Nhưng mà cách làm của bọn họ hữu dụng hay không lại là chuyện khác.
Nhân thần cấm địa.
Diệp Thần vẫn bay đi, tiến lên tầng cao hơn.
Đệ tam trọng thiên, đệ tứ trọng thiên, đệ ngũ trọng thiên.
Thời gian mười ngày trôi qua nhanh chóng.
Đám người Tuyết Hoàng, Mộc Hoàng hy vọng Diệp Thần có thể ở nhân thần cấm địa nhiều tu luyện nhiều hơn, tình huống bên ngoài rối loạn, Thần Hoàng hoàn toàn khống chế Diệp gia, mặc dù Diệp Thần ra khỏi nhân thần cấm địa cũng lập tức bị mang đi.
Sau khi tiến vào ngũ trọng thiên, tinh thần thủy tinh cũng không còn hình ảnh trong tháp cao, nhưng mà bọn họ vẫn thu được tin tức, biết rõ Diệp Thần đang ở tầng thứ mấy, Diệp Thần đã xâm nhập đệ ngũ trọng thiên, bọn người Tuyết Hoàng vô cùng kinh ngạc, thiên tài có thể xâm nhập đệ ngữ trọng thiên cực kỳ hiếm thấy.
Diệp Thần mặc dù có rất nhiều kiện cực phẩm đạo khí, nhưng tiến vào nhân thần cấm địa đệ ngũ trọng thiên thì tác dụng phòng hộ của đạo khí cũng cực kỳ có hạn, Diệp Thần chỉ có thể bằng vào thân thể sống sót vượt qua đệ ngũ trọng thiên, đến đệ ngũ trọng thiên, nếu như thực lực không đủ thì ngay cả hô hấp cũng khó khăn, chỗ đó hoàn cảnh phi thường ác liệt.
Thẳng tới khi dùng thần hồn hộ thể Diệp Thần mới tốt qua một ít, đệ ngũ trọng thiên còn như thế, không biết đệ lục trọng thiên, đệ thất trọng thiên thậm chí nơi rất cao có thế giới như thế nào.
Đại điện Đạo Đình.
Cả tòa đại điện này dùng tinh thạch thuần trắng tạo thành, mặt đất và vách tường có hào quang sáng ngời, trong đại điện có một bóng mờ, cái bóng này giống như vĩnh viễn không thể lộ ra ngoài sáng.
Trong đại điện điêu khắc hình bầu trời, phù điêu to lớn, đó là tiêu chí của Đạo Đình, Chân Loan Thần Điểu, trên người thần điểu có một người, người này tay cầm đại kiếm, biểu tượng cho quyền uy vô thượng.
Trên đại điện rộng rãi, người của Đạo Đình quỳ sát hai bên, mỗi người câm như hến, cả đại điện ngay cả cây kim rơi xuốn cũng nghe được.
Chủ nhân Đạo Đình Thần Hoàng đang ngồi trên chủ vị, hắn tóc bạc mặt hồng hào, tóc bạc buột chỉnh tề sau ót, gương mặt hồng nhuận phơn phớt, gương mặt trầm tĩnh, thân thể tỏa ra hào quang sáng ngời, làm cho lòng người sinh ra kính sợ tự nhiên.
Ánh mắt Thần Hoàng trầm tĩnh nhìn qua tinh thần thủy tinh trong tay phải, phàm là người nào têến vào nhân thần cấm địa nhất trọng thiên, bên ngoài tháp cao sẽ có tinh vân vờn quanh, đệ ngũ trọng có thiên tinh vân vờn quanh, chứng minh có người đang ở ngũ trọng thiên.
Từ Tử Hư đã bị Diệp Thần tiêu diệt, lại đi tới đệ ngũ trọng thiên, nhất định là Diệp Thần không thể nghi ngờ.
- Tinh Hồn dung hợp độ là 0, quả thật có chút không giống người thường, có thể tiến vào đệ ngũ trọng thiên, thiên phú xem như không tệ.
Thần Hoàng mặt không biểu tình nói nhỏ, ai cũng không rõ hắn nghĩ gì.
Người trong đại điện cung kính quỳ ở nơi đó, Thần Hoàng không có tỏ vẻ thì bọn họ căn bản không có lên tiếng.
Trong thời gian ngắn khống chế Diệp gia, Thần Hoàng quả thực phí tâm tư, Diệp Thần đệ nhất phân thân bị bắt vào Đạo Đình thì im miệng không nói, nói cái gì cũng chưa nói. Diệp Thần còn có phân thân chưa bị bắt, tự nhiên sẽ không dễ dàng khuất phục, chỉ có bắt được phân thân khác của Diệp Thần mới có thể thi triển một ít thủ đoạn.
Đương nhiên Thần Hoàng cũng không phải muốn đem tiêu diệt Diệp Thần, đối với hắn mà nói như vậy được không bù mất, hắn muốn làm chính là khống chế Diệp gia, cho hắn sử dụng, nếu như tiêu diệt Diệp Thần chỉ làm Diệp gia bắn ngược.
- Tinh Hồn dung hợp độ là 0, lại có thể đi vào đệ ngũ trọng thiên, xem ra có không ít năng lực đặc thù.
Thần Hoàng trầm ngâm, Diệp Thần giống Nhược Vân, Thần Hoàng biết rõ Nhược Vân là người tiếp cận Tinh Hồn nhất. Cho nên trăm phương ngàn kế muốn đạt được tín nhiệm của Nhược Vân, thậm chí còn bảo Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đi bồi dưỡng hảo cảm với NhuowcjV ân, nhưng mà vẫn bị nàng xem như người ngoài, tuy nhìn thì Nhược Vân thân cận với hắn, nhưng kỳ thật bao giờ cũng phòng bị hắn, cũng chưa bao giờ nói bất cứ bí mật nào cho hắn biết.
Diệp Thần Tinh Hồn dung hợp độ cũng là 0, đối với Thần Hoàng mà nói Diệp Thần vẫn có một ít giá trị lợi dụng. Thần Hoàng muốn biết Tinh Hồn dung hợp độ là 0 rốt cuộc có chỗ đặc thù nào.
Thời điểm Thần Hoàng trầm tư thì tinh thần thủy tinh truyền tới một hình ảnh. Là thiên tinh vân của nhân thần cấm địa đệ lục trọng sáng lên!
- Hắn tiến vào đệ lục trọng thiên?
Trong lòng Thần Hoàng khẽ động, đột nhiên có dự cảm không tốt, tiến vào đệ lục trọng thiên, Diệp Thần sẽ khiến mấy Thị Thần chú ý. Vậy thì chuyện kia không làm được, phải nhanh chóng giảm chuyện này xuống mức thấp nhất mới được.
Đáng chết! Thần Hoàng nhíu mày, trong đôi mắt thâm thúy không rõ đang nghĩ cái gì trong lòng.
Nhìn thấy hình ảnh trong tinh thần thủy tinh, Tuyết Hoàng, Mộc Hoàng vô cùng kinh ngạc, cũng có vài phần mừng rỡ.
Hơn mười ngày qua bọn họ vì chuyện của Diệp gia mà bôn tẩy bốn phía, nhưng vẫn chậm chạp không chuyển cơ, Đạo Đình ra tay với Diệp gia khống chế càng ngày càng sâu, Diệp Thần tiến vào lục trọng thiên, đối với Diệp gia mà nói có lợi mà vô hại, nói không chừng giờ phút này Diệp Thần đã bị một ít Thị Thần chú ý. Nếu có Thị Thần ra mặt, Thần Hoàng cũng không dám chuyên quyền độc đoán..
Thời điểm Diệp Thần mới vừa tiến vào đệ lục trọng thiên không bao lâu thì hai thân ảnh mặc áo choàng đen, dung mạo giấu trong áo choàng tiến vào trong nhân thần cấm địa.
- Người có Tinh Hồn dung hợp độ là 0 đang ở đệ lục trọng thiên của nhân thần cấm địa!
Một tên hắc y nhân nói ra, giọng của hắn bén nhọn, giống như là đang cưa gỗ vậy, hoàn toàn không giống giọng của nhân loại.
- Thần Chủ nói nếu có thể bắt sống thì không nên giết hắn, nhưng nếu hắn chết nhất định phải mang thi thể về!
Tên còn lại nói ra,, ngẩng đầu nhìn lại ánh mắt nhìn qua tầng sáu, lập tức hóa thành đạo hắc quang bay thẳng về phương xa.
- Tiến vào nhân thần cấm địa chú ý che dấu khí tức, trong nhân thần trong cấm địa có lưu lại đạo văn của Thiên Nguyên Tinh Huyền, nếu như cảm giác được khí tức tổ ma của chúng ta sẽ công kích chúng ta đấy.
- Hai người bọn chúng đã chết, chỉ có đạo văn lưu lại mà thôi, có gì đáng sợ chứ.
Tên hắc y thứ hai nói ra, lại bay lên tháp cao.
Nhân thần cấm địa đệ lục trọng thiên.
Trong cát vàng vô tận, Diệp Thần chính khí nghiêm nghị đứng tại chỗ, thân thể của hắn dần dần tiến vào trong cát, cuối cùng bị cát vàng vùi lấp, ngay cả hô hấp cũng khó khăn.
Nhưng mà Diệp Thần hiểu đó chỉ là ảo giác, cũng không phải là chân thật.
Nhân thần cấm địa đệ lục trọng thiên là một tế giới ảo thuật đáng sợ, thế giới ảo thuật này không có chết nười, nhưng khêến người ta đối mặt với nhiều chuyện.
Sắc đẹp, tiền tài, giết chóc...
Diệp Thần giống như nghe được tiếng lòng của mình, đang có giọng nói thúc dục hắn.
- Diệp Thần, một khi đi theo tổ ma chúng ta, không người nào có thể ngăn cản con đường phía trước của ngươi cả.
Giao diện cho điện thoại