Cướp Lấy Em

Chương 4




Edit by Góc nhỏ của Nguyệt

----------------------------

----------

Sau khi tập thể dục buổi sáng xong, Tô Nhiễm cùng Chu Đường đi mua bữa sáng.

Cô hiện tại lá gan lớn, còn dám gọi cơm.

“Tôi muốn ăn cái bánh mì dừa kia… Còn có sữa đậu nành táo đỏ, nhiều đường một chút.”

Tuy rằng Chu Đường ngày xưa là một tên không sợ gì hết* lại còn không phân rõ phải trái, nhưng trong những chuyện này này anh đều vô cùng kiên nhẫn.

*Gốc là Hỗn bất lận [混不吝]: là một tiếng địa phương Bắc Kinh, ý chỉ là có gì cũng không thèm quan tâm, nghĩa gần với “không sợ gì hết”.

Tô Nhiễm được một bao đồ ăn rất lớn, ghé vào trên bàn học từ từ ăn, hai má phồng lên, trên cổ còn có một sợi dây chuyền mới.

Sợi dây chuyền là loại vòng cổ rất bình thường, không có tên viết tắt của Alpha, nhưng bởi vì Chu Đường tự mình mua, cho nên cũng coi như một loại ký hiệu biến tướng.

Chu Đường hiện tại ngồi sau Tô Nhiễm, Tô Nhiễm ăn sáng, anh thì chống nửa đầu, một bên xem một bên cười.

Ngồi cùng bàn cảm thấy anh giống như kẻ ngốc.

Hơn nữa tên ngốc này không sống được bao lâu.

Bang một tiếng, cửa phòng học bị đẩy ra, hai Alpha nam cãi nhau ầm ĩ từ bên ngoài tiến vào.

Bọn họ nháo lên là bắt đầu không để ý tới xung quanh, xô xô đẩy đẩy cười vang, vừa lúc người trực nhật một tay xách theo thùng nước một tay kéo cây lau nhà đi ngang qua, cho nên cả hai đụng phải một chút.

Một người trong đó bị vướng cây lau nhà, kêu một tiếng rồi ngã xuống.

Alpha da dày thịt béo, ngã một chút cũng không sao, nhưng xấu ở chỗ là, trong tay người này còn cầm một cái bình giữ nhiệt rót đầy nước nóng.

Trơ mắt nhìn bình nước sắp đổ lên đầu Tô Nhiễm, tất cả những gì Chu Đường có thể làm cũng chỉ là nhào qua được một chút, chắn phía trên Omega.

Toàn bộ nước nóng hắt tung tóe lên trên sống lưng Alpha.

Tô Nhiễm sợ đến choáng váng, bạn học nam kia cũng bị dọa cho choáng váng.

Chu Đường thấp giọng mắng một tiếng, nhanh nhẹn cởi áo hoodie trên người mình xuống, trên sống lưng bóng loáng đã bị phỏng ra một tảng đỏ lớn.

“Đi phòng y tế đi….” Omega chân tay luống cuống: “Nghiêm trọng không, anh, anh có đau không…”

Sao có thể không đau.

Gần đây thời tiết rất ấm áp, quần áo mặc vào đều mỏng, cũng may nước không phải vừa mới đun, bằng không phỏng chừng sẽ bị phỏng một tầng da.

Alpha gặp rắc rối kia cũng bị dọa đến ngây người: “Chu Đường cậu có sao không… Đờ mờ, phồng rộp len rồi! Đi đi đi, tôi đưa cậu đến phòng y tế!”

“Không có việc gì đi anh bạn! Đều oán tôi chân tay vụng về…”

“.…..”

Bởi vì Chu Đường bảo vệ Tô Nhiễm mà bị thương rất nghiêm trọng, cho nên Tô Nhiễm cần phải phụ trách chiếu cố hết tất cả vấn đề sinh hoạt ăn ở trong cuộc sống hàng ngày của Chu Đường.

Lời này là Chu Đường nói.

Tô Nhiễm cảm thấy thực nghẹn khuất.

—— cô có trách nhiệm không sai, nhưng người chịu trách nhiệm không nên là người gây ra rắc rối kia sao!

Nhưng mà Chu Đường lại dễ dàng khoan thứ cho cậu ta.

Cái này thật là quá không công bằng.

……

Cố Phi là một tên phú nhị đại ăn chơi trác táng, bởi vì có địa vị của cha ở nơi đó, từ nhỏ chưa từng thiếu thứ gì, lại còn là con trai độc nhất, cho nên có trăm ngàn sủng ái.

Nhưng đứa con cưng này khi còn nhỏ thân thể không được tốt, có một lần nằm viện liên tục mấy tháng, đến bác sĩ cũng bó tay.

Cố thị trưởng yêu con sốt ruột, cũng mặc kệ chủ nghĩa duy vật thuyết vô thần, tìm một đại sư tính mệnh, sau đó lãnh một cô nhi Omega mệnh cách tốt từ bên ngoài, trở về đính ước từ bé, xem như xung hỉ.

Có lẽ thật sự có một số việc đến khoa học cũng không giải thích được, chuyển biến của Cố Phi quả thật tốt lên, cũng dần dần cường tráng, trưởng thành khỏe mạnh ra dáng một* Alpha.

*Gốc là nhân mô nhân dạng (人模人样), có nhiều ý nghĩa:

• Nói đến trẻ em với hình dáng như người lớn.

• Nói đến cách cư xử và thái độ của một người không phù hợp với thân phận của họ (mang ý xúc phạm). Lúc đầu câu này có ý khen ngợi về sự xuất hiện của người đó, nhưng khi được sử dụng, nó sẽ đi theo một bước ngoặt để thể hiện cảm xúc và thường là xúc phạm.

• Nó cũng có nghĩa là các động vật ăn mặc cư xử như con người.

Nhưng loại chuyện như “đính ước từ bé” chỉ có ở thời cổ đại khiến hắn không thể ngẩng đầu lên trong đám hồ bằng cẩu hữu, cho nên tới khi lớn hơn một chút, Tô Nhiễm trực tiếp bị sung quân đến biên cương.

Đối với Cố Phi mà nói, Tô Nhiễm chỉ là một người không quan trọng, cũng không thể nói chán ghét hay là thích —— dù sao thì bản thân cũng là một Omega lớn lên khá xinh đẹp.

Nhưng chuyện này làm hắn cảm thấy vô cùng mất mặt, sau đó lại phi thường bài xích, thế cho nên phát triển đến mức mắt không thấy tâm không phiền, nếu thấy là sẽ thần phiền*.

*Thần phiền (神烦): từ ngữ mạng, ý ch tinh thần không tốt, tâm tình siêu cấp phiền.

Nhưng mà Tô Nhiễm cũng coi như ngoan ngoãn, thành thành thật thật mà ngốc tại trường học đầu thành phố bên kia, cũng không làm phiền hắn, dưới tình huống bình thường, hai người có thể vài tháng không thấy mặt nhau.

Cho nên sau khi có một hồ bằng cẩu hữu tới nói bên người Tô Nhiễm có một Alpha luôn đi theo, Cố Phi cũng không tin tưởng.

Dù Tô Nhiễm có không được ưa thích đến thế nào, thì trên cổ cũng đã đeo xích.

Sẽ có người không sợ chết như vậy?

Hơn nữa Tô Nhiễm luôn luôn dịu dàng nghe lời, hẳn là sẽ không làm ra chuyện khác người như vậy.

Nhưng hạt giống hoài nghi chung quy đã gieo, Cố Phi chọn một ngày thứ sáu, vào chạng vạng lái xe đi đến chỗ Tô Nhiễm.

Hắn ngừng xe dưới gốc cây gần cổng trường, hạ cửa sổ, đeo kính râm, nửa người dựa vào nhìn.

Chỉ một lát sau, Tô Nhiễm đã đi ra.

Cô dường như không vội vàng rời đi, mà chỉ đứng ở nơi đó, còn thường thường nhón chân mong chờ, tựa hồ là đang đợi người nào.

Mà không đến vài phút, đã có một Alpha vóc dáng cao đi tới, trong tay còn cầm hai cây kem, đưa cho Omega một cái, hai người cùng nhau sóng vai đi về phía trước.

Đôi mắt Cố Phi gần như toát ra lửa, hàm răng cũng nghiến ken két.

—— đừng nhìn hắn không thích Tô Nhiễm, nhưng loại chuyện bị trồng cỏ này, là Alpha thì đều không thể nhịn.

Hắn khởi động xe, chậm rãi đi theo ở phía sau.

Thẳng đến khi đi đến dưới lầu tiểu khu, hắn rốt cuộc kìm nén không được —— sợ rằng nếu như không xuống xe thì hắn sẽ trực tiếp đâm chết đôi cẩu nam nữ này!

“Tô Nhiễm!” Hắn ở phía sau phẫn nộ hô to một tiếng: “Cô mẹ nó đội nón xanh cho ông đây!”

Omega gần như cứng đờ cả người trong nháy mắt.

Cố Phi bước lại đây, phất tay muốn cho cô một bạt tai, lại bị Chu Đường nửa đường chặn lại.

Alpha nghiêm trang nói: “Đánh em ấy có ích lợi gì? Trị ngọn không trị gốc.”

“Chưa từng thấy tin tức trên TV sao? Đánh tiểu tam, mới là chính đạo!”

“Chào anh, tự giới thiệu một chút, tôi là tiểu tam A.” Chu Đường cười: “…Có bản lĩnh gì, cứ hướng về tôi.”