Chương 39: Hi Đô phản công
Tất cả những gì mà Đường Thần bọn hắn làm đều nằm trong kế sách của vị đội trưởng của Hi Đô chiến đội, hắn muốn Vân Đô chiến đội tự tin tăng lên đến đỉnh điểm sau đó lại phản công đem nó dập tắt.
Trận đấu vừa được bắt đầu, Hi Đô chiến đội mạnh mẽ t·ấn c·ông trước, từng người đều ầm ầm khí thế tiến đánh, một cái nam tử bên đó ném ra một thanh cự kiếm, thanh kiếm to lớn vung lên, một bổ xuống đem toàn bộ sàn đấu lung lay.
Tiền Đông bản thân cũng cảm thấy sợ hãi, hắn bản thân không dám nhận là mạnh mẽ nhưng nhìn thấy này một màn không khỏi cảm giác được đáng sợ, chỉ thấy vừa rồi hắn nếu không nhanh chóng né tránh đi chỉ sợ bản thân đã không có kết cục tốt.
Cả Vân Đô chiến đội sĩ khí đại giảm, mỗi người đều khó có thể tưởng tượng được những cái đối thủ trước mạnh này mạnh mẽ đến nhường nào, quả nhiên là lúc trước bọn hắn là cố ý nhường, nếu không muốn chiến thắng chỉ sợ bỏ ra đại giới cực lớn.
Tề Hoành thì gặp phải đội trưởng của Hi Đô chiến đội, Châu Thương, hắn ánh mắt như hai cái lưỡi dao sắc bén, muốn đem ánh mắt g·iết c·hết Tề Hoành, thân hình khẽ động, hắn lấy ra một thanh côn màu xám, gỉ sét trên đó đều có thể nhìn rõ, giống như bị ngâm rất lâu dưới nước, mới được lấy lên sử dụng.
Trường côn tản mát ra ánh snags màu bạc, hơn 50 đạo khí văn cấp tốc nổi lên, một côn mang theo sức nặng tựa như một toà tiểu sơn ập xuống, Tề Hoành rốt cục mới ý thức được thực lực của Châu Thương, hắn cũng lấy ra đại đao vác tại sau lưng, thanh đao mang theo âm ẩm mùi máu tanh nồng, nhàn nhạt huyết khí trên thanh đao hiển hiện.
Nhìn thấy đại đao tế ra, tất cả quan chiến Vân Đô Thành võ giả không ai không kinh ngạc, đều thốt lên cùng một câu.
"Huyết Ẩm Đao."
Lập tức để đám người ngồi xung quanh không khỏi tò mò lai lịch của thanh đao này, trong đó có một người hướng bọn hắn giảng qua lai lịch của Huyết Ẩm Đao.
"Huyết Ẩm Đao chính là một cái cao giai binh khí, có được cường đại khí linh, nhưng nghe nói trong một trận chiến giữa các cường giả trước đó bị trọng thương nặng nề, khí linh bị tàn phá đến nát vụn, bản thân nó cũng chịu to lớn hư hại. Giá trị của nó cũng theo đó xuống dốc, nhưng không thể phủ nhận nó đã từng là cao giai binh khí."
"Ra là vậy, đáng tiếc là một kiện không hoàn hảo cao giai binh khí, nếu không chỉ sợ đến cả chủ vị đài cũng nhốn nháo."
. . .
Đám người phía trên quan chiến đài quan sát bàn tán đến rất sôi nổi, còn ở phía dưới chiến đài, Châu Thương nhìn thấy Tề Hoành tế ra Huyết Ẩm Đao không khỏi cũng giật mình, hắn vốn tưởng rằng đó chỉ là một thanh bình thường cao giai binh khí nhưng không ngờ lại là một kiện không hoàn hảo đỉnh tiêm cao giai binh khí.
"Nó cũng không thay đổi được số phận của các ngươi."
Châu Thương hét lớn, hắn trường côn màu bạc một bổ như muốn đem cả bầu trời đánh cho sụp xuống, cũng đủ biết nó mang theo thế nào lực lượng, Tề Hoành không có lui, quyết định lấy cứng chọi cứng, lấy Huyết Ẩm Đao chặn lại.
"Keng."
Hai cái binh khí v·a c·hạm đem cả sàn đấu bốc lên mù mịt, nhưng lại không phải khói bụi thông thường, mà là do một vị nào đó bên Hi Đô chiến đội thi triển ra Huyễn Thuật, ý thức được đối phương phối hợp đến hết mức đáng sợ, Đường Thần hắn liền ra lệnh cho cả đội lùi lại, từ trong làn khói mờ ảo, mấy đạo nhân ảnh hiển hiện, từng cái chiêu thức đều hướng phía Đường Thần đám người đánh.
Bị bao vây cùng hạn chế tầm nhìn, không nghi ngờ là bất lợi hoàn toàn nghiêng về Vân Đô Thành, lần lượt bị đối phương bắt bài đến cả bị phản kích một cách mạnh mẽ như vậy cho dù là ai cũng khó chấp nhận được.
"Xoẹt xoẹt."
Những cái bóng đen bên trong làn khói di chuyển liên tục, tạo áp lực cực lớ lên cả đội Vân Đô, mặt khác Tề Hoành vì đón đỡ trực tiếp một côn của Châu Thương mà phún ra một ngụm máu, mặt đất dưới chân tuy kiên cố nhưng cũng không chịu nổi lượng mà hai người tạo ra.
"Không tệ, có thể đón đỡ ta một côn, nhưng xem ra khó mà đón tiếp côn thứ hai."
Châu Thương hắn cười nhẹ, tuy trong lòng cũng có kích động một chút, không nghĩ đến là Vân Đô cũng sẽ mạnh như vậy, lại có người có thể đón hắn một côn, Tề Hoành không nói, chỉ là lau máu ở khóe miệng, sau đó nhấc lên Huyết Ẩm Đao một chém vung xuống, một đạo to lớn chừng ba mét đao quang bay về phía Châu Thương.
Đao quang hung mãnh nhưng lại nhẹ nhàng bị Châu Thương phá giải, hắn sau đó lại trả lại Tề Hoành gấp đôi như vậy, khiến Tề Hoành sắc mặt tối đen, hắn bất kì chiêu thức đều không thể chạm vào đối phương mà lại bên kia tình huống cũng không có tốt.
Quả nhiên, không ngoài Tề Hoành dự đoán, chỉ giây lát sau Vân Đô chiến đội có một người b·ị đ·ánh bay, theo đó còn có nặng nề thương thế, có thể chiến đấu tiếp được hay không còn khó nói, Đường Thần cũng nhíu mày nhăn mặt, ra hiệu cho Trần Hoàng Yến lấy thể nội hỏa diễm mở ra vòng vây.
Hỏa diễm tuôn ra như nước đem toàn bộ khói bụi thiêu đốt, còn có mấy đạo thân ảnh ẩn nấp bên trong cũng vạ lây, đám người ẩn núp dần dần lộ ra thân hình, lần lượt có đến năm người, mỗi cái chịu v·ết t·hương khác nhau, trong đó còn có người bị hỏa diễm nấu đến chín thịt, da thịt nứt vỡ ra, chảy ra từng hàng máu đỏ thẫm.
Có được khoảng trống cùng sơ hở của đối thủ, Đường Thần cho người t·ấn c·ông kịch liệt, nắm bắt đối phương nhất thời hoảng hốt mà phản công lại, như vậy Hi Đô chiến đội nhanh chóng bị rơi vào bị động, nhất thời không có cách thoát khỏi thế cục này.
Châu Thương hắn cũng không muốn tiếp tục cùng Tề Hoành dây dưa, chiêu thức biến đổi, một côn đang đánh xuống đột nhiên thu hồi, khiến cho Tề Hoành nhất thời mất đà, bị Châu Thương một quyền đánh vào ngực, đem ngực hắn đánh đến lõm xuống.
Máu lần này bắn ra xa hơn, Tề Hoành bản thân thì b·ị đ·ánh bay đến hơn hai mươi mét, không thấy tiếp tục động đậy, một quuyền kia là Châu Thương vốn tích tụ từ đầu, tuy chưa đạt đến hoàn mĩ nhưng vừa rồi cũng khiến Tề hoành mất đi sức chiến đấu trong một thời gian.
Ánh mắt đổi hướng, nhìn về phía đám người Vân Đô cùng Hi Đô giao đấu, hắn chân vốn định thi triển ra thân pháp nhưng lại cảm nhận được sau lưng lực lượng ba động mạnh mẽ, một đao này bổ xuống Tề Hoành toàn thân 97 khiếu mở ra, đem ào ạt linh khí rót vào Huyết Ẩm Đao.
"Làm sao nhanh như vậy..." Châu Thương không hiểu nổi tình huống vừa rồi, hắn tưởng như vậy sẽ khiến Tề Hoành tạm thời không cách nào tham chiến, nhưng hắn lại không nghĩ đến Tề Hoành bản thân cũng là mạnh mẽ nhất trong chiến đội mấy người.
Huyết Ẩm Đao như được tiếp thêm sức sống, ảm đạm khí văn cũng theo đó phát sáng, một vùng huyết khí toát ra từng thanh đao, đạt đến hơn 60 đạo khí văn nó mới ngừng lại, mà lúc này, nó cũng đã ở sát bên đầu của Châu Thương.
Huyết khí như hồng, đem xung quanh không khí cô đặc, Châu Thương tuy nhanh nhẹn nhưng cuối cùng vẫn bị nó đánh trúng, trên người một mảng da thịt b·ị c·hém rớt, để lộ ra đáng sợ hình dạng.
"Đáng c·hết, ngươi nhất định phải c·hết."
Châu Thương cắn răng tức giận, hắn ghét nhất là thấy máu chảy trên người, mà lần này ngoại trừ bị một người yếu hơn làm trọng thương đến độ mất cả một mảng lớn da thịt, hắn nào chịu được nỗi nhục nhã này, nhất định phải khiến Tê Hoành sống không bằng c·hết sau đó g·iết c·hết hắn, hắn mới thật sự hả giận.
Màu bạc trường côn được linh khí của Châu Thương rót vào, khí văn nổi lên, khí tức trên thanh côn càng lúc càng mạnh, đạt đến 60 đạo nó mới chậm rãi không có tăng lên tiếp tục, cũng giống như Huyết Ẩm Đao, màu bạc trường côn này từng là cao giai binh khí, trải qua trận chiến xa xưa kia bị tổn hại mà trở thành bình thường cao giai binh khí.
Đáng sợ sát ý trên người Châu Thương tỏa ra, đem Tề Hoành khóa chặt, Tề Hoành hắn chỉ đành cùng đối phương sinh tử đấu, hắn đã không còn đường lui, nếu như hắn lui lại, chỉ sợ đánh mất cơ hội phản công dành cho Vân Đô chiến đội.
Vừa lúc đối phương tức giận mà đánh bại, đó mới là sáng suốt, càng lui lại đối thủ càng thêm hưng phấn, giống như một con hổ rượt mồi, con mồi chạy càng nhanh nó càng thích thú lúc được ăn thịt.
"Liều!"
Hắn hét lớn một tiếng, Huyết Ẩm Đao khí tức cũng được kéo lên, hai người tựa như hai viên sao băng v·a c·hạm, chỉ thấy chỗ bọn hắn giao thủ xuất hiện kinh người lực lượng phản chấn, Tề Hoành cũng càng lúc càng quên mất mục đích thật sự của cả đội, hắn lâu lắm mới gặp được đối thủ đánh nagng tay, cho nên hắn buống xuống hết thảy mà đánh một trận thống khoái.
Mọi việc còn lại thì do Đường Thần lo liệu.
Đường Thần không khiến hắn thất vọng, chỉ vừa mới phản công một lúc hắn cho Trần Hoàng Yến đi lên làm chủ công, còn hắn bản thân lui về phía sau chờ đợi đối phương lộ ra yếu điểm mà t·ấn c·ông, bên Hi Đô chiến đội thật sự là tình hình không ổn chút nào, bị Vân Đô t·ấn c·ông quá mức mạnh mẽ, để bọn hắn một giây thở dốc cũng không có.
"Hoàng Yến, t·ấn c·ông bên trái, đuổi lấy một cái đang cầm quyển văn tự kia." Đường Thần hướng Trần Hoàng Yến đưa ra một cái quyết định, còn lại năm người bọn hắn thì hỗ trợ cho Trần Hoàng Yến t·ấn c·ông nữ tử cầm quyển sách. Nữ tử đó chính là cái then chốt của cuộc chiến, nhờ có nàng chỉ huy mà Hi Đô chiến đội mới lâu như vậy không có bại.
Một đường xông phá đi vào nhưng đáng tiếc, bọn hắn cũng tính toán đến khả năng sẽ bị đối phương nhằm vào nữ tử kia, bởi vậy chỉ thấy bọn hắn đứng thành hai hàng, đem nữ tử kia đứng ở trung tâm, nhìn như cực kì thiếu phòng ngự nhưng trên tay nàng những cái văn tự đang không ngừng chui ra đem nó hóa thành một cái khiên làm bằng vô số văn tự.
Văn Tự Thuẫn gặp phải Trần Hoàng Yến Tiên Diễm thiêu đốt thì phát ra tiếng xèo xèo, văn tự trên đó nhanh chóng bị đốt cháy, vừa lúc Văn Tự Thuẫn bị đốt cháy, nữ tử kia liền ẩn thân trốn vào trong đám người, thả ra tinh thần lực dò xét.
Đường Thần cảm nhận được đối phương tinh thần lực, ánh mắt hướng về nơi phát ra, lập tức vị trí của nữ tử kia bị phát hiện, nàng trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi, nào có nghĩ đến Đường Thần vậy mà cũng biết nàng đang sử dụng tinh thần lực.
"Hắn là cái dạng gì, làm sao lại có thể phát giác được?"
Vẻ kinh hoàng còn chưa chấm dứt, nàng sau đó lại cảm nhận được một sức nóng đang hướng nàng lao đến, Trần Hoàng Yến đem Tiên Hỏa bao phủ toàn thân, bằng vào tốc độ nhanh nhẹn mà lao lên, ở trong trạng thái này nàng khó có thể khống chế được lâu, chỉ có thể cầu may.
Đường Thần sau đó xuất thủ đem những cái người chặn đường đánh bay, muốn tạo cho trần Hoàng Yến cơ hội t·ấn c·ông tốt nhất, chỉ là nữ tử bên kia đã dựng lên vô số Văn Tự Thuẫn, muốn chống đỡ một đòn này của Trần Hoàng Yến.
Trần Hoàng Yến tốc độ mỗi lúc một nhanh, sức nóng như muốn nấu luyện trời đất đang không ngừng tăng lên, một đòn này có thể nói là quyết định trận chiến này bố cục.