Yến Vương phủ nằm trên con phố phồn hoa nhất kinh thành, diện tích hàng trăm mẫu, bằng một phần ba hoàng cung, trong phủ có vô số bảo vật lấp lánh, đủ để chứng tỏ địa vị phi phàm của Yến Vương.
“Lục muội, tối nay Giang Triệt say rượu sẽ nghỉ ngơi ở phòng sát vách phòng ngủ của ta, nếu muội cũng có ý định này, những chuyện khác ta sẽ không quản nữa.”
Trong đại sảnh, huynh muội hai người đang ăn sáng, Cố Thừa Húc trêu chọc nói.
Cố Hi cúi đầu, mái tóc dài che khuất khuôn mặt ửng hồng. “Ta biết.” Nhìn thấy Lục muội khác hẳn ngày thường, Cố Thừa Húc cười nhẹ lắc đầu.
Giang Triệt là kiếm tu nổi tiếng, tuy rằng còn trẻ, nhưng dù là phong thái, học. thức hay dung mạo, thực lực, đều khiến cho vô số thiếu nữ phát cuồng.
'Tuỳ rằng Lục muội tính tình hoạt bát, nhưng dù sao vẫn là thiếu nữ, đối với loại thiên chỉ kiêu tử như Giang Triệt sao có thể không chú ý.
Hơn nữa huynh muội hai người đã trò chuyện cả ngày hôm qua, Yến Vương sau khi biết được Lục muội cũng có ý với Giang Triệt đã thở phào nhẹ nhõm, điều này cũng khiến hắn ta giảm bớt sự áy náy.
Hắn ta không định diễn trò, muốn kéo Giang Triệt về phía mình, Lục muội nhất định phải hy sinh bản thân.
Bữa sáng tương đối thanh đạm, tuy rằng bàn rất lớn, nhưng cũng chỉ bày biện chút cháo, Yến Vương phủ to như vậy, lại có chút cô quạnh.
“Vương gia, ngoài phủ có mấy vị công tử tìm ngài.”
Lúc này, Trần quản sự vội vàng đi vào bẩm báo.
Công tử sao??
'Yến Vương từ nhỏ đã tập võ, cảnh giới võ giả tầng bảy, hắn ta còn quản lý mấy chục vạn quân, đừng nói là công tử, ngoại trừ các quan viên trong triều thiên vị hắn ta thì người đến phủ thăm hỏi có thể nói là vô cùng ít.
Huynh muội hai người nhìn nhau, trong nháy mắt hiểu ra, hẳn là đệ tử của một †ông môn tu tiên nào đó.
“Ngươi đã xem rõ là ai chưa?”
Đối với các tông môn tu tiên, Đại Chu vừa không muốn đắc tội, cũng không muốn kết giao, hắn ta cần biết là ai, mới có thể quyết định có gặp hay không, nếu như tông môn đến có danh tiếng không tốt, nói không chừng huynh trưởng sẽ buộc tội hắn ta.
Trần quản sự lắc đầu: “Lão nô vẫn luôn ở trong phủ, trên người bọn họ không mặc trang phục có thể phân biệt được thân phận, nhưng người đứng đầu nói hắn tên là Giang Triệt.”
Cố Thừa Húc sửng sốt, thời gian trên thiệp mời của hản ta ghi là buổi tối, tuy rằng đã đổi địa điểm, nhưng thời gian hình như không đổi mà, bây giờ mới là giờ Thìn, đến sớm như vậy làm gì?
Mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng hắn ta vẫn mời người vào.
“Tam ca, muội có nên tránh đi một chút không?”
Đến sớm như vậy, chắc chắn là có chuyện muốn bàn bạc.
Cố Thừa Húc cười nhẹ: “Không cần, chẳng phải muội cũng muốn xem Giang
Triệt có thực sự như lời đồn hay không sao? Nào là mặt như ngọc, nào là ôn nhu nho nhã, không phải muội cũng muốn được tận mắt thấy sao?”
Lời này lập tức khiến Cố Hi đỏ mặt.
Rất nhanh, đoàn người của Tử Tiêu Kiếm Tông được dẫn vào phủ, Giang Triệt đi đầu, mặc y phục gấm vóc, tay cầm quạt xếp, khi nhìn thấy ngoài Yến Vương, thì vị nữ Đế tương lai của Đại Chu cũng ở đây, hắn khựng lại một chút, sau đó cười ha hả nói:
“Yến Vương điện hạ, ta đến sớm như vậy, ngài không ngại chứ?”
“Giang công tử nói đùa rồi, ngươi có thể nhận lời mời của ta là vinh dự cho ta.” Cố Thừa Húc đứng dậy, cười mỉm tự mình đón Giang Triệt, mời hắn ngồi xuống.
Nhưng khi chú ý đến những đệ tử sau lưng Giang Triệt, hắn lại ngẩn ra, chẳng lẽ toàn bộ đệ tử của Tử Tiêu Kiếm Tông đều đến đây à?
Như nhận ra sự nghi hoặc của Yến Vương, Giang Triệt giải thích: “Bọn họ. nghe ta nói muốn đến đây làm khách, đều muốn nếm thử tay nghề của ngự trù Hoàng gia, Yến Vương đừng trách.”
Trách?