Cửu Châu Đại Lục

Cửu Châu Đại Lục - Chương 13: Trung nhập mê vụ sơn





Ở vòng khí đầu tiên, đa số thực vật quý hiếm đều đã bị các nhóm săn lùng những đợt trước lấy hết. Bây giờ muốn tìm loại thực vật quý thì khá hiếm, có chăng cũng chỉ là cây con, giá trị thấp.


Còn xác yêu thú thì khỏi nói cũng rất ít. Kho báu và nguy hiểm thật sự chính là ở vòng hai. Ở khu vực vòng hai khí độc chỉ loãng đy đôi chút nên nguy hiểm rất cao vì thế bảo vật cũng sẽ có khá nhiều.


Khi đi được một cây số thì lần này bọn Túy Tửu gặp trán hán cha của thằng nhóc ba tuổi, từng đánh một trận với tứ cô gái ở tửu điếm.


Khi trán hán thấy hai người thìnghĩ thầm “ thằng cha đại hiệp này từng cứu con mình từng đánh bại tên Tuấn Anh, hẳn là siêu cấp cao thủ, ta đi chung bọn chúng chắc sẽ an toàn hơn“.


nghĩ thế nên trán hô lên:


"hai vị ở đây nguy hiểm trùng trùng hay là chúng ta đi chung sẽ an toàn hơn nhiều, thế nào?"


Tửu đã từng thấy sự vô sỉ của tên này rồi nên cười lạnh mà khéo léo từ chối.


“Không để ý tới ta?” Tráng hán con mắt sáng ngời, cũng hướng phía Túy Tửu, Thanh Hảihai người đuổi theo, miệng nói


“Nhị vị, các ngươi từ nơi xatới đây, làm sao quen thuộc với Mê Vụsơn. Ta đối với nơi này vẫn còn biết chút.” - Vừa nói, hằn vừa bay đi đến.


Túy Tửu, Thanh Hải không khỏi quay đầu lại nhìn tráng hán một cái.


“Tửu đệ, người này thực phiền phức!”


Thanh Hải nói nhỏ.


“Thôi kệ cho hắn theo.”


Túy Tửucũng không để ý, đột nhiên khóe mắt Túy Tửudư quang lóe lên phát hiện một đạo ảo ảnh màu xanh biếc, trong nháy mắt bắn ra từ một thân cây bên. Bọn Túy Tửulập tức đề cao cảnh giác, tay nắm chặc kiếm. Chính lúc này đạo ảo ảnh màu xanh biếc, cũng bắn về phía sau bọn Túy Tửu và tráng hán.


Tửu và Thanh Hảilập tức xoay người.



“Hát!” rít lên một tiếng, tráng hán trong tay cầm nón lá tay phóng tới cẩn thận đề phòng.


“Hưu!”


Bóng xanh tại giữa không trung vặn vẹo tránh thoát một cái nóncông kích của tráng hán,


Bóng xanh trực tiếp phóng lên người trán hán. Một cảnh quỷ dị liền diễn ra. Sau khi bóng xanh dung nhập vào trong cơ thể


“A, a”


Tráng hán trong miệng phát ra thanh âm đau khổ kinh hãi, toàn thân run rẩy. Nháy mắt sau, tráng hán thân thể cứng lại, không còn thanh âm nữa.


“Bồng!”


Tráng hán ngã xuống ngay bên một thân cây cao lớn, rồi thân thể tráng hán bỗng bắt đầu từ từ huyền phù lên.


Túy Tửu hai người cẩn thận nhìn chằm chằm thi thể tráng hán.


“Xuy xuy”


Trên trán thi thể đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng, một con rắn nhỏ dài màu xanh biếc từ trong đó ngoe nguẩy bò ra, rồi thân hình tiểu lục xà con rắn khẽ động.


Sắc diệnTúy Tửu và Thanh Hảitức trở nên trầm trọng.


“Rắn!” Túy Tửutrong lòng chấn động.


Tửu cùng Hải lại gần thi thể trán hán xem xét, thì ra con rắn cắn một lỗ trên người trán hán rồi chui vào cơ thể, con rắn này chắc chắn là yêu thú. lúc này tiếng nói của hắc chuột tinh truyền âm


“đó là lục xà tinh, nó là yêu thú cấp một trung kỳ tương đương cao thủ cấp 2 đến cấp 6 loài người cac ngươi“.



Tửu nghe thế thì hết lo nữa, chỉ cần không bị con rắn đánh lén sẽ không việc gì. Lúc này con rắn trong cơ thể trán hán ló đầu ra nhìn hain người rồi phóng đến Thanh Hải.


Hải liền vung tay xuất hiện cái kéo to, cực nhanh cắt con rắn ra làm đôi.


Tửu thấy thì than thầm “ không hổ danh người đánh bại đệ tử của Lại Cái”


lúc này Hải mổ bụng con rắn lấy mật rắn, cẩn thật cất trong một cái bình ngọc, nhanh chóng lột da cất da rắn vào cái hộp gỗ. rồi cười nhìn Tửu nói:


" trong sương mù này các con vật này cơ thể toàn báu vật, không nên lãng phí"


Hai người tiếp tục đi,hai người giống như tia chớp hành tẩu trong màn sương trắng. Bên cạnh một gốc cây, mặt ngoài lá xanh quỷ dị toát ra năng lượng màu xanh biếc, cuối cùng biến thành một con tiểu lục xà. Một con lục xà đang đi theo sau Túy Tửu, Thanh Hảihai người.


khả năng ẩn thân của con rắn khá cao cường, khiến cả hai không phát hiện ra được. Tửu phát hiện không khí có dao động


"đột nhiên"....


hưuuuuu


Lục xà trực tiếp theo sườn phía sau cực nhanh bắn về phía Túy Tửu, tốc độ cực nhanh, giữa không trung chỉ lưu lại một đạo ảo ảnh màu xanh biếc. Tửu xoay người


“nhất kích tất sát”


một chiêu ra quá nhanh chỉ thấy màu xanh biết đứt làm đôi, đó chính là một con lục xà tinh.


sau khi Hải thanh lý (lấy mật,da) con rắn cả hai đi tiếp. Một lát sau cả hai trở lại nơi xuất phát, đây là lần thứ năm rồi.


“Ta có dự cảm, lần thứ năm, khẳng định chúng ta có khả năng thành công.”


Hảinghiến răng nói, liên tục nămlần lại quay lại chân núi, hiển nhiên làm cho Thanh Hải có chút không cam lòng.


“Kiên nhẫn! chờ đợi cả ba nămđể chạy tới mê vụsơn, còn quan tâm một chút thời gian này sao?”


Túy Tửutâm tính rất tốt, hắn không hoảng hốt, cũng không vội vàng đi tới, cẩn thận chú ý xung quanh.


Tiếp tục một lần nữa đi tiếp...


Ở trong Mê Vụsơn, gặp phải lục xà còn ít, nhưng trên bầu trời lôi điện nhiều vô số.


“Bồng!” ngẫu nhiên liền nghe được một tiếng oanh kích.


“May là Mê Vụsơn đủ rộng, bị lôi điện bổ tới xác suất không lớn.” Túy Tửucười nói.


“Bổ tới cũng không sợ, có điều lão đệngươi nói lôi điện này rốt cục hình thành như thế nào? Uy lực như thế nào cường đại như vậy?” Thanh Hảikhông giải thích được, khó hiểu dò hỏi.


Tửu lắc đầu, nhưng lòng thầm nói “ đây là ranh giới yêu thú và người không có đặc thù thì yêu thú đã tràn qua tàn sát loài người từ lâu rồi. nếu nơi đây không đặc thù thì mới là kỳ quái".


cả hai đi một lúc lâu thì khí ở đây đã loãng


“Đã tới khu vực ngoài cùng của màn sương, hy vọng không phải chân núi.” Thanh Hảinói nhưng cũng không tin lời chính mình.


Nhưng mà đảo mắt, bốn mắt cả hai đều lập tức sáng lên, bọn họ đi ra khỏi khu vực sương trắng, mà phía trước là một khu vực không có vụ khí. Tiếp về phía trước - đó là khu vực vụ khí màu xám hôn ám trầm trầm.


“Đã tới rồi?” Thanh Hảikinh hãi đứng lên.


“ha ha.” Túy Tửu nhịn không được cười rộ lên, “Thanh Hải, ngươi dự cảm không sai, lần thứ sáu, chúng ta đã thành công rồi.”