Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cửu Thế Ma Thiên

Chương 51: Tập hợp




Chương 51: Tập hợp

Thực lực của hắn bây giờ đã là đủ để cùng Không Lĩnh so sánh, Thâm Uyên mờ ảo hoàn toàn ngăn chặn hắn thị lực, tất cả phương diện đều bị áp chế, mà lại không biết ở nơi này còn có nguy hiểm như thế nào, hắn chỉ đành dùng một cách, chính là leo thẳng lên vách đá này.

Cách này đối với hắn lúc trước mà nói thật sự là không khả thi, nhưng bây giờ thực lực đã là có chút đề thăng, nói không chừng cách này thật sự là có thể, hắn lấy ra Ma Huy Lạc Kiếm, một kiếm cắm thẳng vào trong đá.

Hắn chân đạp lên chuôi kiếm, phóng lên đến trên cao, đồng thời, hắn còn đem nó thu hồi trên tay, lại một lần nữa đem nó cắm vào trong đá, từ dưới Thâm Uyên leo lên, không nghi ngờ là rất khó, nhưng hắn vẫn quyết định mạo hiểm như vậy, vách vực cao đến hơn vài ngàn mét, cho dù là lấy hắn tu vi hiện tại cũng cảm thấy đuối sức.

Mà lại nhận áp chế đến từ quỷ dị lực lượng kia, càng khiến hắn trở nên nhanh chóng đuối sức, nhưng hắn lại cũng không có từ bỏ, đây cũng là một lần lịch luyện, có thể vượt qua, không nghi ngờ là chỗ tốt cũng rất nhiều, nhục thân của hắn lại có thể được rèn luyện.

Không biết qua bao lâu, hắn cuối cùng cũng gần đến được bên trên, khoảng cách chỉ có ba mươi mét thời điểm, Đường Thần hắn thi triển ra thân pháp, đạp nhanh trên vách vực mà đi, Ma Huy Lạc Kiếm được hắn cắm thẳng lên phía trên, chân đạp lấy chuôi kiếm muốn nhảy lên.

"Không ổn!"

Đường Thần hắn vừa đạp vào chuôi kiếm, vách vực lại xuất hiện dấu hiệu muốn nứt toát ra tới, trận chiến lúc trước của hắn cùng Lãnh Túc, không nghi ngờ là đã khiến cho đại địa nơi này trở nên yếu ớt, nhưng hắn phản ứng cũng đủ mau, một tay bắt lấy kiếm, xoay người nhảy lên.

"Ầm."

Mặt đất nứt ra từng mảng lớn, rơi xuống bên dưới Thâm Uyên, Đường Thần thì thở phào một hơi, cũng may hắn đã cảm giác được không ổn, nếu không lần nữa đã rơi xuống bên dưới.

"Nơi này thật không tốt ở lâu, xem ra phải nhanh chóng tìm đám người khác hội hợp."

Hắn thân hình khẽ động, hướng về phía sau chạy đi.

Cách chỗ Thâm Uyên hơn vài dặm, một thân ảnh uyển chuyển đứng trên một gò đá cao, ánh mắt đảo qua xung quanh, làn da trắng tinh như ngọc, đôi mắt thâm thúy như hai hạt trân châu đen, nàng mặc một thân váy dài màu lam, xinh đẹp tựa như tiên nữ giáng trần, nhưng lúc này trên người nàng đầy v·ết t·hương, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi nhíu lại.



Trần Hoàng Yến, ánh mắt tìm kiếm những cái thành viên khác, nhưng đến bây giờ đã là một tháng trôi qua, nàng cũng phải trải qua không ít trận chiến lớn nhỏ, cũng vì vậy mà tu vi của nàng tăng lên đến chín mươi bốn khiếu, có thể nói là cao hứng thật nhiều.

Nơi này quá rộng, căn bản muốn tìm một vài người gần như là không thể, nàng mỗi lần tìm kiếm đều để lại đặc thù ấn ký, nếu như có ai đó bắt gặp cũng có thể theo dấu đó tìm thấy nàng, nhưng là vì vậy nàng cũng không ít lần gặp nguy hiểm.

Nàng lại lần nữa thất vọng, muốn xoay người rời đi, nhưng đột nhiên lại có dị động phát ra ở gần đó, tốc độ của nó thật sự là nhanh, lấy nàng bây giờ tu vi mà cũng có chút nhìn không rõ, cũng không phải là quái vật mà là một người.

Thân ảnh người đó như thiểm điện, cấp tốc hướng nàng phương hướng chạy đến, tuy không biết là bạn hay thù, Trần Hoàng Yến vẫn kéo căng tâm thần, chuẩn bị sẵn sàng mọi tình huống, khoảng cách cả hai chỉ còn mười mét, thân ảnh kia đột nhiên dừng lại, lại chầm chậm bước bộ mà ra.

Nhìn thấy đạo thân ảnh kia, Trần Hoàng Yến trong lòng đột nhiên cảm giác được vui mừng, sau bao lâu tìm kiếm rốt cục cũng bắt gặp được một người, nhưng là nàng cũng có chút thất vọng, thân ảnh kia lại là Tề Hoành, hắn trên thân cũng có chi chít v·ết t·hương, thậm chí có một số còn đang chảy máu, hiển nhiên là vừa mới đại chiến xong.

"Hoàng Yến, ta tìm ngươi thật lâu a, nhưng may mắn bắt gặp ngươi để lại ấn ký, ta mới như vậy đuổi theo tới."

Hắn khuôn mặt tươi cười, lại không để ý đến v·ết t·hương đang chảy máu kia, âm thanh hiền hòa nói, quả thật hắn đang chiến đấu với một con quái thú cường đại, lại vô tình bắt gặp được ấn ký của Trần Hoàng Yến để lại, hắn tâm tình vui sướng đến cực điểm, thực lực đột nhiên tăng vọt, đánh cho con quái thú kia bỏ chạy.

"Ừm, ta cũng tìm các ngươi thật lâu rồi, lần này chúng ta cùng nhau đi tìm những người khác, thật hi vọng bọn hắn không có nguy hiểm gì." Nàng nhẹ nhàng nói, tâm tình thật có chút không ổn, đám người không phải ai cũng mạnh như Tề Hoành hắn đây.

Nếu như không may bắt gặp một cái có dã tâm chiến đội, hoặc một con quái thú cường đại, không thể nói là lạc quan, cả hai người sau đó lại xoay người rời đi, tiếp tục tìm kiếm tung tích của những người khác.

Ở một nơi khác, Đường Thần thân ảnh cấp tốc chạy đi, vừa rồi hắn phát hiện ra một động tĩnh rất lớn, tựa như là đang kịch chiến rất dữ dội, bởi vậy hắn không ngần ngại mà thi triển ra thân pháp đuổi tới, đột nhiên từ phía trước, một con quái thú lao đến, nó trên mình đầy v·ết t·hương.

Nó cũng không phải là thiên địa linh khí quái thú, mà là do trong bí cảnh đản sinh ra tới quái vật, Đường Thần không lui, một kiếm đâm ra, nó mặc dù b·ị t·hương nhưng chiến lực lại không có suy giảm nhiều, một cánh tay to bằng cột đình vỗ tới, đem Ma Huy Lạc Kiếm hất bay.

Đường Thần tâm thần hơi nhíu, từ lúc hắn xuất quan, đây là con quái thú có thể một đòn nhẹ nhàng đem hắn đánh lui, hắn lại không có ý định tiếp tục dùng kiếm, tay nắm thành quyền, cùng nó đối chiêu.



"Bành."

Con quái thú cùng hắn song quyền v·a c·hạm, đem xung quanh những con yêu thú nhất đẳng dọa lui, tu luyện đến nhục thân cực hạn cảnh giới, không nghi ngờ là hắn chiếm được thượng phong. Con quái thú tức giận hét lớn, nó bị người khác đánh đến cho bỏ chạy, đây là nó lớn nhất sỉ nhục, bây giờ lại toát ra một cái cường đại như vậy, thật sự là để nó tức c·hết.

"Rống."

"Đùng đùng."

Nó tức giận, mưa quyền liên tiếp đánh ra, khiến cho Đường Thần không ngừng lui lại, thật sự là nó đang nổi điên, kéo dài lâu đối với hắn tạo thành bất lợi không nhỏ, mà lại hắn mục tiêu tìm kiếm những người khác, gây ra quá lớn động tĩnh như vậy, thật khiến đám người khác chú ý.

Quả nhiên như hắn nói, những người khác cũng bắt đầu chú ý đến phía động tĩnh gây ra, lần lượt có mấy đạo thân ảnh chạy đến, Đường Thần không có tiếp tục câu giờ, bắt lấy Ma Huy Lạc Kiếm, thi triển ra kiếm pháp.

"Kiếm Xuyên."

Kiếm hóa thành một vệt sáng, muốn đem cái cổ nó cắt đứt, nhưng nó lại còn nhanh hơn, né tránh được một kiếm, nhưng cũng để nó một đạo vết rách dài, màu tươi không ngừng chảy ra.

"Rống."

Nó gầm lên, một tay bưng lấy cái cổ, một tay vỗ tới hướng Đường Thần, đúng lúc này, một cái ma đao nặng nề đánh vào cánh tay nó, Tiền Đông thân hình xuất hiện, bắt lấy ma đao, đem nó đánh lui.

"Đường Thần ngươi thật biết gây chuyện a, lại trêu chọc một con quái thú như vậy." Tiền Đông hắn hướng Đường Thần nở một nụ cười, Đường Thần cũng đối hắn gật đầu, cả hai sau đó lại liên thủ lại cùng nhau đánh với con quái thú kia, không thể không nói, mặc dù cả hai liên thủ những cũng chỉ miễn cưỡng cùng nó đánh ngang tay.

Đám cường giả của những thành khác cũng đã ở phụ cận thăm dò, không khỏi đem cả hai người lần nữa đánh giá lại thực lực, cũng dự đoán hắn xuất thân từ thành nào.



"Bọn hắn liên thủ lại vậy mà có thể cùng một con quái thú 120 khiếu đánh ngang tay, thật sự là mạnh mẽ, nhất là tên cầm thanh đao kia, hắn chiêu thức đều mang theo bàng bạc lực lượng."

"Không chỉ có hắn, tên cầm kiếm kia cũng là quá mức ảo diệu, mặc dù tu vi chỉ có tám mươi khiếu, vậy mà có thể đánh cho con quái thú b·ị t·hương, mà lại hắn chiêu thức cũng mười phần ảo diệu."

"Không biết bọn hắn đến từ thành nào, nói không chắc thật là từ Tử Kinh Thành hay Bất khánh Thành bên kia thành viên."

Tiền Đông cùng Đường Thần bày ra thực lực khiến ở đây võ giả đều mắt trợn há mồm, Tiền Đông ma đao khí văn nổi lên, một đao nặng nề đánh xuống, con quái thú xoay người, một tay muốn đem ma đao chặn lại.

Đường Thần tận dụng điểm mù, thân ảnh như biến mất.

"Phốc."

Một kiếm chém ra, đem nó đầu lâu chặt đứt, máu tươi bắn tung tóe, nhưng mà nó vẫn có thể phản công, cánh tay như cái cột đình vỗ đánh, đem Tiền Đông cùng Đường Thần hất bay.

"Ầm."

Thân ảnh của nó quá mức to lớn, ngã ra trên đất cũng tạo thành một cái chấn động mạnh mẽ, Đường Thần cùng Tiền Đông miệng chảy ra một chút máu, đi đến gần nó. Cả hai nhìn nhau một cái rồi nở một nụ cười, tuy đã rất lâu không gặp, nhưng phối hợp vẫn như vậy ăn ý.

"Lần này coi như ta cứu ngươi một mạng a." Tiền Đông huých vai Đường Thần một cái, sau đó cả hai mới rời đi, để lại đám võ giả ẩn nấp xung quanh một phen kh·iếp sợ.

Không chỉ là hai cái bọn hắn phối hợp quá mức ăn ý, mà là chiêu thức của Đường Thần khiến bọn hắn kh·iếp sợ, thật sự là lúc đó hắn giống như biến mất, chỉ thấy một vệt sáng lóe lên, đầu lâu của con quái thú đã bị hắn chém đứt, đổi lại là một người khác, đoán chừng cũng có kết quả tương tự.

"Đây là cái chiêu thức gì? Vậy mà có thể một kiếm chém gọn cả con quái thú như vậy."

Một tên quan chiến võ giả không nhịn được nói, đồng dạng là nói ra suy nghĩ trong lòng tất cả mọi người ở đây, mặc dù vẫn luôn tự tin vào thực lực của mình, nhưng đám người này đều tự nhận là không có cách ngăn chặn Đường Thần một kiếm kia.

Cứ như vậy, chiến tích về trận chiến đó cũng được nhanh chóng lan rộng, một chiêu kiếm kia của Đường Thần cũng được bọn hắn xưng là Tử Kiếm, kiếm ra thì đối phương đã coi như mất đi sinh cơ.

Mà là Đường Thần hắn lại không hay biết gì, cùng Tiền Đông tìm kiếm những người khác, chỉ có tập hợp lại đầy đủ, bọn hắn mới có thể tiếp tục lên đường, mà thời gian bí cảnh mở là bao lâu thì ai cũng vô pháp đoán được, cho nên ai cũng gấp gáp muốn thu hoạch càng nhiều càng tốt.