng hai người cũng đến được với nhau.

Trong nguyên tác, nữ phụ bia đỡ đạn có cùng tên với cô chính là vị hôn thê của nhân vật phản diện.

Gia đình hai bên đã lập ra hôn ước, nhưng nguyên chủ vì yêu nam chính mà đặc biệt phản đối. Cô ta tự cho rằng mình cùng nam chính là ''lưỡng tình tương duyệt'', lại không biết rằng nam chính chỉ lợi dụng cô ta như một công cụ để kích thích anh trai cũng như làm ''tấm bình phong'' thay nữ chính. Chính vì vậy mà bất kể ai vốn muốn tính kế nữ chính thì cuối cùng xui xẻo đều là cô ta,...

Nghĩ đến kết cục bi thảm của nguyên chủ khi nội tạng đều bị moi ra, Úc Khả Khả không nhịn được sờ sờ người mình.

Thảm, quá thảm.

Nhân vật phản diện mà cô cần cứu vớt là Quý Cảnh Diệp, cũng là anh trai của nam chính nguyên tác.

Bề ngoài lãnh đạm lạnh lùng, bên trong thì lòng dạ thâm sâu, thủ đoạn tàn nhẫn vô tình, đối với bất cứ ai cũng vô cảm.

Kết cục cuối cùng là nam chính giành được công ty, còn Quý Cảnh Diệp bị buộc phải từ chức. Nhưng mà sau khi nhân vật phản diện hắc hoá, thì đem nam nữ chính ra chơi chết, còn thuận tiện đầu tư vào một viện nghiên cứu y học. Kết quả là không cẩn thận tạo ra virus, mạt thế bùng nổ.

Đúng vậy, tác giả ở phần ngoại truyện viết đến mạt thế bùng nổ thì ''thái giám*'', kết quả khiến thế giới này sụp đổ.

*thái giám: cắt ngang, ngưng, drop không viết nữa

Úc Khả Khả: ''...''

Cho nên lúc trước hệ thống mới nói [Cứu vớt không được chỉ có nước chờ chết] không phải là lời uy hiếp mà là câu trần thuật?

Nhìn lại thanh tiến độ giá trị hắc hoá, đặc biệt là cột đen nhánh kia đã sắp đầy tràn ra rồi, nét mặt của Úc Khả Khả không khỏi có chút ''nứt''.

Mẹ nó, này còn cứu vớt cái búa à!

Vừa mở đầu đã mở ra cục diện sắp full giá trị hắc hoá?

Cô thành khẩn chân thành hỏi:''Trong tình huống này tôi phải tiếp cận Quý Cảnh Diệp thế nào để cứu vớt hắn?"

Hệ thống đúng lý hợp tình: ''Tôi sao biết được? Nếu tôi biết thì còn cần ký chủ như cô làm gì?''

Úc Khả Khả: ''Thế thì mi được cái nước gì?

[Tôi biết mọi chuyện trên đời này đấy, ví như người phụ nữ mới ra ngoài đó, cô ta là nữ một của đoàn phim - Doãn Tịnh Nhã. Cô ta cùng nam một Hằng Hách của đoàn phim bí mật hẹn hò, nhưng mà cậu này sớm đã bí mật kết hôn với người đại diện của mình, con cũng có luôn rồi.]

Thật luôn?

Úc Khả Khả sắc mặt đột nhiên thay đổi, hai mắt đều tự giác sáng lên. ''Ông anh này chân đạp hai thuyền, ăn cỏ cũng quá cmn gần hang đi, vầy mà người đại diện của anh ta không biết?''

[Đương nhiên là thật rồi!] Tưởng ký chủ đang nghi ngờ sự chuyên nghiệp của nó, hệ thống bất mãn phản bác: [Người đại diện đương nhiên không biết, chỉ tưởng là anh ta cũng nữ một của đoàn phim đang xào CP, mà cũng tại quá tin tưởng hắn nên mới không để ý.]

''Tra nam! Ông anh này cũng quá là đỉnh của chóp!''

Tuy rằng còn không biết là ai với ai, nhưng điều đó không chút nào làm giảm hứng thú ăn dưa của Úc Khả Khả. ''Theo tôi, đấy là do người đại diện thả rông ông anh này quá mới vậy.''

Hưm?

Cái bộ dạng ăn dưa này có chút quen quen, hệ thống không khỏi sinh ra cảm giác thân thiết: [Lại chả, Hằng Hách này mỗi lần đóng phim là lại cùng người ta bí mật yêu đương, nhưng đóng máy cái là chia tay hòa bình. Mọi chuyện đều làm đến bí cmn mật luôn, tí lịch sử trò chuyện cũng không có. Người đại diện thì lại không thể mỗi ngày kè kè theo hắn đóng phim, thế nên là đầu ''xanh rờn'' cũng đâu có biết.]

Nó tấm tắc lắc đầu: [Aizzz, cũng quá cmn cay.]

Úc Khả Khả cũng phải gật gù, cô đột nhiên lúc này mới phản ứng lại:'' Từ đã, vậy cái cô Giản Tịnh Nhã kia tìm tôi làm gì vậy?''

Ngoại trừ ở trước mặt nam chính ra, nguyên chủ cũng chỉ là một diễn viên nhỏ không có cảm giác tồn tại, cũng chẳng có cái tâm tư tham vọng gì, đáng lý là phải không có đắc tội kẻ nào mới đúng, thế mà còn gặp phải kịch bản bị nữ một uy hiếp nữa là như nào?

[Chuyện là Úc Khả Khả vô tình bắt gặp Hằng Hách với Giản Tịnh Nhã kia hẹn hò nhau, khéo sao đúng lúc paparazzi vừa chụp lén hai người này mà quên tắt đèn flash. Hằng Hách đuổi tới lại chỉ nhìn thấy Úc Khả Khả, thành ra bọn họ tưởng cô là người chụp lén.]

Úc Khả Khả: Hay lắm, bảo sao flop như vậy, hoá sao là bị bắt đội cái nồi to như này.

Vậy trong nguyên tác chuyện này được giải quyết thế nào?

[Cô suất diễn vốn không nhiều, sau khi hứa với Doãn Tịnh Nhã là sẽ không nói gì thì cũng rời khỏi đoàn phim luôn.] Hệ thống nói tiếp [Nhưng mà sau khi bộ phim công chiếu, ảnh thân mật của hai người này bị tung ra, Hằng Hách nhanh chóng ổn định người đại diện, sau đó thì công khai nói rằng mình đã kết hôn và có con, hiện giờ đang rất yêu gia đình mình. Anh ta còn tung video nói rằng Doãn Tịnh Nhã đơn phương quyến rũ anh ta.

[Mặc dù Doãn Tịnh Nhã đã cố gắng giải thích rằng mình không biết chuyện này, nhưng lại không có bằng chứng chứng minh rõ ràng rằng hai người có quan hệ tình cảm. Vì vậy mà từ đây cô ta bị gán cho cái mác là kẻ thứ ba cố tình phá hoại gia đình nhà người khác.

Dư Khả Khả: ''...'' Thảm, quá cmn thảm.

Cô thở dài lắc đầu, vừa định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng nhắc nhở của máy móc: [Tinh! Giá trị hắc hoá +1]

Hửm?

Cái quái gì thế?

Úc Khả Khả đột nhiên mở to hai mắt, không thể tin nhìn thanh tiến độ đen kịt đã đầy. Không, có khi nó còn tràn cả ra???

Cô xuýt xoa một hơi:'' Nhân vật phản diện xảy ra chuyện gì thế? Này là gặp phải nam chính à hay bị cái gì kích thích rồi?''

[Đâu có đâu, hiện giờ anh ta đang làm việc, trong phòng làm việc cũng không có ai, chuyện gì cũng không xảy ra...] Hệ thống cũng sửng sốt một hồi, [Từ đã, lông mày anh ta đang chau lại kìa, ê lại giãn ra rồi... Ê giờ thì đang xoa huyệt Thái Dương?]

Nghe hệ thống kinh ngạc báo cáo, Úc Khả Khả không khỏi nghi hoặc, nếu không có chuyện gì xảy ra, chả lẽ cha này vì đau đầu nên giá trị hắc hoá mới tăng à?

Cứuu, đây là cái mở đầu cấp địa ngục gì vậy!

Mà đúng lúc này, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, Úc Khả Khả mở cửa thì thấy ngay một người đàn ông có vẻ ngoài tương đối đẹp trai.

[Đây là Hằng Hách á]

Mặc dù còn đang buồn bực vì cái thanh giá trị hắc hoá đầy tràn kia, nhưng sau khi nghe đến cái tên này, Úc Khả Khả không khỏi nhìn anh ta thêm vài lần. Đúng thật là có vốn liếng để làm tra nam mà, ngoại hình cũng xem như là đẹp trai, bảo sao có thể chơi kịch bản tình yêu sự nghiệp thuận lợi như vậy.

Dường như không ngờ cô lại mở cửa nhanh như vậy, Hằng Hách không khỏi giật mình nhưng rất nhanh sau đó đã trấn định lại, sau đó nở một nụ cười tự xem là đẹp trai với cô:'' Cô Úc, tới phân đoạn diễn của cô rồi, đạo diễn Trịnh kêu tôi tới nhắc nhở cô một chút.''

Úc Khả Khả chỉ làm như không thấy, qua loa gật gật đầu, vừa định đi ngang qua thì đột nhiên bị anh ta gọi giật lại:'' Cô Úc, tiền bối Doãn trước đó có phải đã tìm cô nói chuyện không?''

Cô quay đầu lại thì bắt gặp vẻ mặt thành khẩn của Hằng Hách:'' Tôi với diễn viên Doãn kỳ thực cũng không có chuyện gì như cô nghĩ đâu, lúc đó chúng tôi chỉ đang tập thoại, sau đó đột nhiên diễn viên Doãn không cẩn thận bị ngã, đúng lúc tôi đỡ cô ấy thì bị cô chụp phải thôi.''

''Chúng tôi thực sự trong sạch, cây ngay không sợ chết đứng. Tiền bối Doãn tìm cô đòi ảnh chụp chẳng qua chỉ không muốn xảy ra những hiểu lầm không đáng có khi ảnh bị tuôn ra ngoài mà thôi. Nếu cô Úc đây chỉ là thiếu tiền hay cần tài nguyên thì,...

Hằng Hách nói đến đây thì dừng lại, đưa mắt nhìn người phụ nữ trước mặt.

Phải công nhận Úc Khả Khả rất đẹp, mặt mày tinh xảo thanh tú, đặc biệt là đôi mắt hạnh to tròn lúc nào cũng long lanh ánh nước, vừa toát ra vẻ ngây thơ lại vừa có vẻ mị hoặc câu nhân.

Ngay cả khi đã biết bộ mặt thật của cô, Hằng Hách vẫn không nhịn được xuất hiện chút tâm tư. Vì thế mà những lời đe dọa nói ra khỏi miệng lại biến thành: ''...Có lẽ tôi có thể giúp được.''

Anh ta dừng lại, như để củng cố thêm quyết tâm, khe khẽ gọi:'' Khả Khả! ''

Úc Khả Khả đột nhiên đụng phải vẻ mặt ôn nhu của anh ta: ''...''

Ủa anh?

Hệ thống: [Ái chà]

Hệ thống: [Ái chà! ký chủ, anh ta đang thả thính cô đó!]

...Ủa alo, ông anh này lấy đâu ra cái tự tin mà cho rằng sau khi cô bắt gặp anh ta ngoại tình rồi mà vẫn còn ''ăn'' nổi anh ta vậy?

Úc Khả Khả mí mắt giật giật, da đầu cũng bị thính rắc cho đến tê dại. Vừa đảo mắt, cô đột nhiên nhớ tới điều gì đó, trợn tròn mắt sau đó rời đi không nói một lời.

Thả thính đúng không, ha hả, thính này không thơm:)))

Cũng không biết Úc Khả Khả đang nghĩ gì, Hằng Hách không kịp phòng ngừa bị nụ cười của cô làm cho xuyến xao. Chờ hắn kịp phản ứng lại thì nhận ra mình chưa nhận được câu trả lời mà người thì đã đi mất.

Nhưng nghĩ đến vẻ mặt thẹn thùng rũ mắt vừa rồi của cô, trong lòng hắn lại nóng lên, không khỏi nhếch khóe miệng, tin chắc rằng cô sẽ lại tìm mình.

Hơn nữa vừa rồi Doãn Tịnh Nhã đã đe doạ qua, dám chắc cô cũng không có gan để lộ ra những bức ảnh trước đó. Hơn nữa, chỉ cần đem cô ta bắt tới tay, sau đó tìm cơ hội đem những bức ảnh đó xoá đi, vậy sẽ không còn ai có thể biết được chuyện này.

Nghĩ đến đây, Hằng Hách không khỏi thả lỏng, thậm chí bắt đầu mơ đến chuyện làm sao mời Úc Khả Khả tiến tổ cho bộ phim tiếp theo, sau đó tiện thể cũng bắt đầu một câu chuyện tình yêu mới,...

Vì vậy, anh ta vô thức để trí tưởng tượng của mình bay xa, thậm chí khi kết thúc cảnh quay, bắt gặp cảnh Úc Khả Khả và Doãn Tịnh Nhã ôm nhau nói gì đó cũng không gợn chút khủng hoảng nào. Anh ta còn đang cho rằng đấy là Úc Khả Khả đang hứa mình sẽ không tung ảnh ra ngoài.

.....

Cô nói gì cơ?

Mặc dù rất ghét Úc Khả Khả nhưng Doãn Tịnh Nhã vẫn hoàn thành cảnh quay một cách nghiêm túc. Không ngờ vừa định rời đi, thì góc áo đột nhiên bị nắm lấy, sau đó thì nghe được một tin tức vô cùng khủng bố.

Chờ khi cô kịp phản ứng lại những gì mình vừa nghe, Doãn Tịnh Nhã tức muốn dựng ngược, đỉnh đầu muốn bốc khói: ''Cô nói lại một lần nữa xem? Sao có thể chứ, cô nhất định là đang lừa tôi có đúng không? Đừng tưởng tôi sẽ mắc mưu của cô!''

Không hổ danh là một trong tứ tiểu hoa đán, dù nét mặt có giận dữ đến biến dạng thì vẫn đẹp bất chấp.

Úc Khả Khả miễn cưỡng thu hồi ánh mắt ngưỡng mộ, suy nghĩ một chút rồi sau đó vẫn quyết định thoả mãn tâm nguyện của cô ấy. Vì vậy, dưới ánh mắt không thể tin được của người đẹp, cô nhỏ giọng rõ ràng lặp lại câu nói vừa rồi.

— —

''Tôi nói, Hằng Hách sớm đã bí mật kết hôn và có con rồi. Anh ta chỉ đang theo đuổi sự kích thích của tình yêu khi đóng phim mà thôi, còn cô chỉ là một trong số đó. Anh ta vừa rồi mới cho tôi xem video cảnh cô gõ cửa phòng anh ta lúc nửa đêm để thảo luận kịch bản, chứng minh rằng anh ta trong sạch...''

Dưới ánh nhìn chăm chăm đầy tức giận đến bốc ra lửa, Úc Khả Khả bình tĩnh lùi lại hai bước, sau đó chân thành an ủi cô: "Này, chị Doãn chị nghĩ thoáng ra một chút, chẳng qua là chỉ gặp phải một tên cặn bã thôi mà. Đàn ông ba chân thì khó tìm chứ hai chân thì dễ kiếm mà, đúng không ạ!?''

Gì cơ? Úc Khả Khả cô đứng lại đó cho tôi!

Úc Khả Khả, người vừa mới bỏ đi sau khi đã thả một quả bom hạng nặng, sau khi nghe thấy tiếng hét đầy giận dữ của Doãn Tịnh Nhã sau lưng thì chạy nhanh hơn, lúc đó trong lòng vẫn nghĩ—-

Chậc chậc, cô cũng đâu phải đồ ngốc, dù sao tin cũng đưa ra rồi còn ở lại đó không phải là chờ bị đánh hay sao]

Tác giả có lời muốn nói: Khả Khả: Cứu với! Đây cmn là cái mở đầu cấp địa ngục [đã xác nhận]

Quý Cảnh Diệp: Dường như đang có một ngàn tiếng vịt kêu loạn trong đầu tôi

Hướng dẫn đọc của tác giả:

1: Tất cả dưa và nhân vật đều không có nguyên mẫu, mọi chi tiết hoàn toàn là chém bừa, vui lòng không so sánh.

2: Toàn văn không có logic, vui lòng không mang theo não khi đọc.

(2878 từ - 14/07/23)