Cửu Thiên Địa Luân Hồi

Chương 47: Hai Đánh Một




Hàn Ngôn:- có ngon nói lại coi tên kia

Y Cát:- im miệng hết cho ta! các ngươi đừng có ỉ mình đứng trên hai tên đó mà làm tới, ngồi vào ăn cho ta

Quân Cửu:- vâng

Thiên Phong:-* nếu không phải Tôn Chủ ra lệnh thì ta sẽ đánh cho các ngươi bầm dập rồi, lần trước là vì có lệnh bài thôi hai tên A Dương, A Mặc*

Hàn Ngôn:- ta đem về điện

Hữu Ca:- ta cũng vậy

Giải Thu:- xin phép rút lui

Từ Nhu:- cho phép ta lấy đi

Quân Cửu:- ta cũng vậy

Y Cát:- bọn chúng lấy về điện ăn hết rồi các ngươi cũng mau lấy đi

Thiên Phong:- để Tôn Chủ trò chuyện với đó đó à hì hì

Y Cát:- ngươi có tin ta cho ngươi vào Cấm Long suốt 2 năm không?

Thiên Phong:- không không ta chỉ đùa Tôn Chủ đẹp tựa bông hoa như vậy th....

Y Cát:- ta biết ta đẹp rồi khỏi cần ngươi khen

Thiên Phong:-* từ khi nào mà Tôn Chủ......*

Y Cát:- không ăn thì ta xơi giúp cho

Thiên Phong:- à không, ta ăn mà

Thiên Trùng:- ta cũng vậy

Thiên Đông:- xin phép

/RẦM/

Y Cát:- hai ngươi đứng đó làm gì? đi theo chúng luôn đi

Khuyết Mặc:- vâng

Khuyết Dương:- cho ta phần lớn hơn đi Mạ

Khuyết Mặc:- ta tên Mặc, không phải tên Mạ

Khuyết Dương:- biết rồi A Mặc



Y Cát:- ta muốn nhờ các ngươi một việc

Khuyết Mặc:- hửm?

Y Cát:- thấy tên Thiên Phong là đánh hắn cho ta

_hai tên đó đi ra ra ngoài chỉ còn lại hai bà nô hoàn tám chuyện phía trong cùng 2 nhân vật chính_

Y Cát:- ra ngoài

nô hoàn1:- vâng

nô hoàn2:- vâng

/RẦM/

Y Cát:- sao còn chưa ăn?

Huyền Hoàng:- ta không ăn được mỡ

Y Cát:-........

(ĐOẠN NÀY HƠI SẾN)

_Y gấp từng miếng thịt có mỡ và đưa lên miệng cắn đi phần mỡ béo kia còn lại thì đưa cho Hoàng_

Huyền Hoàng:- ngươi ăn như vậy không sợ mập à?

Y Cát:- ta không mập nổi đâu

Huyền Hoàng:-.........

/BÊN NGOÀI/

Thiên Phong:- á haha thì ra là vậy

Thiên Trùng:- nhỏ tiếng thôi

Thiên Đông:- tại sao ta lại phải đi chung với hai ngươi chứ, bụng ta đói meo rồi cho ta ăn chút đi Phong

Thiên Phong:- chút đi rồi ăn, bộ ngươi nhịn một chút là chết hả Đông?

/BỘP/

Thiên Phong:- đừng có đụng vai ta coi Đông

Thiên Đông:- không phải ta làm

Thiên Phong:- vậy là ngươi à Trùng? bỏ tay ngươi ra cái coi nhột chết đi được



Thiên Trùng:- không phải ta

Thiên Phong:- vậy là ai được chứ? (quay lại)

Khuyết Dương:- là ta!

Thiên Phong:- sao lại là ngươi, A Dương, A Mặc?

Khuyết Mặc:- biết làm gì rồi chứ Khuyết Dương?

Khuyết Dương:- khỏi nhắc ta cũng nhớ

_Khuyết Dương và Khuyết Mặc đánh cho tên Chí Phong một trận linh đình, xong thì mắt trái của Phong biến thành màu tím in luôn nắm đấm, còn mũi thì lại chạy máu cam_

Thiên Phong:- có cần...đá...nh nặng....vậ...y không?

Khuyết Mặc:- cho chừa

Khuyết Dương:- ta muốn đánh ngươi mạnh hơn đấy tên kia

Thiên Phong:- lên đánh hai tên đó giúp ta đi A Trùng, A Đông

Khuyết Dương:- lệnh của Tôn Chủ hai ngươi dám trái? gan cũng to thật

Thiên Trùng:-* ặc*

Thiên Đông:-* may, may quá số mình thật là may mắn*

Thiên Phong:- Thiên Đạo quá bất công với ta

/10 PHÚT SAU, ĐIỆN CHÍ PHONG/

Thiên Phong:- ui cha nhẹ thôi, đau

Huyền Hoàng:- ngươi làm gì mà bị đánh tới mức này vậy?

Thiên Phong:- tất cả lại tại Tôn Chủ đấy (chỉ về Y)

Y Cát:- ngươi dám nói ta *cố ý chứ gì, rõ ràng hắn tự phục nguyên được mà?*

_Y định lao đánh đấm cho Phong một đấm thì bị Hoàng ngăn lại_

Huyền Hoàng:- ngươi hèn thật đấy lành mạnh mà lại đi đánh kẻ bệnh tật

Y Cát:- được coi như ta tha cho ngươi đấy Phong

Thiên Phong:- blè *từ bây giờ chỉ cần bám theo Thiên Thượng là không cần sợ Tôn Chủ nữa rồi*

Y Cát:-* chưa chắc đâu Phong nếu ngươi cách xa ngài ấy thì ta sẽ không biết hậu quả đâu*