Cửu Giới Thần Chiến

Chương 4: Ăn hụt.




Roi tiên, xích cổ, khoá tay, khoá chân, những thứ mà Vũ Lam Trạch Văn nhìn thấy điều không tưởng, còn có cái đống S.M kia là thế nào, nhìn người trước mặt thật muốn cho hắn một trận. Từ nhỏ đến giờ, cũng chưa có tên nào dám ăn gan hùm như hắn, lại dám làm những chuyện đồi bại này với hắn ta.

Tên trước mặt cầm lấy đồ từ đống đồ kia liền định làm gì đó với hắn ta. Nhìn hoảng quá mà hắn ta la lên, thức dậy hoá ra chỉ là mơ, mà sờ xuống dưới may là tiểu huynh đệ của hắn ta vẫn còn, giấc mơ này như tiên tri cho hắn ta là phải làm gì tên thiên tộc kia trong tương lai, hắn ta liền cười tà ác.

Chẳng biết là bị đá về Vũ Lam từ lúc nào mà hắn ta nhìn quanh một lượt, rõ đây là phòng ngủ của hắn ta. Cũng không phải là không ngày ngày đến Vũ Thần được, kiếm cớ rồi đến làm phiền chết tên kia cũng được nữa kìa.

Nhưng mà chẳng cần hắn ta đến chỗ người ta, người ta cũng tự vác thân đến trước mặt, mặt hắn ta ngạc nhiên khi thấy Vũ Thần Trương Lăng đoạn hỏi thì hắn lại chặn họng đưa ra một thứ: "Quân thượng Vũ Lam qua đến chỗ ta quên cái này."

Hắn ta nhìn xong liền muốn độn thổ, may mà ở đây không nhiều người, nếu không ai cũng biết tối qua hắn ta làm gì thiên quân thiên tộc.

Mấy tên nhìn thấy thì đều giương mắt lên trời không biết cũng không thấy.

Lôi Vũ Thần Trương Lăng vào trong phòng hắn ta, hắn ta đẩy ngã hắn lên giường đoạn đè người trước mặt hắn hỏi: "Rốt cuộc thiên quân Vũ Thần muốn gì ở ta? Ngươi trêu đùa ta cho đã cả một tối qua, hôm sau lại đến muốn làm ta mất mặt với mọi người. Rốt cuộc ý định của ngươi là gì."

Vũ Thần Trương Lăng cười đáp: "Ta là thích ngươi đấy. Không phục?"

Cái mặt yêu nghiệt kia cười lên cùng giọng điệu bỡn cợt thêm cái ánh mắt không ngừng quyến rũ người khác kia khiến cho Vũ Lam Trạch Văn không thể tin vào câu vừa rồi hắn nói, hắn ta trừng mắt nhìn hắn đoạn nghĩ - Rõ là hắn lại trêu mình.

Mà quả là hắn muốn trêu hắn ta thật, không trêu cho đủ thì khó mà thoả lòng.

Nhưng nghĩ lại, Vũ Lam Trạch Văn lại cảm thấy có thể lợi dụng được câu nói này của hắn, nếu hắn nói thích hắn ta vậy thì hôn thêm rồi sờ soạng thêm vài cái nữa chắc không quá đáng đâu nhỉ.

Nói rồi hắn ta nâng mặt Vũ Thần Trương Lăng lên đoạn nói: "Nếu nói thích ta vậy thì ta hôn ngươi thật nhiều chắc không thành vấn đề? Sờ ngươi nhiều hơn một chút cũng không phải quá phận? Rồi làm chuyện đó với ngươi chắc là ngươi sẽ không có ý kiến gì chứ?"

Vũ Thần Trương Lăng híp mắt cười gian xảo đoạn nói: "Vậy cứ việc."

Cảm giác sắp bị chui vào rọ sắt lại đến rồi, hắn sẽ không làm chuyện giống giấc mơ hắn ta vừa mơ thấy chứ, cảm thấy tiểu huynh đệ có chút kinh hãi.



Nhưng mà nghĩ kĩ thì thật không thoát được cái mê hoặc của đôi môi kia, ngứa ngáy thật đấy, trong đầu hắn ta rối bời đoạn nghĩ chỉ hôn thôi mà, chắc sẽ không sao đâu.

Nghĩ rồi hắn ta liền vồ luôn vào người hắn đè tay hắn xuống rồi tới tấp hôn đến.

Nhìn cái cách hắn ta hôn là biết hắn ta không có kinh nghiệm gì trong việc hôn người khác rồi, bảo sao hôn thế nào người ta cũng không có phản ứng.

Vũ Thần Trương Lăng bất lực đoạn nói: "Ngươi đúng là tên đầu đất, có hôn thôi cũng không xong."

Hắn ta ngây người ra đoạn nghĩ - Thế là hôn như nào, nãy không phải là hôn à?

Nhìn mặt hắn ta là biết dạng ngu ngơ không hiểu gì rồi, Vũ Thần Trương Lăng cạn lời rồi nhìn hắn ta âu yếm xong vắt hai tay lên cổ hắn ta đoạn nói: "Để bổn toạ dạy ngươi cách hôn người cho tử tế."

Vừa dứt lời, Vũ Thần Trương Lăng vươn cổ lên hôn vào môi hắn ta, mới đầu dùng lưỡi thăm dò phần răng, sau lại uyển chuyển đưa lưỡi mê hoặc hàm răng ấy của hắn ta, sau mê hoặc đủ khiến đối phương tê liệt rồi thì dùng lưỡi mình quấn chặt lấy lưỡi người ta làm người ta sướng đến run người lên đỏ mặt. Mà đang cao trào hắn lại nhả miệng hắn ta ra khiến hắn ta lại cảm thấy mất mát, ngứa ngáy tức giận mà nghĩ - Yêu cầu ngươi có thể bớt làm chuyện dư thừa được không?

Vũ Thần Trương Lăng cười đắc ý khi thấy vẻ mặt khó coi này của hắn ta, nhìn sao cũng thấy đáng yêu. Chậc chậc, không trêu cho hắn ta khóc đời không nể là đây sao?

Hắn ta nhìn hắn không rời mắt rồi cười đoạn nói: "Cảm ơn ngươi đã chỉ giáo, ta lĩnh hội được không ít, mong là lần này không làm ngươi thất vọng."

Nói rồi hắn ta hôn xuống, làm lại những động tác mà Vũ Thần Trương Lăng đã làm khi nãy, nhưng hắn ta mạnh bạo hơn cứ như hổ đói vồ mồi, thấy người ta chẳng có gì là hứng thú cả thì hắn ta liền chậm rãi lại, liếm nhẹ vùng môi của Vũ Thần Trương Lăng như đang thưởng thức mĩ vị, ánh mắt của hắn ta như học hỏi từ ánh mắt của Vũ Thần Trương Lăng mà có phần yêu nghiệt mê hoặc hơn rất nhiều, có lẽ đây là hiệu quả của việc dùng khuôn mặt điển trai đúng cách.

Vũ Thần Trương Lăng hơi chút ngạc nhiên nhưng cũng cảm thấy hứng thú với hắn ta đôi chút, cảm giác hắn ta thông minh ra một chút thấy có hứng thú hơn chút rồi.

Vũ Lam Trạch Văn lại cúi đầu hôn dần nhẹ, thò lưỡi vào lướt nhẹ qua hàm răng của Vũ Thần Trương Lăng, hắn thấy thế liền đáp trả lại bằng một cái lưỡi mềm mại chạm vào lưỡi đối phương.

Vũ Lam Trạch Văn không chịu được sự quyến rũ này nữa liền hôn sâu vào trong muốn con mồi quy phục, Vũ Thần Trương Lăng chậc trong đầu một tiếng nghĩ - Tên này vẫn là nóng nảy quá, khó mà đào tạo.



Tay Vũ Thần Trương Lăng đặt trên cơ ngực của hắn ta cảm thấy tên này người cứng y cái đầu của hắn ta.

Sức nặng cơ thể của hắn ta lại lần nữa đè lên người hắn, lúc này hai người dính chặt vào nhau mà hôn không rời. Người ở bên ngoài đứng lâu như vậy không nghe thấy động tĩnh còn tưởng quân thượng của hắn không được nữa chứ.

Hôn lâu như vậy cuối cùng Vũ Lam Trạch Văn cũng tìm ra được sơ hở của đối phương để khiến đối phương phát tình, quả là không phụ công hắn ta hôn lâu như vậy.

Hai người tách nhau ra mặt đỏ bừng bừng, hơi thở nóng rực trộn lỗn vào nhau.

Vũ Lam Trạch Văn nâng chân của hắn lên tiến tay dọc theo cơ đùi trắng trẻo hồng hào mềm mại kia vào sâu bên cơ mông.

Vũ Thần Trương Lăng thấy hắn ta lại có ý đồ, lại nhìn xuống thân dưới của hắn ta đã căng cứng liền đẩy hắn ra ngay lập tức nhưng không được, hôm nay thân thể hắn ta nặng bất thường, Vũ Thần Trương Lăng không rõ là do hắn nặng lên hay do bản thân bị hôn lâu quá nên là đuối sức nữa.

Chỉ biết là hiện tại còn không đẩy tên này ra là cúc tan nát liền, nhìn cái thứ kia của hắn là thật sự không muốn thử, thử cái sợ đăng xuất khỏi thế giới này đăng nhập thế giới mới luôn.

Biết người ta có ý đồ bỏ chạy giữa chừng như mấy lần trước, Vũ Lam Trạch Văn liền ghì lấy hai tay hắn, cố giữa vững cân bằng để không bị hất văng như hai lần trước. Lần này Vũ Thần Trương Lăng khó mà thoát khỏi răng sói của hắn ta.

Mà giữ tay thế này không tiện, lại nhớ đến hình như bản thân có thể trói hắn lại được thì bắt đầu lấy dây xích thủ sẵn lúc sáng mới kêu người làm xong khoá tay hắn lại, xích có pháp lực mạnh mẽ, Vũ Thần Trương Lăng là sắp bị thịt cho hết rồi.

Một tay nâng đầu hắn lên hôn xuống, một tay đưa xuống vuốt ve từ đùi xuống mông thăm dò những nơi nhạy cảm nhất của hắn. Vũ Thần Trương Lăng bị vậy mà xem ra vẫn rất bình tĩnh, đúng là người đứng tuổi có khác, chẳng biết hắn đang suy tính điều gì nữa.

Không hiểu sao đang hôn mà đột ngột ngất xỉu ngay trên người hắn, mặt hắn cười đắc ý đoạn nói: "Ngươi còn nhỏ tốt nhất là đừng nên làm chuyện quá sức."

Ra là hắn thổi mê hương lúc hắn ta hôn nên hắn ta mới bất tỉnh giữa chừng, tên này đúng là nhọ, đè người ta lên giường hai lần rồi mà vẫn không xơi được.

Mà cái cục thịt to đùng vẫn không ngừng đè lên người hắn ở phía dưới khiến hắn rùng mình vẫn chưa hết hoảng đoạn nghĩ - sau bản thân phải đề phòng cái thứ kinh khủng này của hắn mới được.

Nghĩ rồi hắn cũng đá Vũ Lam Trạch Văn sang một bên.