Cửu Thiên Đế Chủ

Chương 13




Con ngươi Bạch Song Kiếm tất cả đều là ngạc nhiên: "Ngươi...!"

Lăng Cửu Tiêu giơ cao đánh khẽ mà hóa giải ba cú tấn công làm nàng chuẩn bị không kịp.

Nàng dám nói nếu không có Lăng Cửu Tiêu tu luyện võ giả đại cương, cơ hội làm ra huyết hải trăm không tồn một, tương lai hắn sẽ tương đương kinh khủng!

"Ba cú tấn công của Đại tiểu thư ta đã tiếp nhận, không biết chuyện hợp tác...."

Lăng Cửu Tiêu cười híp mắt hỏi, thấy được Bạch Song Kiếm xúc động sinh ra đánh người.

"Hừ! Ngươi đã đón lấy thì ta tạm thời dựa theo ước định cùng ngươi hồ đồ một hồi!"

Bạch Song Kiếm hừ nhẹ một tiếng, không quen nhìn Lăng Cửu Tiêu, nhưng là vừa chơi không lại Lăng Cửu Tiêu.

Lăng Cửu Tiêu mặt lộ vẻ vui mừng nói: "Ha ha, tạ đại tiểu thư nhiều."

Giả như chỉ có hắn và Lăng Uyên thì thành sự bất quá là năm năm, nhưng là có Bạch Song Kiếm gia nhập, cho dù không thể nói rõ nắm chắc đều có bảy tám phần cơ hội.

Bạch Song Kiếm hỏi: "Ngươi nói đưa ta tạo hóa... Không biết lại là như thế nào cấp?"

Lăng Cửu Tiêu ngậm cười nói: "Yêu cầu Đại tiểu thư theo ta đi một chuyến."

"Dẫn đường."

Lăng Cửu Tiêu thấy thế không khỏi nhìn nhiều Bạch Song Kiếm liếc mắt... Nha đầu kia một ngụm nhận lời, ngược lại không phải là xuất phát từ tín nhiệm mà là đúng với thực lực của chính mình có đầy đủ tự tin!

Bạch Huyền mục đích đạt tới, hiện tại Bạch Song Kiếm đạo tâm không dính bụi trần!

Lăng Cửu Tiêu nghĩ tới đây lại xoè bàn tay bên trong áo bào ra một phen.

Năm ngón tay đóng mở, đau đến hắn nhe răng nhếch miệng.

Lăng Cửu Tiêu nhỏ giọng thầm thì: "Nha đầu này động lên tay đến ngược lại nghiêm túc."

Tuy nói thông qua bách chiến tiên đồng bắt được động tác của Bạch Song Kiếm, nhưng mà hiện tại lại bất đồng so với ở núi Vũ Đấu thì nàng không có nửa điểm thủ hạ lưu tình.

Vì vậy tu tập pháp thể hay không, đã bị Bạch Song Kiếm biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn!

Đường võ đồ, tu huyết thuật, tập pháp thể, dung hợp linh quyết, từ bên trong đến bên ngoài, tầng tầng tiến dần lên!

Trong đó tu tập pháp thể thì có thể thay đổi thể chất một người!

Thể chất cường đại rồi, cho dù là nữ tử nũng nịu đều có thể vỡ núi nứt đá.

Vì vậy cho dù Bạch Song Kiếm ngăn lại tu vi, huyết khí thì ưu thế của nàng như trước không ít!

Trái lại Lăng Cửu Tiêu huyết tuyến mới thành lập, hơi đối lập, chênh lệch liền đi ra rồi.

Nếu như còn có tấn công nữa, hắn dù cho thấy rõ xuất thủ làm sao đều ngăn cản không đến, trừ phi hi vọng bàn tay bị phế bỏ.

Bất quá Bạch Song Kiếm tính tình mềm cứng không ăn, dầu muối không ăn, không một chút đi nét bút nghiêng nhưng dẫn không được nàng mắc câu.

Lăng Cửu Tiêu nghĩ như thế nói: "Tốt xấu đem nàng kéo lên tặc thuyền, một đợt này... Không thua thiệt!"

Cùng lúc đó ở phía sau núi hồ nước phía bắc cũng là hừng hực khí thế.

"Thủy hệ bảo binh (Bảo vật binh khí hệ thủy) tốt nhất, giao chiến trong nước như có thần trợ, một nghìn tám trăm tám mươi tám nguyên thạch là có thể mang về nhà!"

"Một quả Thượng Cổ tị thuỷ đan chỉ bán 998! Chín trăm chín mươi tám nguyên thạch, ngươi không mua được là chịu thiệt, mua rồi chính là một lần cướp đoạt cơ hội tạo hóa a!"

"Tam Cảnh cường giả tự mình phát ra bảo vật vòng ánh sáng, chỉ có một kiện!"

……

Không ít đệ tử nhân cơ hội ở phụ cận bày sạp rao hàng, bầu không khí nhiệt liệt.

Bực chuyện này thì bình thường khẳng định không cho phép.

Phía sau núi chính là nơi tĩnh tu, há lại hồ nháo!

Bất quá, tình huống bây giờ đặc thù, đệ tử Thiên Vũ Tông vô luận võ đồ, võ sĩ còn là võ giả đều đến chen vào một chân, pháp không phạt chúng, trưởng lão tự nhiên mở một con mắt nhắm một con mắt.

"Cao Viễn, như thế đi xuống nhưng không bắt được Thái Âm thần cá a!"

Mạc Thanh tay cầm cá xoa huyền khí, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

Biết được Thái Âm thần cá xuất thế, hắn liền lập tức cùng Cao Viễn lạch bạch mà chạy đến.

Kết quả hay vẫn còn là chậm một bước, vùng này sớm đã biển người tấp nập!

Khó có được phát hiện Thái Âm thần cá nhảy ra mặt nước, hắn còn chưa kịp xuất thủ, đã bị một phần võ sĩ, võ giả cho chen đến một bên, một điểm cơ hội cũng không có.

"Ai." Cao Viễn hít một tiếng, thần tình lo nghĩ.

Cơ hội bọn hắn không nhiều lắm, hiện tại nhưng ngay cả mặt biên đều không dính vào thì làm sao có thể không vội!

Phải biết rằng Cao gia lại thích, Mạc gia cũng được, thật muốn lại nói tiếp, chỉ là mạnh hơn bách chiến hầu phủ một đường, năm mươi bước cười một trăm bước, chó chê mèo lắm lông.

Vạn nhất hoàng thượng thực sự quyết tâm phải thay máu, phỏng chừng đồng dạng chịu không nổi!

Về phần gia tộc an bài... Càng nhiều là mất đi đường lui địa vị vương hầu!

Ngay cả trưởng giả trong nhà đều cho rằng lúc này đây tràn ngập nguy cơ!

Chỉ là so sánh với thế lực vương hầu khác thì Cao gia, Mạc gia có thể từ triều đình toàn thân trở ra mà thôi.

Thế nhưng Cao Viễn không cam lòng a!

Thật chẳng lẽ muốn bỏ qua sao?

Cao Viễn đột nhiên hỏi: "Được rồi, Vương đại thiếu đâu nè? Ta nhớ kỹ phái người đi báo tin hắn, vì sao không tới?"

Vương Ảnh luôn luôn thông minh, nói không chừng có cơ hội mưu lợi, đoạt được Thái Âm thần cá!

Nhìn trên đồi tràn đầy bóng người thì Mạc Thanh ưu sầu không dứt: "Ngươi hỏi Vương đại thiếu? Đừng trông cậy vào... Dường như Vương gia có chỉ thị lại đây, hắn có thể không dự được."

hai người nói xong thì liếc nhau, không hẹn mà cùng thở dài một tiếng: "Ai...."

Về phương diện khác thì Lăng Cửu Tiêu cùng Bạch Song Kiếm như nhau bước chân vào phạm vi phía sau núi.

Bất quá bọn họ không có đi phía bắc, trái lại một đường hướng tây, thâm nhập địa giới phía tây!

Bạch Song Kiếm thần sắc bất động, nhưng mà theo sau mà thâm nhập vùng này, nàng tránh không được sinh lòng nghi hoặc.

Phía sau núi Thiên Vũ Tông linh hồ đông đảo, trải rộng đông nam tây bắc bốn cái phương vị!

Trong bốn hướng thì hồ nước phía tây lấy danh xưng cổ quái!

Nơi này nói cổ quái vì phần nhiều là dùng thay đổi thất thường làm chủ.

Có hồ nước ở trong vòng một ngày hiện ra bốn mùa biến hóa, xuân về hoa nở, ngày mùa hè nắng hè chói chang, thu thu đông tàng; có băng hỏa lưỡng trọng thiên, phân nửa nóng hổi giống nham thạch nóng chảy, phân nửa đóng băng ba thước băng hàn, để cho người ta rất khó tin tưởng đây là miệng hồ nước; còn có nhìn cả người lẫn vật vô hại, nhưng mà tiểu hồ độc tố giàu có, dính thì chết, cực kỳ nguy hiểm!

Cho nên vùng này có thể nói phi thường không được đệ tử Thiên Vũ Tông hoan nghênh.

Hồ nước phương bắc hung hãn, thế nhưng dè dặt vẫn như cũ tường an vô sự; nơi này lại bất đồng... Ha hả, chỉ sợ chết cũng không biết là chết như thế nào!

Bạch Song Kiếm nhịn không được hỏi: "Ngươi tới nơi này làm gì?"

Lăng Cửu Tiêu quay đầu cười nói: "Đưa Đại tiểu thư một hồi tạo hóa."

"Nơi này sẽ có tạo hóa?"

Bạch Song Kiếm vùng xung quanh lông mày nhíu lên, hiển nhiên không tin.

Lăng Cửu Tiêu không có ý dừng lại, vừa đi một bên hỏi: "Đại tiểu thư nhưng có xem qua võ giả đại cương?"

Đối phương ông nói gà bà nói vịt, khiến Bạch Song Kiếm bao nhiêu có vài phần không hài lòng, nhưng trên miệng hay vẫn còn là trả lời: "Tự nhiên là xem qua."

Làm nữ nhi tông chủ, nàng đối với lịch sử tông môn rõ mồn một!

Lăng Cửu Tiêu tiêu sái tự nhiên cười, nói: "Một khi đã như vậy thì vấn đề vừa rồi của đại tiểu thư lộ ra có vài phần buồn cười?"

Bạch Song Kiếm liếc mắt Lăng Cửu Tiêu một cái hơi kinh ngạc: "Nga?"

"Nghìn năm trước, dãy núi thiên vũ kim quang tận trời, đêm tối thay đổi ban ngày, kỳ cảnh duy trì liên tục suốt trăm hơi thở!"

"Tám trăm năm trước, trước đại tông chủ ở một ngụm trong hồ đạt được một khối Ngũ Hành linh liêu, dung nhập bảo vật, uy lực đại tăng!"

"Năm trăm năm trước, ngay lúc đó thủ tịch đệ tử tĩnh tọa tìm hiểu, được quái hồ dẫn dắt, chế một môn võ học!"

……

Lăng Cửu Tiêu liên tục liệt kê vài cái ví dụ, thao thao bất tuyệt.

Lăng Cửu Tiêu khí định thần nhàn: "Kể từ đó, Đại tiểu thư còn cảm thấy vùng này không có tạo hóa sao?"

Bạch Song Kiếm nói: "Đây là cơ duyên tiền nhân."

Lăng Cửu Tiêu khẽ cười một tiếng: "Lẽ nào Đại tiểu thư liền cho rằng ngươi ta không có vận khí bực này?"

Bạch Song Kiếm chính sắc nói: "Một lòng dựa vào vận khí, không cách nào đặt chân võ đạo đỉnh phong!"

Lăng Cửu Tiêu mỉm cười hỏi nói: "Vận khí đồng dạng là một loại thực lực... Ngươi tin hay không có người thiên phú thường thường, vận khí kỳ giai, mây xanh thẳng tiến?"

Bạch Song Kiếm hỏi lại: "Mây xanh thẳng tiến? Làm sao xưng là mây xanh thẳng tiến?"

Lăng Cửu Tiêu trả lời: "Phía trên Tam Cảnh."

Bạch Song Kiếm phủ định hoàn toàn: "Không có khả năng!"

Phụ thân của nàng Bạch Huyền giống nhau là Tam Cảnh đỉnh phong mà thôi, hiện tại Lăng Cửu Tiêu nói thiên phú thường thường chỉ dựa vào vận khí là có thể vượt qua Tam Cảnh... Nghĩ như thế nào cũng không thể!

Lăng Cửu Tiêu cầu lấy một tia cảm thán nói: "Một loại người này không ở phạm vi ngươi nhận thức, cho nên ngươi cảm thấy không có khả năng... Ngươi thực sự thấy qua, cũng sẽ không một mặt phủ định. Thế giới nhưng là rất lớn."

Bạch Song Kiếm lạnh giọng nói: “Nói được như ngươi gặp qua vậy.”

Lăng Cửu Tiêu chắp tay cười nói: "Ta... Chưa thấy qua, nhưng mà trong sách có a. Tiền nhân trải qua như cho chúng ta chỉ đường. Cửu thiên đại lục rộng vô ngần, cuối cùng suốt đời đều không thể đi khắp nhưng mà chỉ cần đem mọi người trải qua liên hệ tới, như vậy toàn bộ thế giới liền như bày ra ở trước mắt."

Bạch Song Kiếm không mặn không lạt nói: "Trên giấy được đến cuối cùng có hạn."

Lăng Cửu Tiêu giương mắt nhìn bầu trời chí khí ngút trời!: "Cuối cùng có một ngày, ta sẽ đi ra Đại Hạ hoàng triều."

Bạch Song Kiếm không chút nào keo kiệt mà lời nói ác độc Lăng Cửu Tiêu: "Không sai... Nửa năm vừa qua, ngươi trước sẽ bị đuổi ra hoàng đô sau đó bị cừu gia làm cho không đường có thể đi, cuối cùng dời đi Đại Hạ hoàng triều."

Lăng Cửu Tiêu lắc đầu thở dài, nói hồi lâu giống như đàn gảy tai trâu như nhau: "Mà thôi... Cùng ngươi nói nhiều lao lực, không bằng không nói."

Tuy rằng một cái đầu bò cái nhỏ lớn lên dáng dấp xinh đẹp là được.

Bạch Song Kiếm im lặng không lên tiếng, nghi ngờ nhìn hướng bốn phía.

Lăng Cửu Tiêu đi ở phía trước hỏi: "Đại tiểu thư có đúng hay không nghi hoặc vì sao bước chân vào địa giới này, nhưng không có gặp gỡ một con linh thú hoặc là tinh quái?"

Một lát sau, phát hiện Bạch Song Kiếm im lặng không lên tiếng, hắn lại tự hỏi tự trả lời: "Thiên vận nguyên thú tuân theo một tia thiên địa khí vận mà sinh, hấp dẫn cũng không chỉ võ giả, linh thú, tinh quái đồng dạng thèm nhỏ dãi! Cho nên, chúng nó hơn phân nửa chuyển dời đến phía bắc, nhìn trộm Thái Âm thần cá."

"Ngươi ngược lại bác học." Bạch Song Kiếm bình tĩnh nói, không biết là tán dương hay là châm biếm.

Lăng Cửu Tiêu bỗng nhiên đứng vững: "Nhìn nhiều mấy cuốn sách mà thôi... Nói đi nói lại thì, chúng ta tới rồi."

Bạch Song Kiếm đi nhìn đường, đôi mi thanh tú lập tức vừa nhíu.

Chỉ thấy hồ nước trước mặt Lăng Cửu Tiêu thật là không ổn, nước đ-c ngầu tanh tưởi không gì sánh được, mặt ngoài còn lơ lững chứa nhiều thi hài... Linh thú, tinh quái cùng võ giả đều có, vừa nhìn thì không phải là cái gì đất lành.

Bạch Song Kiếm tựa cười như không cười mà hỏi thăm: "Ngươi sẽ không muốn nói tạo hóa đang ở bên trong đi??"

"Đại tiểu thư nói đúng cực kỳ."

Lăng Cửu Tiêu nhếch miệng cười, hàm răng trắng noãn dưới ánh mặt trời đặc biệt chói mắt

Bạch Song Kiếm bỗng nhiên thần sắc trầm xuống, chỉ một thoáng giương cung bạt kiếm!: "Lăng Cửu Tiêu, ngươi chẳng lẽ là đang đùa ta?"

Lăng Cửu Tiêu vô tội nói: "Ta thế nào đùa giỡn Đại tiểu thư... Nơi này lẽ nào lại không thể có tạo hóa sao?"

Bạch Song Kiếm thần tình dần dần lãnh, giọng nói hờ hững: "Ngươi ngược lại nói một chút, bên trong sẽ có cái gì tạo hóa!"

Lăng Cửu Tiêu chậm rãi há mồm, một chữ một cái:"Thái Cổ di tích, thái dương thánh cá."