Chương 18: Chợ đen
Hế nhô cả nhà, cả nhà thế nào rồi. Tuần này lịch kiểm tra của ta quá dày nên không thể viết trong tuần, giờ ta mới viết được.
Chúc anh em đọc truyện vui vẻ nhá, ta phắn liền đây...
——————————— Nắm Sáng☀️ ———
Alex mang cái balo đựng 18 ống nguyên năng lang thang trên con phố tối tắm, ít người qua lại. Bên trong những hóc tường tối tăm, thiếu ánh sáng kia, lại ẩn chứa đầy rẫy sự nguy hiểm. Alex vẫn nguỵ trang cho mình bằng một set đồ đen từ trên xuống dưới. Trên tay cầm theo một thanh kiếm, cố ý toát ra vẻ nguy hiểm.
Đây là khu phố chợ đen khét tiếng nhất ở Hương Ba, có thể nói là nhất nhì liên minh Hạ Đông. Cái chợ đen này phát sinh cũng vô cùng đơn giản. Ở cái thế giới đen tối này, ngoài mặt thì bình ổn phát triển, nhưng bản chất thì đầy rẫy sự thối nát. Nguyên nhân đến từ nhiều phía, nhưng quan trọng nhất là “Nạn thất nghiệp".
Vì sao lại có nạn thất nghiệp? Theo lẽ thông thường, trong thời đại hắc ám, tài nguyên quan trọng nhất bao giờ cũng là con người. Tuy nhiên, trên thực tế, các tổ chức không cần nhiều người đến thế, thứ họ cần là con người chất lượng cao. Sau khi khai quật được di tích kỷ nguyên 3 - Afficole, con người đã có những bước nhảy vọt về công nghệ, hầu như sản xuất hằng ngày đều đã được tự động hóa bởi máy móc.
Ngươi muốn xây thành? Đã có máy móc!
Ngươi muốn c·hiến t·ranh? Đã có máy móc
Hầu như mọi vấn đề đều có sự can thiệp của máy móc. Chính vì vậy, thứ mà thế giới cần là con người có thể quản trị máy móc, đó là những con người có năng lực, chuyên môn, chiếm một số ít trong xã hội.
Về sự xuất hiện và phát triển của chợ đen. Một mặt, chợ đen được hình thành từ những con người bị đào thải, họ không có năng lực, chuyên môn; không có siêu năng mạnh mẽ; ra chiến trường không được mà ở hậu cần cũng không xong. Bên cạnh đó, chợ đen được hình từ những hoạt động làm ăn phi pháp, bán phi pháp. Đó là một bộ phận chiến giả, thợ săn không muốn nộp thuế cho tổ chức, thông qua các giao dịch ở chợ đen, họ sẽ tối ưu hóa được lợi nhuận, chiến lợi phẩm. Đây là nguyên nhân lớn nhất, khiến chợ đen ngày càng phát triển và xuất hiện ở nhiều nơi trên thế giới.
Ở chợ đen, chỉ cần là thứ giá trị, liền có thể đem bán mà chẳng cần quan tâm đến xuất xứ, chủ nhân trước là ai. Giả sử, ngươi trộm được một chiếc xe bay, nếu muốn bán cho các cửa hàng ngoài sáng, thì cần phải xuất trình thẻ công dân, giấy chứng nhận tư hữu,... Nếu không, vật phẩm có thể bị cảnh sát tịch thu, để tiến hành điều tra.
Bất quá chợ đen thì hoàn toàn khác, ngươi chỉ cần đem đến và bán là được, mặc dù giá không bằng ngoài kia nhưng còn hơn là không bán được. Alex cũng chính là muốn tiến đến nơi đây để bán mấy bình nguyên năng này. Nếu mà bán ngoài kia, Alex sẽ bị họ tra hỏi xuất sứ các thứ, rất phiền phức, cậu chẳng muốn nói ra bí mật của bản thân. Lỡ may thông tin bị bại lộ, nhẹ thì bị "mời" đi làm nghiên cứu, nặng thì trở thành "máy sản xuất" nguyên năng cho các tổ chức. Thế thì hay!
Mặc dù Chợ đen đã dẫn đến một vài hệ lũy, tuy nhiên các chính phủ vẫn mắt nhắm mắt mở. Thực ra, chính phủ có nhiều mối bận tâm và họ cũng không muốn quyết liệt quá mức, trừ khi nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến lợi ích của họ. Thực sự, nếu chính phủ ép những thành phần ấy vào đường cùng, thì không ai biết, bọn chúng sẽ làm ra những hành vi gì. Chính vì vậy, việc cho phép các khu chợ đen hoạt động, một mặt giúp chính phủ khoanh vùng các hoạt động phi pháp, mặt khác giải quyết công ăn việc làm cho các thành phần nói trên.
Tất nhiên, chính phủ vẫn luôn tỏ rõ, bản thân họ chỉ cần một cái cớ, để quét sạch đám tệ nạn này. Cho nên, bọn họ tự quản lý lẫn nhau cho tốt, tránh gây ảnh hưởng đến người khác. Mọi hoạt động phi pháp đều chỉ được nằm trong một giới hạn nhất định.
Đã từng có tiền lệ, một nhóm côn đồ đã s·át h·ại cả một gia đình để chiếm đoạt tài sản. Chưa cần đợi cảnh sát nhập cuộc, vào đêm kế tiếp, cái nhóm côn đồ ấy đã bị các băng khác hợp lực g·iết sạch, xoá mọi dấu vết, tuyệt đối không cho chính phủ có cái cớ để can thiệp.
Dù là t·hế g·iới n·gầm, nó cũng có luật lệ của riêng mình!
Alex đi trên con đường tăm tối, càng đến gần chợ đen thì người qua lại càng nhiều. Alex đi thêm một đoạn liền thấy cái biển chỉ đường đầy bụi bẩn, cái dấu mũi tên này chỉ thẳng đến nơi một con đường tối om, không một ánh đèn, một cảm giác lạnh lẽo đến lạ người.
Biển ghi: 6-13
“Đường 6-13? Là nó!" Alex nhìn lên tấm biển rồi nói. Cậu di chân đi thẳng đến nơi ấy, càng đến gần Alex càng nghe những thanh âm lớn vang vang dưới lòng đất. Tại một nơi có thang bộ dẫn xuống, Alex nghe rõ tiếng hò hét bên dưới khu chợ. Trước đây, nơi này là hầm trú ẩn của căn cứ, bây giờ lại biến thành một khu chợ đen.
Alex đi xuống hầm qua một cái thang bộ, lúc này đến nơi... trước mắt cậu xuất hiện một cảnh tượng.
Đèn đóm sáng trưng, người người qua lại tấp nập trông có chút hỗn loạn và thiếu trật tự. Khắp nơi đều có tiếng trò chuyện, lá hét, hát hò, chèo kéo khách. Tất cả những điều ấy làm cho nơi đây trở nên rộn ràng, bừng bừng sinh khí. Cái bầu không khí này, không hiểu vì sao, lại mang đến cho Alex một cảm nhận khác lạ, nó thật sự không giống những gì cậu tưởng tượng.
Người đông quá đông, Alex phải khổ sở lắm, mới chen nổi mình vào con đường đầy dấu chân bên dưới.
Nơi đây đầy ắp những cửa hàng:
“Giáp tay rô bốt chuyên dụng cho các chiến giả đây, mại dô mại dô".
“Thuốc tăng cường sinh lực cho phái mạnh, cải thiện thân hư thận yếu, Cocket 1h, sản phẩm đã được chứng minh lâm sàng."
“Lão bản, ống ngắm x8 dành cho súng tỉa"
“Có ngay có ngay"
Alex cứ nhìn đông, ngó tây. Trông cậu lúc này, có khác gì nhà quê lên phố? Cái gì cũng đầy mới lạ!
Thậm chí, ở đây còn có cả nhà hàng, thời trang, khu vui chơi, chẳng thua kém gì mấy khu hội chợ ở LEA.
“Nào!!! Hôm nay, Nguyễn Đăng Mạnh tôi kính tất cả anh em một ly, chúc cho cuộc săn bắt lần này thành công tốt đẹp."
“ 1..2..3..Zô!!!!“ Cả bọn đồng hô lớn.
Cụng cụng, tiếng những của ly bia va vào nhau, xen lẫn những tiếng cười nói, âm thanh của những hoạt động mua bán thường nhật, tạo cho nơi đây một bầu không khí rộn ràng, tràn ngập sức sống. Chưa bao giờ, Alex có một cảm giác thoải mái như khi ở đây, vì sao con người lại trông hạnh phúc đến thế?
....
Alex chứng kiến những cảnh này mà không khỏi đờ người ra, trong tưởng tượng của câu, chợ Đen phải là một nơi u ám, đen tối. Cơ mà nơi này lại khác xa so với những gì cậu nghĩ. Nhộn nhịp quá! Bỗng nhiên trong lòng Alex lại dâng lên một nỗi thích thú lạ thường.
Alex lại bước đi trên hàng lối chật chội người qua lại, những tiếng hò reo chào mời. Câu cứ đi dạo như thế, qua rất nhiều những cung đường, ngõ ngách ở chợ đen. Alex chỉ đơn thuần là muốn ngắm nhìn cái khung cảnh này, cảm giác giống như được cởi bỏ những gánh nặng, bộn bề của cuộc sống, trở về làm những con người hồn nhiên, hòa ái, vô lo vô nghĩ.
Đang lang thang nhìn ngắm phố phường, bất chợt, ánh mắt Alex va phải một biển hiệu.
Tại nơi Alex vừa tới, một cửa hàng với tấm biển có chút cũ kĩ, nó ghi “Tại đây thu mua đa phẩm"
Alex suy nghĩ một hồi, rồi cũng tiến vào trong.
Bên trong cửa hàng đúng là có chút lộn xộn, mọi thứ đều có bán, giá cả đều được niêm yết phía dưới, thế nhưng nó đều là những con số mà Alex nằm mơ cũng không mơ tới.
Thấy có người tiến vào trong, tại bên quầy hàng, một người đàn ông dáng người cao to, nước da rám nắng giống với người Ấn, ông ta đang cặm cuội sắp xếp đống vật phẩm của mình. Thấy Alex tiến vào, lão đổi ngay một gương mặt mệt mỏi, bằng sự hớn hở, vui mừng.
"Hoan nghênh khách quý đến thăm, không biết là ngài cần gì?"
“Tôi muốn bán một số vật phẩm" Khác với vẻ hơn hở, vui mừng của ông chủ. Alex vô cùng lạnh lùng, ánh mắt đanh lại. Đối với Alex, đây là chợ đen, và việc thể hiện mình nguy hiểm chính là cách bảo vệ bản thân tốt nhất.
“Ahaha, vậy là ngài tìm đúng nơi rồi. Chỗ của tôi thu mua đa phẩm, không biết thứ ngài muốn bán là gì?" Tên lão bản mở giọng niềm nở nói, đối với mấy tên nhìn đen sì thế này, đối phương càng lạnh nhạt ông càng phải niềm nở, nhẹ nhàng.
Không nói nhiều lời, Alex tháo ba lô ra khỏi vai, đặt trên một bàn, rồi từ từ kéo khóa ra. Lúc này, đập vào mắt lão bản, những vật chất sáng óng được sắp xếp ngăn nắp trong ba lô, làm cho mắt lão ta này bổng trở nên sáng hoắc, toả ra ánh hào quang.
“Đây là nguyên năng?" Lão bản lắp bắp nói. Một bình nguyên năng đối với người thường thì không có giá trị gì, nhưng đối với những tu năng giả mà nói, chính là vật bất li thân. Cơ mà với đối mắt nhìn hàng của mình, lão biết những bình nguyên năng ấy đã đạt đến chất lượng rất cao.
“Ông xem chỗ này của ta được khoảng bao nhiêu?" Alex khoanh tay nói.
“Vâng Vâng, khách quan cứ việc xem các vật phẩm ngài mong muốn, tôi đi định giá, ngài vui lòng chờ một lát". Lão bản nói, rồi đi đến bên quầy hàng, lấy dụng cụ đo đạc.
Sau khi kiểm tra, lão ta vô cùng sốc về mấy bình nguyên năng này, độ tinh khiết 100%? Lão hoài nghi có phải mắt mình bị hoa, hay thiết bị đo đạc bị lỗi hay không?
'Thật sự là 100% tinh khiết?'. Ông ta không khỏi hoảng hốt trong lòng. Theo lão biết, hiện nay chỉ có một số ít tập đoàn sỡ hữu công nghệ tinh lọc nguyên năng 100%. Tuy nhiên, quy trình sản xuất rất tốn kém, giá thành cao và cung không đủ cầu. Nên bình thường, mỗi lọ nguyên năng 100% đều được mang đến sàn đấu giá, và chỉ có những nhân vật đỉnh tiêm, tai to mặt lớn mới đủ sức hưởng dụng.
Càng suy nghĩ, lão càng cảm thấy sợ hãi, tên nhóc trước mặt lão đây, không phải là ă·n t·rộm vật phẩm từ các tập đoàn sinh hóa đấy chứ? Sức của lão, không đắc tội nỗi bọn họ đâu!
Lão lại tiếp tục đo đạc thêm nhiều thông số khác, may mắn lão phát hiện ra một điểm, khiến lão thở phào một hơi.
Thấy lão bản đã hoàn tất việc đo đạc, mà cứ lâm vào suy tư, Alex tiến đến, lạnh nhạt hỏi “Thế nào?".
Nghe Alex nói, lão bản liền thu lại vẻ thất thố của mình, lão ho khụ khụ hai tiếng rồi nói: “Ha ha khách nhân, 18 lọ nguyên năng này của ngài đều thuộc vào hàng cực phẩm, độ tinh khiết 100%. Tuy nhiên, bên trong lại thiếu mất nguyên năng gen, nên giá cả sẽ bị giảm mất 55%" Lão bản từ tốn nói.
“Nguyên năng gen?" Alex thắc mắc.
“À!! Hẳn là ngài còn chưa biết, trong nhiều nghiên cứu gần đây, các loại nguyên năng đạt độ tinh khiết cao, có một loại vật chất gọi là nguyên năng gen. Những hạt nguyên năng gen này có trong tế bào của quái vật, bị các hạt nguyên năng kết dính. Trong quá trình lọc máu để lấy nguyên năng ra, các gen này cũng bị mang ra ngoài.
Được biết, nếu hấp thụ những hạt nguyên năng gen này, siêu năng lực có thể tiến hóa phẩm chất, khai mở những giới hạn mới trên con đường tu luyện. Giá trị thực sự của nguyên năng nằm ở điểm này, chứ không giá cả của nó cũng chẳng cao đến thế. Các học viện, đại học lớn, họ đâu thiếu những khu tu luyện với mật độ nguyên năng dày đặc.
Cho nên, bình nguyên năng này của ngài, mặc dù là tinh khiết nhưng lại thiếu mất nguyên năng gen. Hoặc là do chất lượng đầu vào quá kém, hoặc là do công nghệ đã vô tình lọc mất nguyên năng gen”
“Ồ!! Hóa ra là vậy". Alex khá bất ngờ, hóa ra giá trị thực sự của cái gọi là tinh khiết 100% không phải là tạp chất, mà là nguyên năng gen, thứ thúc đẩy siêu năng tiến hóa. Trong lòng Alex vui như nở hoa, cậu lại tìm ra một thứ mới, mà thứ ấy còn cực kì giá trị.
“Vậy ông định giá đi" Alex lạnh lùng nói.
“Giá thị trường chợ đen là 12 triệu/bình, nhưng vì không có nguyên năng gen nên sẽ bị giảm hơn một nửa. Tuy nhiên, tôi còn muốn làm ăn lâu dài với cậu, 6 triệu/bình? Cậu thấy thế nào?" Lão bản từ tốn nói.
“Thành giao" Alex nhàn nhã đáp lời. Mặc dù không nghiên cứu sâu về lĩnh vực sinh hóa, nhưng Alex cũng ước lượng được giá cả thị trường. Trước khi đến đây, Alex đã tham khảo giá bán ở trên mạng. Đối phương không nói dối, thậm chí đã có ưu đãi với mình.
Alex đưa mã QR của mình cho lão, chẳng bao lâu sau...
Tinh tinh tinh... chiếc điện thoại của Alex phát ra những âm thanh thông báo, "Tài khoản của bạn vừa được cộng 108 triệu. Số dư tổng cộng 108tr152k quân huy"
“Xong rồi đấy, cậu có thể kiểm tra lại tài khoản của mình". Lão bản nói với Alex.
Alex kiểm tra lại tài khoản của mình, trên môi không khỏi nở một nụ cười hạnh phúc. Nhưng rất nhanh cậu liền thu hồi vẻ mặt lạnh lùng giống như trước.
“Lão bản, không biết ở đây có chỗ nào bán máu quái vật không? “ Alex lên tiếng hỏi.
“Máu quái vật? Để lọc nguyên năng à? Cái này thì hơi khó đấy, bởi vì khi các chiến giả tiến hành săn g·iết quái vật, họ chỉ lấy những thứ dễ mang đi nhất như: da lông, răng nanh, sừng, móng vuốt... những loại như máu và nội tạng chỉ có các chuyên gia giải phẫu, hay người của sở nghiên cứu đi thu thập chúng.
Nên thành ra, ở đây chẳng ai bán thứ ấy. Câu có thể lên mặt đất và tìm đến các trung tâm sinh hóa xem sao" Lão bản nói.
Nghe vậy “ Haizzzz...” Alex thở ra một hơi buồn chán, việc này không phải cậu chưa nghĩ đến. Tuy nhiên, việc đến những trung tâm ấy chẳng khác nào chui đầu vào rọ, đánh một cái hoài nghi cho đối phương.
“Lão bản, cho ta 3 chiếc đồng hồ điện tử loại thường, 1 chiếc dành cho chiến giả". Alex nói.
Sau khi trở thành phú hào, Alex cũng muốn mua sắm một chút cho mẹ và hai em.
“Được Được, cậu đợi ta một chút". Lão Bản vội vàng nói.
..........
Sau một hồi thử công năng của chiếc đồng hồ giành riêng cho chiến giả, Alex hoàn toàn bị mê hoặc, mấy loại này không khỏi xịn quá đi. Nghe gọi, lên mạng chỉ là một công năng nhỏ, nó còn rất nhiều nhiều những công năng khác như đo chỉ số sức mạnh bản thân, đặc biệt là nhận được cảnh báo nguy hiểm từ vệ tinh.
Ba chiếc đồng hồ còn lại, ngoại trừ công năng dành cho chiến giả, thì những công năng khác đều có y chang.
“Lần sau có đến thì cứ việc tới đây bán cho ta nhé" Lão bản vẫn không quên kéo khách
Alex cũng thể hiện thiện chí, dơ tay chào lại, rồi xoay người bước đi.
‘5tr cho 4 chiếc đồng hồ...đắt vãi~‘. Mặc dù chẳng thấm vào đâu so với khối tài sản của Alex, nhưng cảm giác của một người nghèo lần đâu tiêu tiền như vậy, thật không mấy dễ chịu.
Alex vẫn chưa về hẳn, cậu muốn đến một cửa hàng nào đó tại đây mua thực phẩm dành cho sủng thú. Đen hẳn là rất thích.
Alex thong thả di chân trong đám người, chẳng biết từ lúc nào hắn lại quen với không khí nơi đây rồi. Nói là mua sắm một chút thôi, nhưng giờ trên người Alex đâu đâu cũng là túi sách, đồ hiệu. Đây chính là điển hình của những người nghèo trúng số, họ phải tiêu sạch số tiền khổng lồ đó, thì mới thấy an tâm được.
........................
Từ trong góc tối, một nhóm côn đồ 5 người, bọn chúng đã hăm he từ rất lâu, kể từ khi Alex tiến vào khu chợ đen này.
Từ trong đám đông, một tên mặt thẹo chạy ra, đến thẳng đám người này
“Sao mày?" Một tên d·u c·ôn mang chiếc quần dài, áo thun đen, cổ đeo một sợi dây chuyền bạc, mặt mũi đậm chất côn đồ, trán đeo một cái băng đỏ, mái tóc cứ ngược cả lên.
Lúc này tên côn đồ mặt thẹo chạy đến nói “Đại ca, đã nhìn rất kĩ rồi, từ đôi bàn tay, giọng nói của hắn, cho thấy hắn chỉ mới là thiếu niên mà thôi"
“Ngon!! Đợi nó ra khỏi đây, chúng ta t·rấn l·ột" tên được gọi là đại ca nói.
“Dạ đại ca" bốn tên khác trong nhóm đồng thanh hô.
“Con cá này, phải ăn cả xương của hắn kkk" Tên đại ca ôm mặt cười đểu.
———————————
Phù, xong rồi nhá! Chúc anh em đọc truyện vui vẻ! Nhớ tim cho ta nhé, cảm ơn mọi người.