Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cửu Thế Ma Thiên

Chương 32: Vòng đấu thứ hai




Chương 32: Vòng đấu thứ hai

Mặc dù ý tưởng của Đường Thần tương đối nguy hiểm nhưng phần thắng rõ ràng đều có thể thấy được, nhưng nhược điểm của chiến thuật này là tương đương rõ ràng.

Sơ sẩy một cái cũng mất đi cơ hội, cho nên thận trọng xem xét vẫn là hơn, trầm mặc không nói một lúc lâu sau, Tề Hoành mở miệng, "Đúng là kế hoạch của Đường Thần mang lại nguy hiểm nhưng chúng ta cũng chẳng còn gì để mất, cho nên vì vây ta quyết định sẽ liều một phen tin tưởng hắn."

Mọi người trước giờ đều thuận theo Tề Hoành làm việc, hắn phân phó việc gì đương nhiên là có chủ ý, sẽ không vô ích mà làm, nhưng lần này nó lại phụ thuộc vào cả Vân Đô Thành, liều thì có thể, nhưng lỡ như thất bại đâu?

Một chiêu được ăn cả ngã về không này, sẽ quyết định tương lai của cả Vân Đô Thành.

Bàn bạc một hồi sau đó, trận đấu tiếp theo sẽ do Đường Thần hắn làm người dẫn dắt, nói ra cụ thể một chút kế hoạch sau đó, đám người lúc này mới giải tán, riêng phần mình trở về biệt viện của bản thân.

Hi Đô Thành bên kia cũng không có yên ả, trước trận đấu mấy ngày này, bọn hắn thực lực lại có rất lớn tăng lên, át chủ bài của bọn hắn là một cái nam tử tu vi đạt đến 93 khiếu, cùng Tề Hoành có thể nói là kẻ tám lạng người nửa cân.

"Lần này gặp phải Vân Đô con hắc mã kia, chúng ta phần thắng có thể nói là rất lớn, một cái tiểu thành xa xôi lại như thế nào mạnh chứ." Một cái tóc tai bù xù nam tử nói, hắn trong lời nói còn mang theo một chút khinh thường, đương nhiên là không có để Vân Đô Thành vào mằt.

Ngồi ở vị trí cao nhất, nam tử khuôn mặt tuấn mỹ, tóc màu xanh lam nhạt, con ngươi như hai khỏa châu màu đen lấp lánh, nếu như hắn giả làm một cái nữ nhân thì nói không chừng là khó có ai nhận ra.

Hắn ánh mắt đương nhiên là vượt xa đám người ở đây, hắn giọng có chút lạnh nhạt nói: "Không nên xem thường bọn hắn, kết quả với Nhiễm Tinh Thành ngươi cũng thấy bọn hắn thực lực là không yếu, chúng ta nếu muốn thắng, cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ."

"Ngươi lại quá đề cao bọn hắn với chút thực lực ấy, tiến vào vòng này có thể nói là không tệ, nhưng muốn đi tiếp thì là không có khả năng."

Nam tử tóc bù xù thì lại không có giống như chủ vị tên kia, đề cao Vân Đô Thành như vậy. Đối với hắn mà nói, tiến vào top ba mới là bọn hắn mục tiêu, những cái tiểu thành làm sao lại có thể cùng bọn hắn so đấu.

"Nhớ đừng quá chủ quan, dù sao khinh thường đối thủ không có đối với chúng ta có chỗ tốt nào." Nam tử kia giống như là lười cùng hắn giải thích, có lẽ đã quá quen với hắn tính cách.



Trận đấu tiếp theo chỉ còn không lâu nữa thì sẽ bắt đầu, khoảng thời gian gấp đến đè c·hết người khác này khiến tâm lý hai đội cũng là đi xuống, không ai biết bên kia sẽ sử dụng loại chiến thuật gì đối phó bọn hắn, dùng 100% sức lực đối phó sẽ là không có dư.

Một ngày cuối cùng lại trôi qua rất nhanh, trận đấu tiếp theo cũng đã sắp sửa bắt đầu, Vân Đô chiến đội bọn hắn thì thi đấu trận thứ ba, hai trận chiến trước đó đương nhiên là muốn xem, nhìn bọn hắn cách thức chiến đấu nói không chừng cũng có thể đem áp dụng vào trận đấu của đội mình.

Trận thứ nhất là của Bất Khánh Thành cùng Ưng Hưng Thành, đơn giản mà nói trận đấu này chính là nghiền ép hoàn toàn, Bất Khánh Thành thực lực có thể xem là cùng với đệ nhất thành Tử Kinh Thành.

Ưng Hưng Thành hoàn toàn không có cơ hội chống trả b·ị đ·ánh bại với tỉ số là bảy điểm thuộc về Bất Khánh Thành, mặc dù bọn hắn cũng đã cố hết sức nhưng đáng tiếc đối thủ thực lực lại quá mạnh.

Trận tiếp theo chính là trận đấu giữa Lạp Xa Thành cùng Minh Thanh Thành, bọn hắn thực lực xếp hạng là cách nhau chỉ là ba bậc, Lạp Xa vị trí thứ sáu, mà Minh Thanh Thành lại vị trí thứ chín, đừng xem xếp hạng cách biệt mà đánh giá, Minh Thanh Thành cũng giành trọn bảy điểm hoàn hảo.

Đối thủ của Minh Thanh Thành trận trước là Huyền Khanh Thành, xếp hạng cao hơn so với bọn hắn trọn vẹn một cái thứ vị, nhưng lại có thể giành lấy bảy điểm như vậy dễ dàng thì càng không thể khinh thường.

"Trận đấu này mới thực sự là đáng xem, hai bên đều sỡ hữu chiến lực vượt xa bọn hắn xếp hạng thực sự, mà lại, bọn hắn cũng chưa từng tung hết thực sự thực lực."

"Cái gì? bọn hắn vậy mà lại chưa tung ra chiến lực thật sự, vậy thì thực lực thực sự của bọn hắn lại mạnh đến mức nào."

Một số các quan chiến võ giả đều hít thở không thông, nghe được như vậy tin tức Vân Đô chiến đội cũng không khác là bao, không có chỉ riêng bọn hắn ẩn tàng thực lực, còn có các thành khác cũng vậy.

"Xem ra các thành chi chiến này không đơn giản, không chỉ có nhiều thiên kiêu như vậy, mà còn có rất nhiều thủ đoạn ẩn giấu. Thật sự là chờ mong." Đường Thần cảm thấy không nhìn thấy ý định này, vốn hắn tưởng rằng đây chỉ là nơi giao hữu các thiên kiêu, nhưng hắn đoán được mục đích lại khác xa với nó chân chính ý định.

Lạp Xa Thành bên này phái ra bảy người, mối cái đều sở hữu thực lực vượt trội, khí thế tản ra không kém gì các cao thủ của những cái đại thành, Minh Thanh Thành cũng đồng dạng là như vậy, khí tức so với Lạp Xa Thành không yếu.

Trận đấu còn chưa bắt đầu nhưng các võ giả của những thành đấy đã khẩu chiến kịch liệt với nhau tranh xem bọn hắn ai mới là người thắng cuộc.

"Lạp Xa Thành các ngươi trận này không có cơ hội thắng, chúng ta còn có rất nhiều át chủ bài còn chưa tung ra, các ngươi vẫn nên sớm tự lượng sức mình mà rút lui."



"Cho rằng chỉ có các ngươi mới có át chủ bài sao? Chúng ta cũng không có tung ra toàn bộ thực lực, theo ngươi câu nói vừa nãy, vẫn là nên sớm rút lui đi."

"Hừ! Chờ xem các ngươi lúc đấy cũng đừng có khóc mà nói rằng chúng ta lại không có nhắc nhở qua."

"Các ngươi cũng vậy, một đám ngu ngốc không biết tự lượng sức mình."

. . .

Lần này trọng tài đã được đổi mới, trên người hắn khí tức tản ra cũng không có so với những người khác yếu, hắn mang theo mộp cặp ánh mắt sắc lẹm, như muốn thật sự g·iết người bằng ánh mắt, bị hắn nhìn qua đám người không khỏi linh hồn có chút rung động.

"Các ngươi hai cái người chiến đấu bước lên phía trước, những người còn lại thì lui về phòng chờ, chờ đến lượt của bản thân." Hắn ngữ khí lạnh lùng, giống như vẻ ngoài của hắn.

Lập tức, hai người đầu tiên bước lên thi đấu, bọn hắn hai người đều là nam tử, một cái thì khí tức nóng rực tựa như một cái vầng thái dương muốn t·hiêu r·ụi tất cả, một cái khác thì khí tức bình ổn, không nhìn ra hắn thực lực nông cạn, nhưng có thể đoán được hắn tu vi không dưới tám mươi khiếu.

"Bắt đầu!"

Hai chữ này vừa ra, bọn hắn đã ra chiêu, chân giẫm ra các loại bộ pháp ảo diệu, tay thì ra quyền hoặc chưởng, dư ba chấn động, đem toàn bộ võ đài như muốn rung chuyển, không thể không nói ở cấp độ này chiến đấu mới thật khiến người ta bỏ tiền ra mua vé.

Bọn hắn lúc thì ra mạnh mẽ nhất chiêu thức, lúc thì im lặng nhìn chằm chằm đối phương, muốn đem đối phương hiểu rõ. Lạp Xa Thành bên này phái ra nam tử tên là Tinh Cương, hắn thực lực đủ để nhất chiêu đánh bại Vạn Học của Nhiễm Tinh Thành.

Mà bên Minh Thanh Thành đối thủ của hắn lại là một cái 84 khiếu võ giả, hắn tên là Quân Minh, thực lực không thể nói là so với Tinh Cương yếu, bọn hắn đánh ra chiêu thức đều hung mãnh, mang theo đầy đặn lực lượng.



"Không nghĩ đến Minh Thanh Thành còn có ngươi dạng này, thực sự là xem ra chúng ta đã đánh giá thấp các ngươi." Tinh Cương ánh mắt ngưng trọng, nhìn xem trong mắt Quân Minh hắn lúc trước cùng Quân Minh giao thủ qua ít chiêu, cũng đoán được đối phương thực lực.

"Ngươi cũng không tệ, là cái thứ nhất khiến ta thật sự muốn tung ra toàn bộ thực lực." Quân Minh hắn cũng đối với Tinh Cương tôn trọng cái đối thủ này, kể từ khi tham gia các thành chi chiến đến bây giờ hắn lần đầu tiên gặp được cái đối thủ này, không khỏi vì vậy mà tôn trọng đối phương.

"Vậy cùng chiến một trận thống khoái đi." Tinh Cương sau đó hét lớn một tiếng, mang theo một thanh sắc bén đoản đao, vung một chém cực mạnh về phía Quân Minh.

Một cái cực kì bén nhọn khí tức, như có thể cắt xuyên mọi vật, nhìn thấy một cái sắc bén đao khí kia đến, Quân Minh phản ứng nhanh, cũng lấy ra một cái cây cung, kéo lên một cái mũi tên về phía đạo đao khí đang lao đến, hắn mũi tên mang theo hỏa diễm nóng rực cùng v·a c·hạm với đạo dao khí.

"Bành."

Chỉ nghe thấy một t·iếng n·ổ lớn, một cái mũi tên bắn ngược mà ra, còn về phần đạo đao khí kia thì hóa thành từng cái sợ khói, tiêu tán trong không khí, tiếp theo một màn lại kịch kiệt hơn lúc trước, Quân Minh kéo lên ba cây tiễn ngắm hướng Tinh Cương.

"Tam Thủ Phượng Tiễn."

Hắn bắn ra mũi tên hóa thành một cái ba đầu Hỏa Phượng, hỏa diễm như muốn nấu thiên luyện địa, khiến sàn đấu nóng đỏ lên, không khí bốc lên từng cái gợn sóng, cũng đủ biết ba đầu Hỏa Phượng kia nóng đến trình độ gì.

Tinh Cương lập tức nhăn mặt, cũng không chậm mà phản ứng, hắn thôi động toàn bộ khí văn trong đoản đao, thi triển ra một loại đao pháp, muốn cứng đối cứng với Hỏa Phượng.

Hỏa Phượng rít một tiếng, cuộn thành một cái hỏa cầu, đem tốc độ tăng lên thêm một mảng lớn, v·a c·hạm với đao pháp của Tinh Cương.

"Rống."

"Ầm ầm."

Hỏa Cầu đem đao pháp kia phá toái, tiến về phía trước mãnh liệt t·ấn c·ông, đúng lúc mà đao pháp kia bị phá vỡ, Tinh Cương như một cái hắc miêu nhanh nhẹn, tránh né qua một bên, nhưng hắn lại không ngờ đến, Hỏa Cầu vậy mà cũng đuổi theo, ngược lại tốc độ lại so với trước đó nhanh hơn mấy phần.

Không khí nóng đến phát ra từng tiếng lốp bốp bạo hưởng, xa xa phía phòng chờ bên dưới, Lạp Xa Thành đám người không giấu được vẻ kinh ngạc đối với Quân Minh, kh·iếp sợ hắn khả năng thao túng hỏa cầu kia.

Quân Minh sắc mặt tái theo từng phút từng giây trôi qua, khống chế Hỏa Cầu này hao tốn rất nhiều sức lực, nhưng đây là trận đấu quyết định tâm lý của toàn đội, cho nên hắn mới như vậy liều mạng.

"Không ổn! Phải nhanh chóng thắng mới được." Ý thức được bản thân đang yếu dần, Quân Minh đưa ra một cái quyết định táo bạo, thôi động Hỏa Cầu bạo phát ra uy lực mạnh hơn, đồng thời còn đem tốc độ của nó đề thăng mấy phần.