Cửu Thiên Địa Luân Hồi

Chương 96




Hai người mắt nhìn nhau một lúc thì tên kia mới cất tiếng lên phá vỡ cái bầu không khí gây cấn hết chổ nói đó để cô trấn tĩnh lại tinh thần mà nghe thứ hắn vừa kêu.

-" Ô hoá ra Chúa Tể Đặt Biệt Danh biến thái tới mức phải nhìn con ma như ta đây tắm à?" -hắn nghiêng đầu qua tí rồi trêu chọc người kia

-" K...Không có nhé"

-" Cơ mà quần áo ướt hết rồi, kiếm cho ta một bộ nào để mặc đi !" -hắn nhìn qua bộ hỉ phục đang ướt đẫm kia rồi nghiêng đầu về phía Hoàng và ra lệnh

Hắn vừa nói xong thì cái 'Rầm' cửa được đóng lại một cách mạnh bạo, Hoàng đi đâu hoặc khắp cái kinh thành đó cũng không thể tìm thấy được bộ y phục nào đẹp, thì liền nhớ ra một thứ gì đó nên chạy thẳng về chổ kia.

--Bộp--

-" Hửm? Lại là màu này" -tên đó chụp lấy cái thứ vải mà Hoàng quăng vào rồi hỏi

-" Mặc sao cho cẩn thận vào, nó mà bị cái gì ta xé xác ngươi đó con ma ngu kia" -Hoàng đứng ngoài cửa đe doạ hắn

-" Nhìn quen nhỉ" -sau khi cô gái kia rời đi thì hắn mới nhìn xuống cái áo kia và nghĩ

--Sau Khi Hắn Ra--

-" Làm ơn xoã tóc xuống giùm, đừng buộc lên chướng mắt lắm" -Hoàng vừa ngồi ở đó vừa căng dặn

-" Ta đâu có buộc"



Nghe vậy thì cô liền quay lại và đập vào mặt Hoàng là khuôn mặt rất quen thuộc, nó giống như người cô muốn tìm vậy, rất giống nhau ngay cả nốt rùi ngay mắt cũng chẳng lệch vào đâu được.

-" Hử? Ta đẹp quá..." -chưa kiệp nói dứt câu ra thì tên đang thãn nhiên tự mãn lại bị cắt ngang với một tiếng

--Bốp--

-" Nằm mơ con ma như ngươi vẫn xấu không bao giờ đẹp nổi đâu" -Hoàng vừa nhìn người mới bị mình tát một cái rồi quay sang chổ khác trách mắng

-" Ủa rồi tát chi? Làm như ta không biết đau hả?" -hắn vừa ôm mặt vừa nói lại

-" Ma đây tên gì?" -cô phớt lời tên kia rồi hỏi tên hắn

-" Ba đời nói cho nha đầu biết" -hắn nhìn người đang hỏi mình rồi trả lời bằng tâm

-" Không nói thì thôi ta tự đặt"

-" Cái gì?!"

Hắn như chết đứng vậy, cơ mà đưa tên mình cho 'Chúa Tể Đặt Biệt Danh' dựng lên thì chỉ muốn đi đến sông sâu rồi nhảy xuống một cái 'tủm' là coi như đã giải thoát đời khỏi kiếp nạn.

-" Mình có cảm giác không ổn cho lắm, bất an" -hắn đã nghĩ đến việt Hoàng sẽ đặt cho mình một cái danh không thể có điểm nào khen hơn nữa

-" Ờm... Ngươi là ma nên đặt là Linh Hiển đi, như là ma hiển linh vậy" -cô suy nghĩ một chút rồi đưa ra một cái tên

-" Giống con gái quá" -hắn khoanh tay khó chịu



-" Ma mà cần phân biệt gì chứ"

-" Được rồi, chịu"

--Phía Diệt Hiên--

-" Cuối cùng cũng quay trở về được, may mà thoát kiếp nạn này" -Hiên rung lòng ngực từ từ đi vào cửa Thần giới thù bị hù cho phát rồi ngất luôn

-" Sư phụ" -Bạch Niên từ đâu nhảy ra

Diệt Hiên ngay lúc đó đứng tim rồi cứng đơ ra một lúc sau thì ngã xuống. May mà có Nhược Lạc đỡ được không thì đầu đập vô đá đi đầu thai rồi.

--Sau Khi Đưa Hiện Về Phòng--

-" Sư phụ, đừng ngủ nữa dậy mà còn dắt tụi con đi chơi" -Bạch Niên lay người Diệt Hiên mạnh

-" Đi chơi gì chứ ta có hứa à?!" -Hiên tỉnh giấc bật dậy và tức giận hỏi Bạch Niên

-" Hôm nay là ngày..." -Niên chưa nói hết thì bị một câu trả lời khác nhảy vào họng

-" Hôm nay là 19/4 đó, sự phụ đã hứa ngày này sẽ đưa bọn con đến Chi Đàm chơi mà" -Nhược Lạc chạy vào và hét vào mặt Hiê

-" Cái gì? Chi Đàm á?!" -Hiên hoảng loạn khi nghe thằng đồ đệ của mình nhắc đến Chi Đàm