Cửu Thiên Kiếm

Chương 983: Tinh Thạch Nguyên Dịch




– Ha ha ha! Thật là ngu ngốc, hai con Thạch Tượng tộc này đều đạt đến Tuệ Tinh Cảnh, mỗi một con hấp thu không biết bao nhiêu thạch tinh hoa, nặng không biết bao nhiêu, làm sao ngươi di chuyển cho được! Hỏa Thần Lô cười to.



Chu Hằng hận đến nghiến răng, cái bếp lò đê tiện này biết rõ điều đó, nhưng trước đó lại không nói ra, rõ ràng là muốn xem trò cười của hắn!



Nhưng cũng khó trách những người đằng trước không thu hai con heo đá này, không phải không muốn, mà là căn bản không làm được!



Nếu nơi này không phải cổ mộ của Lôi Vân Đại Đế, như vậy khẳng định mọi người sẽ chầm chậm nghiên cứu, bởi vì dù cho hai con này không phải Thạch Tượng tộc, nhưng bất cứ thi thể Tuệ Tinh Cảnh nào cũng đều có tác dụng lớn.



Nhưng bây giờ thì khác, “bảo tàng” của Lôi Vân Đại Đế bày ra đằng trước, đang chờ mọi người thăm dò!



9 đại Hắc Động Vương ăn thịt, bọn họ còn không được uống chút canh?



– Chu tiểu tử, ngươi nhìn chằm chằm hai con heo này làm gì, bên trên có hoa hả? Một tên tiện thấu xương khác nói.



Chu Hằng liếc con lừa, nói: – Trong này có Tinh Thạch Nguyên Dịch, hẳn là thứ tốt, ta phải hỏi tên tiện nhân khác làm sao lấy ra!



– Bảo vật! Con lừa lập tức hai mắt tỏa sáng, nhưng ngay sau đó lại nổi giận, há miệng liền cắn Chu Hằng. – Ngươi nói ai tiện nhân đó?



– Đúng vậy, bổn tọa làm sao tiện chứ? Hỏa Thần Lô cũng rất là bất mãn.



– Bớt nói nhảm, mau nói làm sao lấy ra Tinh Thạch Nguyên Dịch! Chu Hằng không nể tình Hỏa Thần Lô, tên này chính là đồ đê tiện, càng tốt với nó là nó càng đắc ý quên hình.



Quả nhiên, khí thế Chu Hằng áp xuống, Hỏa Thần Lô liền sợ, nói: – Thật ra rất đơn giản, ngươi có cây kiếm đen sì lì kia, có thể trực tiếp xé rách phòng ngự của chúng.



Chu Hằng có chút hoài nghi, bởi vì thân thể hai con Thạch Tượng tộc này quả thật có thể sánh với phòng ngự cấp Hắc Động, chỉ sợ hắn phải tế ra Lăng Thiên Cửu Thức mới chém rách được! Nhưng dù nói tốc độ khôi phục linh lực của hắn hiện giờ rất nhanh, nhưng cũng phải cần hơn một giờ, trong đó sẽ có mười mấy phút nằm trong trạng thái suy yếu. Ở trong chỗ nguy hiểm thế này, để mình rơi vào trạng thái như vậy thật là không sáng suốt.



– Không cần lo, sau khi Thạch Tượng tộc chết đi, tuy rằng thân thể vẫn cứng rắn như cũ, nhưng đã mất đi đồ đàn hồi, thanh kiếm của ngươi tuyệt đối có thể dễ dàng cắt ra! Hỏa Thần Lô lại nói thêm.



Chu Hằng gật đầu, dù sao thử xem cũng không có tổn thất gì.



Hắn lấy ra hắc kiếm, rạch lên thân một con heo đá, quả nhiên, phấn đá xoàn xoạt rơi ra, lập tức xuất hiện một vết kiếm.



Không dễ dàng như Hỏa Thần Lô nói, nhưng cũng khác xa không khó như Chu Hằng đã nghĩ.



Mãi nửa giờ sau, Chu Hằng mới xé rách ngực một con heo đá đầu tiên.



Thiên địa sinh ra sinh linh có kết cấu hoàn toàn khác với loài người, trong bụng không có nội tạng như phổi, thận, dạ dày… mà chỉ có một trái tim đã sớm ngừng dập, nhưng thứ này căn bản không giống trái tim, mà là một khối thủy tinh vô cùng xinh đẹp.



Dạng hơi đục, có thể thấy được bên trong lưu chuyển chất lỏng trắng ngà, còn có mùi hương nhàn nhạt, thấm tận ruột gan.



– Thứ tốt thứ tốt đó! Con lừa đen chảy nước miếng nói, hai con mắt trợn tròng, nhìn đến không dời mắt được.







– Trực tiếp ăn? Chu Hằng hỏi Hỏa Thần Lô.



– Chẳng lẽ ngươi còn muốn nấu thành canh? Hỏa Thần Lô cười xì nói, nó có cơ hội liền đê tiện ngay.



Chu Hằng không để ý đến nó, đưa Tinh Thạch Nguyên Dịch con heo đá đầu tiên cho con lừa. Nhưng không ngờ con lừa này lại đổi tính, không lập tức ăn trước, làm cho Chu Hằng có chút cảm động, con lừa này định ăn cùng mình hay sao.



– Mau cắt con heo đá kia ra, bổn tọa muốn so sánh bên nào nhiều hơn, bên nhiều là của bổn tọa! Con lừa đen một câu lập tức vạch trần bản tính của nó.



Chu Hằng suýt nữa trượt chân ngã sấp xuống, hận muốn đập đầu mình, hắn lại đi tin tưởng vào con lừa đê tiện này, thật là quá ngốc quá ngây thơ mà!



Lại thêm nửa tiếng sau, hắn mổ ra con heo đá thứ hai, lấy ra trái tim thủy tinh thứ hai.



Con lừa đen so đi so lại, vẫn không quyết định được, rối rắm đến bứt rụng cả lông, cuối cùng, nó cực kỳ vô sỉ nói: – Chu tiểu tử, đều cho bổn tọa là xong!



– Cút! Chu Hằng một đạp đá văng con lừa đen đi ra, tiện tay lấy một cái trái tim thủy tinh, nhẹ nhàng bóp vỡ lớp vỏ yếu ớt, nuốt linh dịch bên trong.



Không có cái gì cả người nóng lên, linh lực tràn đầy, nhưng Chu Hằng lại biết, những linh dịch này hình thành ba giọt tinh hoa, kích hoạt một giọt có thể làm hắn tạm thời có được thể chất Thạch Tượng tộc, cũng là đạt đến phòng ngự như con heo đá lúc trước.



Phòng ngự như thế, đủ để cam đoan hắn đối mặt với bất cứ cường giả Tuệ Tinh Cảnh nào cũng không chết!



Đáng tiếc, chỉ có ba giọt!



Cảnh giới của hai con heo đá này cũng không có gì khác biệt, con lừa cũng hình thành ba giọt tinh hoa, đây là dùng để hộ mệnh!



Dù sao đầu năm nay là cường giả Tuệ Tinh Cảnh hoành hành, cường giả cấp Hắc Động rất ít hiện thế – trừ khi là tình cảnh như bây giờ, bình thường làm sao có thời gian đi ra dạo. Hơn nữa số lượng cường giả cấp Hắc Động vốn đã rất ít ỏi, mạnh như Đại Tần đế quốc cũng chỉ có 5 người mà thôi.



– Đi, chúng ta vào trong điện xem thử!



Chu Hằng cùng con lừa, Tiểu Hỏa đi vào cung điện, lúc này đã qua một giờ từ lúc người đầu tiên đi vào trong cung điện, nhưng mọi người vẫn quanh quẩn ở cung điện đầu tiên không đi đâu.



Chỗ này quả thật là một cái kho binh khí!



Tất cả đều là Bảo khí!



Cả cung điện tổng cộng xếp đặt 360 cái bàn đá, mỗi bàn đá đặt một món Bảo khí, nhưng trên bàn lại có cấm chế, muốn mở ra, rất khó!



Có người nhận ra lai lịch mấy món Bảo khí trong đó, đều là cấp bậc Tinh Thần Cảnh, như vậy mà tính toán, nơi này đều là Bảo khí cấp bậc Tinh Thần Cảnh.



Bảo khí cấp bậc Tinh Thần Cảnh thoạt nhìn không có giá trị gì với võ giả Tuệ Tinh Cảnh, Thiên Hà Cảnh, nhưng nên biết rằng số lượng Bảo khí vốn đã rất ít, mà mỗi một người đến đây đều có gia tộc của mình, trong tộc cũng không thiếu võ giả Tinh Thần Cảnh!



Những Bảo khí cấp Tinh Thần này vẫn tương đối có ý nghĩa.



Bởi vậy, rất nhiều cường giả Tuệ Tinh Cảnh đều đang khổ cực phá giải cấm chế! Dù cho bọn họ không cần những Bảo khí này, nhưng vẫn có thể đem đi bán, đây là của cải kinh người, hơn nữa tuyệt đối được tranh giành.



Tuy nhiên rất nhiều cường giả Tuệ Tinh Cảnh bởi vì tốn thời gian rất lâu cũng không thể cởi bỏ cấm chế, dứt khoát bỏ qua, thứ nhất là không phải ai cũng am hiểu cấm chế, thứ hai đây mới là cung điện đầu tiên, còn có 11 tòa nữa, đằng sau sẽ cất giữ thứ tốt gì?



Theo ý tưởng này, quá bảy phần người bắt đầu rời đi, đi qua một cánh cửa, hướng về tòa cung điện thứ hai.



Cửa lớn vẫn đóng chặt, ở cửa còn có hai pho tượng đá, tuy nhiên lần này không phải heo đá, mà là hai con chó đá.



Có vết xe đổ làm gương, mọi người đều biết một khi đi ra đẩy cửa, sẽ kích hoạt hai con chó đá này, từ đó dẫn tới một trận đại chiến.



Lúc trước tất cả cường giả Tuệ Tinh Cảnh cùng xông ra, vẫn phải trả giá tương đối mới giết được hai con heo đá. Hiện tại lại chạy ra hai con chó đá, ai dám tùy tiện làm bậy, thế nào cũng phải chờ tụ tập đông đủ mới đánh được.



– Gâu!



Ngay lúc này, Tiểu Hỏa lại xông ra.



Tiểu tử kia nhìn thấy hai con chó đá này giống như mình, lập tức nổi lòng cạnh tranh, chạy tóe khói đến cạnh hai pho tượng đá, giơ chân lên tè vào mỗi bên.



– Không…. Mọi người đều ôm đầu kêu gào, ánh mắt mỗi người đều bắn tia sáng lạnh, hận không thể giết Tiểu Hỏa cho hả giận.



Rắc! Rắc rắc rắc!



Hai pho tượng chó đá đã cử động, nháy mắt hoàn thành tỉnh lại từ ngủ sây.



Chúng nó mở mắt ra, đều nhìn chằm chằm Tiểu Hỏa, sát khí tuôn trào.



Lại có gan dám tè vào chúng nó?



– Tiểu Hỏa, quay về! Chu Hằng đã xông ra, mặc dù Tiểu Hỏa là thần thú thiên địa, nhưng trước mắt chỉ mới là Thiên Hà Cảnh, lực phòng ngự cũng chỉ xưng hùng trong Thiên Hà Cảnh, gặp tới lực công kích cấp Tuệ Tinh thì đương nhiên sẽ chịu thiệt!



Lúc này Tiểu Hỏa nhanh trí, vội quay đầu bỏ chạy, cái đuôi dựng lên thật cao.



– Con lừa! Chu Hằng xông ra đồng thời cũng hô to con lừa đen.



Con lừa đen đã phối hợp ăn ý với Chu Hằng, lập tức dựng thẳng lên, hai vó múa may, đã đánh ra phù văn giam cầm.



Hai đoàn sáng màu xanh chớp động, hai con chó đá đều bị giam cầm, xuất hiện ngừng trệ trong nháy mắt, ngay lúc này, Chu Hằng đã đánh tới!



Lăng Thiên Cửu Thức!



Tế ra hắc kiếm, một mảnh vũ trụ biến ảo, sát khí xông thẳng cửu trọng thiên!



Phập!



Hắc kiếm chém vào cổ một con chó đá, nhưng cũng chỉ đánh vào được khoảng ba tấc, hoàn toàn không có hình ảnh một kiếm chém rơi đầu chó đá như Chu Hằng dự liệu!



Lực phòng ngự này quả thật mạnh mẽ kinh người, dù cho Chu Hằng nháy mắt bộc phát lực lượng của hơn 100 đạo thiên hà, cộng thêm hắc kiếm sắc bén cũng không thể chém giết được một con trong đó!



– Rống… Hai con chó đá đồng thời gầm lên, chúng nó vô cùng giận dữ, trăm triệu năm qua lần đầu tiên thức tỉnh, không ngờ lại bị một tên Thiên Hà Đế nho nhỏ chém bị thương!



Con chó đá bị thương lập tức đánh vào Chu Hằng, còn một con khác lại nhắm vào những người bên ngoài.



Trong ý thức của bọn nó, kẻ xông vào cổ mộ đều phải bị đánh chết!



Ầm!



Chó đá bị thương nhào lên Chu Hằng, há miệng liền cắn vào cổ hắn, Chu Hằng căn bản không thể chống lại lực lượng cấp Tuệ Tinh của nó, răng nanh lành lạnh đã cắn vào cổ Chu Hằng, chỉ là lúc cắn xuống, răng nanh lại đụng phải thứ gì vô cùng cứng rắn, lại không cắn thủng được!



Nó cúi đầu nhìn, lại thấy không biết từ lúc nào mà cả người Chu Hằng đã có một lớp màu xám, cả người như biến thành đá!



Đây là phòng ngự cùng cấp bậc, thậm chí cùng tính chất với nó!



Con chó đá bị thương này không khỏi sửng sốt, Chu Hằng thừa cơ hội thoát thân, dùng sức mạnh cơ thể 5000 tinh dựng lên, ngạo nghễ đứng thẳng.



Tinh Thạch Nguyên Dịch!



Ngay vào lúc nguy hiểm nhất, Chu Hằng kích hoạt một giọt Tinh Thạch Nguyên Dịch trong cơ thể, thu được năng lực phòng ngự của Thạch Tượng tộc!



Lốc xoáy tinh tú nhanh chóng xoay chuyển, đang điên cuồng hấp thu linh khí cho hắn, nhanh chóng khôi phục linh lực đã tiêu hao hết.



Vào lúc này, mọi người vẫn đang còn rung động mạnh, đến giờ vẫn chưa tỉnh táo lại.



Chu Hằng một kiếm chém một con chó đá bị thương, mà con chó đá này cắn ngược lại, vậy mà lại không tổn thương được hắn!



Hồ đồ rồi! Đầu óc không dùng được nữa!



Rốt cuộc là cảnh giới của ai cao hơn!



Nhưng mọi người nhanh chóng không còn thời gian suy nghĩ, bởi vì một con chó đá khác đã điên cuồng công kích bọn họ.



Keng! Keng! Keng!



Con chó đá bị thương vẫn điên cuồng không ngừng cắn Chu Hằng, bởi vì linh lực chưa khôi phục, Chu Hằng căn bản không thể né tránh, nhưng lực phòng ngự của hắn hoàn toàn không kém đối phương, đối với Thạch Tượng tộc công yếu thủ mạnh, đây quả thật là tin xấu cùng cực!