Chương 37: Huyền Minh Phục Pháp
Đường Thần đương nhiên cũng thấy Tề Hoành nụ cười đầy ẩn ý đối với hắn, nhưng hắn lại có chút không quan tâm, chỉ cần không có cùng hắn tạo thành tổn thất gì thì hắn lại mặc kệ đám người đó, hắn sau đó cũng đi theo Phong Tinh Hiền đám người đến Trần Hoàng Yến biệt viện.
"Quả nhiên không hổ là Vân Đô đệ nhất mỹ nhân."
Vừa buóc đến cửa biệt viện Đường Thần hắn đã cảm thấy một cỗ mùi hương thơm đập vào trong mặt, một loại giống hệt Trần Hoàng Yến trên thân, hắn lúc trước bế lên nàng cũng từng cảm nhận thấy mùi hương tương tự.
Lúc này, biệt viện bên trong ngoại trừ hắn cùng Phong Tinh Hiền đám người còn có một số người khác, nhìn thấy Đường Thần đám người đi vào, lập tức có hơn vài đạo ánh mắt khác rơi vào trên thân bọn hắn, đám người này có đến hơn mười người là tám nam hai nữ, mỗi cái khí tức đều là khá cường đại.
Đường Thần lập tức đem trong đó một số người nhận ra, có Vạn Học, cũng có Lạp Xa chiến đội đội trưởng Không Lĩnh, bọn hắn ánh mắt đều mười phần thư thái, không giống như trước đó từng trải qua một trận khổ chiến, nhất là Vạn Học hắn sau khi bị Trần Hoàng Yến đánh bại thì tâm tình cũng theo đó thay đổi.
Chỉ có Không Lĩnh là Đường Thần không biết vì sao hắn cũng ở đây, nhưng chỉ là thoáng qua một cái suy nghĩ, hắn cũng lập tức gạt bỏ đi, dù sao cũng có thể là do Trần Hoàng Yến mời đến, hắn cũng chẳng quan tâm là ai, chỉ cần không đối với hắn tạo nên bất lợi gì thì ai cũng giống nhau.
Nhìn thấy Đường Thần, Trần Hoàng Yến ánh mắt hướng hắn liếc một cái, hắn cũng đối nàng gật đầu xem như là chào hỏi một tiếng, không thể không nói 89 khiếu đột phá 90 khiếu thật sự là có chút chấn động, hầu hết đám người tới đây đều là vì bị khí tức của Trần Hoàng Yến làm cho bọn hắn giật mình.
Những người đột phá 90 khiếu đa số đều rất nhỏ nhẹ, nhưng đó là phổ thông võ giả, còn nàng lại là một cái có thể nói là thiên kiêu có thể cùng Không Lĩnh so sánh, giờ này biệt viện vốn tĩnh lặng lại trở nên đông đúc khiến nàng cũng là không thích ứng kịp.
"Thật sự là có chút xin lỗi mọi người, khoảnh khắc đột phá ta có chút không kiềm được cho nên ảnh hưởng đến mọi người tu luyện, hi vọng mọi người có thể hiểu a." Nàng thấy tất cả đã đông đủ thì lại mở miệng, đúng thật là nàng đã cố hết sức thu liễm lại bản thân nhưng có vẻ như vẫn có một chút bị sót lại, tạo nên ảnh hưởng.
Vạn Học sau đó lại xua xua tay, ý nói là không có vấn đề gì, cười nói: "Không sao không sao, Hoàng Yến cô nương có thể đột phá đạo cửa quan trọng kia có thể nói là vui mừng không hết, làm sao lại đối với chúng ta tạo thành ảnh hưởng."
Tề Hoành đứng ở một bên nghe hắn nói vậy, trong lòng lại dâng lên một cái cỗ tức giận, hận không thể đem Vạn Học tên kia đánh đến hả dạ, bởi vì ai cũng có thể nghe ra được hắn là đang đối với Trần Hoàng Yến có chủ ý.
"Hết tên này đến tên khác lại lần lượt tranh với ta, các ngươi đây là cùng nhau thông đồng chọc tức ta sao." Tề Hoành hắn trong lòng đang ghi hận đối với Vạn Học, đầu tiên chính là Đường Thần, cái sau lại là Vạn Học, thật là khiến hắn tức điên.
"Đúng vậy, chúng ta cảm nhận được một cái luồng khí tức cường đại, cho nên mới tức tốc chạy đến đây, cũng đã biết được Hoàng Yến cô nương tu vi đột phá, quả nhiên không hổ là nữ nhi của Trần Sở Nam tiền bối." Một cái nam tử đứng bên cạnh Không Lĩnh nói ra.
Trần Hoàng Yến đối với mọi người tỏ thái độ cảm ơn, những cái nam nhân đến đây ngoại trừ Không Lĩnh thì hầu như là bị vẻ đẹp của Trần Hoàng Yến mê hoặc, mặt khác hai cái nữ tử thì là người quen của nàng, bọn họ có vẻ khá là thân thiết, mà mỗi người cũng đều là cái mỹ nữ.
Không Lĩnh đến đây chủ yếu là vì muốn hỏi Trần Hoàng Yến về chỗ của Đường Thần, ở mấy trận đấu trước hắn có nhìn xem Đường Thần thi đấu, cảm thấy đối với Đường Thần có chút hứng thú, cũng đồng thời tạo nên cho hắn áp lực, dùng lấy tu vi sáu mươi khiếu đánh bại một cái tu vi tám mươi khiếu, ngoại trừ Thất Tuyệt Nhân Chu Vạn Kha đám người thì Đường Thần là cái thứ nhất khiến hắn quan tâm.
"Ngươi là Đường Thần? Chỉ mới có ngắn ngủi mấy ngày mà tu vi ngươi đã tăng lên nhanh chóng, thật sự là có thể cùng Chu Vạn Kha kia so tài." Hắn hướng Đường Thần nói, lúc đầu hắn cũng đối với Đường Thần khinh thường đôi chút, nhưng thấy hắn bày ra thực lực lại là bất ngờ không thôi.
"Thật sự là ngại, ta đó giờ lại không thích bị người khác đem ra so sánh, nhưng cũng thật sự là khâm phục Không Lĩnh huynh đây, vừa trải qua một trận chiến ác liệt như vậy mà đã khôi phục lại hoàn hảo trạng thái, chắc hẳn là sử dụng một cái bí pháp nào đó đi." Cái này thật sự là Đường Thần thật sự khâm phục Lạp Xa chiến đội.
Đối với tu vi của Không Lĩnh mà nói, muốn không sử dụng đan dược mà khôi phục lại cũng cần ít nhất là vài ngày, coi như có sử dụng cũng là cần đến nửa ngày, vậy mà trận chiến trước đó chỉ kết thúc vừa được hai canh giờ đã khôi phục lại đỉnh phong.
"Thật sự là xin lỗi, lại không biết ngươi không thích bị so sánh nhưng là vẫn bị ngươi nắm thóp, ta thật sự là dùng một cái bí pháp mới nhanh như vậy khôi phục lại, có vẻ Đường Thần huynh đây cũng biết nó đi." Vừa nói, hắn lấy ra một cái tảng đá nhỏ đen sì đặt ở trong tay. Lập tức Đường Thần lông mày giãn ra, cười nói: "Quả thật là có biết, Huyền Minh Phục Pháp bị thất truyền từ lâu lại nằm ở trong tay Lạp Xa Thành."
Đám người bị Đường Thần lời nói làm cho bất ngờ.
"Huyền Minh Phục Pháp một loại chữa thương cấp tốc bí pháp, chỉ cần dùng một cái Pháp Thạch Dược làm vật dẫn thì có thể chữa được mọi loại v·ết t·hương, nặng đến đâu cũng đều có thể nhưng sớm đã bị đồn là thất truyền, không nghĩ đến lại ở trong tay Lạp Xa Thành." Nam tử bên cạnh Không Lĩnh giải thích, hắn ánh mắt sau đó lại nhìn lên viên đá màu đen trên tay Không Lĩnh.
"Nó là Pháp Thạch Dược?"
"Đúng vậy, nó chính là Pháp Thạch Dược, nhưng chỉ là loại phổ thông chỉ có thể chữa được một số v·ết t·hương nhẹ, mà Huyền Minh Phục Pháp này cũng có nhược điểm to lớn, Pháp Thạch Dược thật sự là quá hiếm thấy, mà lại mỗi loại Thạch Dược cũng chỉ có thể sử dụng một lần, ta vì muốn cảm ngộ trận chiến trước đó nên đã sử dụng một lần."
Hắn không chút nào giấu giếm mà nói, đám người ở đây đa số đều đối với hắn hâm mộ bao gồm cả Tề Hoành, điều đó không khỏi khiến hắn sinh ra một chút ghen tị, nếu như hắn cũng có Pháp Thạch Dược cùng Huyền Minh Phục Pháp nói không chắc hắn tu vi đã vượt xa bây giờ.
Đám người sau đó đều đối với Trần Hoàng Yến chúc mừng, nàng cũng cảm ơn đám người bọn họ tuy là một số người không quen biết nhưng đối với người ta tạo ấn tượng cũng đỡ hơn là thù địch, đám người ra về gần hết lúc này Đường Thần mới đối với Trần Hoàng Yến chúc mừng, thật sự là khó a, hắn gây thù đã khá nhiều lại không muốn tạo thêm phiền phức.
"Chúc mừng tu vi lại tăng tiến." Hắn nhìn nàng, sau đó lại nói với giọng bình thản, nhưng trên mặt lại không có chút biểu lộ gì, vẫn là khuôn mặt không chút cảm xúc, nhưng Trần Hoàng Yến lại khác, hắn chỉ vừa mới nhìn nàng, trên khuôn mặt đẹp lại hiện lên một vòng đỏ ửng, một bộ rất thiếu nữ, hoàn toàn cùng trước đây khi đến Đường gia là hai người khác nhau.
Chỉ là để nàng thất vọng là hắn nói xong câu đó thì quay lưng đi ra, chính xác là không có nhìn xem, hay nghe Trần Hoàng Yến hồi âm mà trực tiếp đi ra biệt viện, để lại Trần Hoàng Yến một mình đứng đấy. "Cái tên này... thật sự là ham tu luyện đến không thèm để ý xung quanh." Nàng tức giận đến mức muốn đem Đường Thần treo lên đánh.
Đi ra biệt viện của Trần Hoàng Yến, Đường Thần à có chút bận tâm đến lời nói của Không Lĩnh, hắn vốn là không muốn bị người khác đem ra so sánh nhưng thật sự là lời Không Lĩnh nói cũng có lý, nếu như gặp Chu Vạn Kha hắn sẽ như nào ứng đối.
Đối phương thực lực cùng hắn cách xa đến rất nhiều, mà lại, đối phương lại còn có thể vượt cấp chiến đấu, nắm trong tay vô số võ kỹ cùng át chủ bài, muốn đánh bại một cái kình địch như vậy, phải cần có tương ứng thực lực, hắn lúc này thật sự là gấp gáp muốn đem tu vi lại tăng lên, nhưng sàn đấu đã được sửa xong, nào có thời gian để làm chuyện đó.
Hắn cũng chỉ đành lắc đầu ngao ngán, thời gian a, hắn thật sự là bị ép đến nghẹt thở.
Lúc này sàn đấu đã qua ba lần sửa chữa, đương nhiên là một lần so với một lần cứng cáp, giờ phút này, trên sàn đấu đang được các trận pháp sư sơ cấp cùng trung cấp khắc lục lấy trận văn, triệt để muốn đem sàn đấu bảo vệ hoàn hảo, mỗi một lần tu sửa đều tiêu tốn rất nhiều tiền, điều này mới khiến cho Mạt Thành muốn làm cho chắc chắn.
Chỉ nửa canh giờ, các trận văn đã hoàn toàn được khắc xuống, sàn đấu lúc này được thử nghiệm bởi một cái Linh Hải cảnh võ giả, hắn một quyền đánh vào sàn đấu, chỉ thấy sàn đấu rung chuyển nhè nhẹ, sau đó lại khôi phục bình tĩnh, trên mặt sân không có một tia hư hại, hắn sau đó mới hướng chủ vị đài gật đầu.
Lập tức Sa Hỉ trọng tài lần nữa bay đến giữa sàn đấu, thanh âm truyền ra khắp mọi nơi trên khán đài, ngồi ở nơi xa nhất cũng có thể nghe thấy hắn thanh âm, "Sàn đấu đã được tu sửa hoàn tất, hai đội thi đấu trận thứ ba xin mời lên sàn đấu."
Ở hai bên, hai cái chiến đội là Vân Đô chiến đội cùng Hi Đô chiến đội đi ra, chỉ thấy bọn hắn đều ánh mắt sắc lẽm nhìn nhau, chiến ý có thể nói là bừng bừng, hai bên đều không yếu, tồn tại một cái mạnh mẽ võ giả dẫn đội, Vân Đô dẫn đầu đương nhiên là Tề Hoành hắn tu vi đã là chín mươi bảy khiếu, cùng Không Lĩnh chỉ kém có hai khiếu.
Còn Hi Đô chiến đội thì là do một cái gầy ốm nam tử dẫn đầu, hắn khí thế cũng không thể nói là cùng Tề Hoành yếu, nhưng lại mang theo một chút quỷ dị cảm giác, khiến cho Vân Đô chiến đội cảm giác được nhiệt độ xung quanh giống như đang giảm xuống.
Tiến đến khoảng cách nhất định, theo như cũ, Sa Hỉ trọng tài nhìn xem hai bên đã sẵn sàng liền hô lên hai chữ.
"Bắt đầu!"
-------------------------------------------------
Cầu đề cử, cầu bình phẩm tác phẩm a, dạo này đăng chương nhưng thật sự là quá ít lượt xem, bị vô hiệu hóa có 10 ngày mà các bạn đã bỏ tác rồi ):