Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 690: Thái cổ huyết mạch. (2)




Thức tỉnh thái cổ huyết mạch, Bệ Linh địa vị trong Lôi Thú nhất mạch đã nhảy lên tầng thứ rất cao rồi, tầm quang trọng của nàng đã vượt qua thái thượng trưởng lão Bệ Lôi, gần với thú hoàng Bệ Diệt và chỉ hơi kém hơn mà thôi.



Huyết mạch của Lôi Thú nhất mạch đều là thượng cổ huyết mạch, nhưng mà huyết mạch bản thân Lôi Thú lại không được thuần khiết, Lôi Thú là hậu duệ của thái cổ thần thú Bệ Thú.



Mà hai vạn năm trở về trước là thời kỳ thượng cổ, suy diễn mười vạn trở lên mới là thời kỳ thái cổ, mà yêu thú, Huyền thú thời kỳ thái cổ đều cực kỳ cường đại, huống chi được tôn sùng là thần thú Bệ Thú nhất tộc?



Bệ Linh thức tỉnh thái cổ huyết mạch, ý nghĩa trọng đại!



Trước đây tất cả mọi người cho rằng Bệ Linh chỉ dùng thủ đoạn đặc thù tăng thực lực, mới đưa đến nhanh chóng tấn giai, sau này tu vị khó tăng lên, mà không nghĩ tới nàng thức tỉnh thái cổ huyết mạch, một khi thức tỉnh thái cổ huyết mạch thì ý nghĩa tiền đồ của Bệ Linh bất khả hạn lượng!



Cơ hồ tất cả cường giả Lôi Thú nhất tộc cảm thấy đáy lòng rung động, hơn hai vạn năm, Lôi Thú nhất mạch chưa bao giờ xuất hiện qua cường giả thức tỉnh thái cổ huyết mạch.



Nhưng hôm nay lại xuất hiện!



Chuyện này có ý nghĩa tương lai Lôi Thú nhất tộc sẽ đi tới huy hoàng cực độ.



- Lại là là ba cặp lôi dực, điều đó không có khả năng!



Bệ Nha nhìn qua Bệ Linh, hắn như bệnh tâm thần, trên trán nổi gân xanh, ánh mắt huyết hồng, hắn mưu đồ lâu như vậy, không ngừng bồi dưỡng Bệ Linh, chính là chờ ngày hắn ân ái với Bệ Linh, nhưng hắn không nghĩ tới Bệ Linh đột nhiên thức tỉnh thái cổ huyết mạch, hắn đã mất cơ hội có được Bệ Linh, đồ vật hắn muốn bị người khác cướp đi, hắn không cách nào cam lòng hét lên.



- Ta không tin!



Hồn niệm của Bệ Nha ngưng hóa thành Lôi Thú điên cuồng lao qua phía Bệ Linh, giống như băng sơn áp xuống.



- Mặc kệ ngươi tin hay không, sự thật là như thế.



Mắt thấy Lôi Thú cự trảo đánh xuống, Bệ Linh không chút hoang mang, duỗi ngón tay thon dài như ngọc ra, bàn tay bắn điện quang hừng hực ra ngoài, đánh vào Lôi Thú trước mặt, chỉ nghe bành một tiếng nổ vang, Lôi Thú trước mặt nàng lập tức nổ thành mảnh vỡ.



Cách đó không xa Bệ Nha máu tươi chảy ra như suối, dĩ nhiên bị thương nặng.



Thực lực của Bệ Nha lại triệu hồi Lôi Dực lại kém Bệ Linh cả vạn dặm!




- Đây là thái cổ huyết mạch sao?



- Quá cường đại!



Phần đông cường giả Lôi Thú nhất tâm tình kích động không thôi, có người mừng rỡ như điên, vi Lôi Thú nhất mạch sắp quật khởi hưng thịnh rồi, cũng có người nhíu mày, Bệ Linh cường đại như vậy đã thoát khỏi người ta khống chế.



Bệ Linh còn mới là Vô Thủy Cảnh cửu trọng mà thôi, có thể nghiền áp Vô Thủy Cảnh thập trọng Bệ Nha, nếu như đối mặt Linh Vọng Cảnh nhất trọng cũng có thể đối kháng một hai.



Khí tức của Bệ Linh trút xuống như ngân hà, vô cùng chói mắt trên không trung, cường giả Lôi Thú ở Thần Lôi Thành trong nội tâm cúng bái, chỉ có Bệ Diệt, Bệ Lôi và một ít người mới có thể ngăn cản được, đây là thái cổ huyết mạch, từ trên mệnh cách đã cao hơn bọn họ rồi.



- Từ nay về sau, Bệ Linh trở thành thái thượng trưởng lão, có thể tự do ra vào bất cứ cấm địa nào của Lôi Thú nhất mạch, không bị kiềm chế, cũng có thể hưởng thụ bất cứ cấm dược nào của Lôi Thú nhất mạch.



Âm thanh uy nghiêm của Bệ Diệt truyền ra khắp Thần Lôi Thành.



Trong Thần Lôi Thành bạo phát tiếng hoan hô.




- Linh nhi, ta thật cao hứng cho ngươi!



Âm thanh của Bệ Âm lọt vào tai Bệ Linh.



Bệ Linh mỉm cười, từ khi phát sinh quan hệ với Diệp Thần thì ám mộ và sùng bái Bệ Âm cũng dần dần nhạt rất nhiều, trong nội tâm chỉ có bóng dáng của Diệp Thần, nàng cúi đầu cười yếu ớt nỉ non:



- Tiểu đệ đệ, nếu không có ngươi, tỷ tỷ tại Lôi Thú nhất mạch không cách nào có thành tựu ngày hôm nay, tỷ tỷ phải tạ ơn ngươi như thế nào đây...



Bệ Nha đụng vào tường thành, ngẩng đầu nhìn qua Bệ Linh lăng không đứng cao quý như nữ thần, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, hắn đã hiểu rõ rồi, từ nay về sau Bệ Linh không có chạm tới hắn, địa vị của hai người khác biệt như ngày và đêm. Nội tâm của hắn đầy hối hận, sớm biết như thế, hắn đã sớm bỏ Bệ Linh vào túi mình.



Bệ Lôi lúc này trong chủ điện nhìn qua Bệ Linh trên bầu trời, tay chậm rãi nắm chặt, lại buông ra, hắn còn không có dũng khí phản bội Lôi Thú nhất mạch, động Bệ Linh chẳng khác nào xúc động tối kỵ của Lôi Thú nhất mạch, hắn cúi đầu nói trong lòng:



- Thái cổ huyết mạch, rốt cuộc thức tỉnh như thế nào?




Mặc hắn nghĩ phá đầu cũng không có khả năng biết rõ, lúc này Bệ Linh đã không còn tấm thân xử nữ.



Một cung điện bên cạnh Thần Lôi Thành.



Một nữ tử mặc quần áo mỏng che mặt đứng đó, đang gãy đàn tranh, nàng thần thái ưu nhã, có khí chất vui vẻ không nói nên lời, âm thanh đàn tranh vang lên nhẹ nhàng.



Vóc người của nàng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng lại có cảm giác xinh đẹp tuyệt trần, thân thể cho người ta cảm giác ôn nhu, tuy trên mặt có khăn che mặt, nhưng ẩn ẩn có thể nhìn thấy da thịt trắng tuyết của nàng, người này chính là Bệ Âm.



- Linh nhi. Ngươi rốt cục đạt được ngươi muốn...



Nàng nhẹ giọng thì thào, trong âm thanh nhu hòa mang theo nét vui sướng và cô đơn.



******



Quỳnh lâu tầng năm dưới lòng đất.



Tầng năm này giống như tu la địa ngục, liếc nhìn qua thấy từng đống thi thể chất cao như núi, giống như bãi tha ma khôn cùng, bầu trời u ám âm trầm, gió lạnh trận trận, khắp nơi đều là Yêu Vương Si Mị, từng tiếng thét chói tai làm cho người ta sởn hết cả gai ốc.



Tiểu Dực biến hóa bản thể. Một đường bay đi thì hào quang của Hồn Yểm Bảo Châu sáng lóng lánh, đến mức vô số yêu vật Si Mị bị hút vào trong đó.



- Đại bổ ah, những yêu vật Si Mị với ta mà nói quả thực như thần dược ah!



Trong hào quang Hồn Yểm Bảo Châu, Thôn Thiên lão giả ngồi xếp bằng, khô lâu trên người xoay quanh. Hắn đang cắn nuốt yêu vật Si Mị.



Nơi này có Si Mị vô tận, đều là ngoài Yêu Vương, có thể tùy ý cho Thôn Thiên lão giả nuốt, sau khi nuốt yêu vật Si Mị càng ngày càng nhiều, hào quang của Hồn Yểm Bảo Châu càng chói mắt, từng đạo hạo quang màu đen rót vào trong nguwofi tiểu Dực.



Tiểu Dực hiện tại đã là chủ nhân của Hồn Yểm Bảo Châu, có thể thúc dục Hồn Yểm Bảo Châu như tay chân, theo thời gian chuyển dời, Tiểu Dực càng ngày càng có thể phát huy ra uy lực của Hồn Yểm Bảo Châu!



Hào quang cua Hồn Yểm Bảo Châu không ngừng rót vào trong người của Tiểu Dực, lân giáp trên người Tiểu Dực lúc này càng tỏa ra hào quang ngâm đen, giống như do hắc thủy tinh tạo thành, tỏa ra ánh sáng yếu ớt, cường độ thân thể của nó tăng lên mấy lần không ngớt, trước đó trải qua thiên uy tẩy lễ, Tiểu Dực đã đột phá đến Yêu Vương đỉnh phong, khoảng cách Vô Thủy Cảnh chỉ còn kém một đường, sau khi Hồn Yểm Bảo Châu truyền lực lượng càng nhiều, bình chướng Yêu Vương đỉnh phong tấn giai cũng không cách nào ngăn cản được Tiểu Dực, ầm ầm nghiền nát.