Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

Chương 243




“Cái gì vậy?”

Huyết Thủ Nhân Đồ Đỗ Sát giật mình sợ hãi: “Cẩn thận!”

“Tên nỏ chưa nhìn thấy bao giờ!”

“Phốc phốc phốc...”

Những mũi tên nỏ lần lượt xuyên qua cơ thể của tên ác phỉ đầu tiên, sức mạnh cực lớn đó lại xuyên qua cơ thể tên ác phỉ thứ hai, đến lúc này mới dừng lại.

Ác phi trúng tên hét lên một tiếng trước khi chết: “Đau quái”

“Tên nỏ này sẽ xé xác chúng ta ra thành từng mảnh!” “Tại sao sức mạnh lại lớn như vậy?”

“Phốc phốc phốc...”

Cơn mưa tên nỏ dày đặc và dữ dội.


Hàng loạt tên ác phỉ bị mưa tên thổi bay giống như cỏ dại, ngã rạp xuống đất với cơ thể đầy lỗ máu.

Bọn họ giống như những con chó hoang sắp chết, toàn thân run rẩy, hai mắt ngơ ngác nhìn vào không trung, như thể đang sám hối điều gì đó?

“Phịch phịch phịch...”

Đầu của đám ác phỉ bị bắn tung như quả dưa hấu, máu đỏ và não trằng vương vãi khắp mặt đất.

Đám ác phỉ bị bắn đến choáng váng!

Bọn họ nhìn những thi thể liên tục ngã xuống trước mặt, cảm giác sợ hãi dâng lên từ tận đáy lòng!

Trong nơi âm u nào đó.

Đám ác phỉ đã giết hại những phụ nữ mang thai đó cảm thấy có gì đó không ổn!

Giống như sắp có một thảm họa nào đó sắp xảy ra với bọn họ.


Phía trước quân trận của đám ác phỉ.

Những người duy nhất còn sót lại đứng dưới mưa tên chỉ còn lại mười người võ công cao cường của thập đại ác nhân.

Phía sau bọn họ là một đám ác phỉ đã chết! Trước mặt là đám thú cưỡi bị bn vỡ đầu. Chỉ trong chớp mắt.

Máu trên mặt đất đã chảy thành sông, vô số tứ chỉ bị chặt đứt, tiếng gào thét của đám ác phỉ vang lên khắp nơi.

Phỉ binh vẫn đang lần lượt ngã rạp! Giống như lúa mì bị gặt!

Cuộc tấn công như cuồng phong bão táp của ngũ thập thỉ liên nỏ khiến thập đại ác nhân và ba ngàn phỉ binh sợ hãi.

Không đúng, hiện tại đã không còn là con số ba ngàn nữa.

Ngũ thập thỉ liên nỏ vừa được bản ra đã trực tiếp bản chết ít nhất một ngàn tên ác phỉ, bản bị thương ba trăm ác phi.

Nói cách khác, một trận mưa tên đã trực tiếp tiêu diệt một nửa số tên ác phỉ.

Khiến thập đại ác phỉ mất đi thú cưỡi!

Nếu là thổ phỉ bình thường, nói không chừng đã bị bản đến mức quân trận tán loạn kêu cha gọi mẹ từ lâu!