Cửu Thiên Địa Luân Hồi

Chương 106: Thói Quen Giễu Cợt




Vậy là thua rồi...

-" Á ho ho thua thì chịu đi bạn, thôi tạm biệt nhé " -cô cười

- Chậc...

--Sau Một Hồi--

-" Lúc nãy nhìn mặt con nhóc đó mắc cười thiệt" -hắn bảo

-" Ôi trời mấy cái đó ta rành" -chưa kiệp nói xong thì Hoàng bị tên kia chặn lại rồi ép tới đường cùng

-"..." -hắn im lặng đưa tay phải ra trước

-" Cái tên này..." -vẫn là một lần chưa nói xong thì bị cắt ngang

-" Tiền đây bạn ơi" -hắn cười nhếch mép cái rồi nói mà hai ngón tay trỏ và cái đang se se

-" Hết rồi" -cô lại đáp trả hắn bằng cú cười trừ

-" Hả?! Cô nhận chỉ có 3 ngàn lượng thì ta bỏ qua, còn tiền đâu rồi hả?!" -hắn tức giận nắm cổ áo Hoàng quơ qua quơ lại

-" Đây nè" -Hoàng đút tay vào túi áo lấy thứ gì đó nhưng lại bao bọc bằng tay

-" Thiệt hả?" -hắn mừng rỡ khi thấy tiền vẫn còn nguyên

-" Đùa đó" -cô lại phớt lời mà vô tư nói lại và dập tắt cái hi vọng của hắn

Hắn đã nổi điên và dựt lấy cái tay đang có hình nấm đấm của cô ép sát vào tường cho nó bung rộng ra và, một tiếng thảm thiết vang lên.

--Binh--

-" Bỏ tật nghe" -Linh Hiển phủi phủi tay đi mà bỏ lại người mới bị ăn đấm kia ở lại

-" Tay mình..." -Hoàng rưng rưng cầm cái tay mới bị đấm vào đang sưng phù lên mà còn rung

-" Đi nhanh lên coi" -Linh Hiển bảo

-" Cá...Tên Thiên Y Cát khốn kiếp, dám đánh taaaaa" -Hoàng chạy thẳng đến và đấm vào mặt hắn một phát

--Binh--

-" Đau lắm đó có biết không hả?!" -hắn tức giận quát

-" A đa đa đa, uy nghiêm của một đứa con trai đâu rồi" -cô cười đểu

-" Ta không có uy nghiêm uy nghị gì hết !" -Linh Hiển quát

-" Thế ngươi là con gái à? Mới biết đó nha" -Hoàng tiếp tục bảo

-" Cô !!!" -Linh Hiển tức giận tính đánh cho người đằng trước một trận thì lại bị các ánh mắt khác nhìn vào

-" Đánh đi ! Blè"

Đột nhiên Minh Đàm đã liếc mắt nhìn thấy Hoàng và từ từ đi lại trong sự giận giữ vô cùng, như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

-" A đa đa đa, lại thêm người nữa à, hội chị em đông đủ nhỉ" -Hoàng chấp tay lại nói

-" Không hề " -hắn và Minh Đàm cùng cất tiếng lên

-" Qua, hai ngươi giống nhau ghê từ mặt đến cả cách nói cũng y hệt chẳng sai vào đâu"

-" Đừng có so sánh ta với hắn" -lần này thì Linh Hiển và cả Minh Đàm đều tức điên rồi cả hai còn dơ tay và đấm thẳng về phía Hoàng cơ mà

Thì cô đã nhảy ra đằng sau Minh Đàm rồi, chẳng ai phát hiện gì cả còn hai thanh niên kia vẫn đứng ngơ ngác ngỡ ngàng và bật ngửa thì giọng nói của Hoàng mới vang lên.

-" Ở đây nè" -cô chọt chọt lưng của Minh Đàm

-" Gì chứ, cô ra đâ..." -chưa kiệp nói hết câu thì Minh Đàm lại bị Hoàng đẩy thẳng vào Linh Hiển và rồi dính sát hắn

-" Ui, ôm nhau cả cơ nhìn hạnh phúc quá không muốn phá đâu" -Hoàng nói rồi vẫy vẫy tay tạm biệt hai tên kia

-" Chết tiệt con nhóc..." -Đàm vẫn chưa kiệp nói nữa thì lại bị Linh Hiển nắm áo quăng ra đằng sau mà sau đó lại là bức tường đá

-" Ta không có hứng thú với con trai, cảm ơn" -hắn chạy đuổi theo người kia mà chẳng thèm một chút quan tâm hay nhìn lại cái tên mới bị hắn quăng đi như thế nào

--Thần Giới--

Bạch Nguyệt vác nguyên cái thân và cái mặt lần đầu tiên bại trận đi về trông rất thảm.

-" Sao rồi?! Còn khinh địch chứ?" -Diệt Hiên từ đâu bước ra hỏi

-" Chậc" -Bạch Nguyệt tính quay đầu né tránh đi câu hỏi đó mà bị Nhược Lạc với Bạch Niên chặn lại hỏi

-" Sao rồi?! Ổn chứ?"