Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cuồng Tu

Chương 2:Thú Triều Chi Chiến




Chương 2:Thú Triều Chi Chiến

Bên này, Diệp Tu vẫn thong thả dạo chơi không mảy may lo lắng ai sẽ tới trả thù

Rất nhanh chó săn của thành chủ tìm tới Diệp Tu hắn thần sắc dữ tợn quát tháo “Nhóc con mau theo ta về quy tội”

Diệp Tu mắt điếc tai ngơ không quan tâm dạo bước chậm rãi đi tiếp

“Hahaha! Được lắm cứ giả điếc đi tên nhóc” Lâm Thành chó săn giận quá thành cười lao lên t·ấn c·ông

Diệp Tu như mọc mắt sau lưng lách mình liền tránh thoát

Nhanh chóng đập một quyền toàn lực ngay bụng Lâm Thành

Đùng

Một tiếng vang, Lâm Thành chưa kịp ý thức đã bị nện choáng váng đầu óc

Diệp Tu phóng tới trước mặt Lâm Thành

Hắn sợ hãi chưa kịp hồi thần lại bị một quyền hung mãnh đánh bay

Diệp Tu lại biến mất đánh hắn bay vòng vòng như chơi đá banh

Bọn thủ hạ theo sau sợ mất mật hoảng loạn chạy trốn

Diệp Tu hừ lạnh “Các ngươi đã muốn trả thù vậy thì ta không khách khí tiễn cả bọn xuống địa ngục”

Quyền chưởng điên cuồng tung hoành, chùy bạo từng tên một không chút nhân ngượng

Thời gian năm phút mười mấy tên linh trọng đỉnh phong bỏ mạng dưới tay Diệp Tu

Chớp mắt hắn cảnh giới lại tịnh tiến bước vào linh trọng hậu kì, chiến lực lại nâng cao

Diệp Tu tự tin một đường đi thẳng tới phủ thành chủ

Thành chủ vừa thấy bóng Diệp Tu liền máu nóng xông lên não quát lớn “Không minh quyền, g·iết”

Quyền kinh bạo không đùng đùng vang như lôi vân hướng về Diệp Tu mà đi

Diệp tu không chút hoang mang vận quyền tới đón trả

Đùng

Âm bạo to lớn đinh tai nhức óc lan tràn khắp nơi cả hai bị đẩy lùi 5 mét



Không ai nhường ai cuồng bạo đối oanh nhưng thành chủ há có thể chơi lại tuổi trẻ khí thịnh như Diệp Tu

Không đến trăm chiêu bắt đầu có đấu hiệu rơi vào hạ phong

Diệp Tu không thèm quan tâm tung hết sức thỏa thích hưởng thụ quyền thịt đối oanh

Thành chủ thất thế lập tức kéo khoảng cách bỏ chạy tìm giúp đỡ

Diệp Tu như một tên điên giơ quyền đuổi mãi không buông

Lúc này đột nhiên hắn như gắn t·ên l·ửa sau đít hóa thành viên đạn bay nhanh như chớp nện thẳng đầu thành chủ

Oanh

Bụi mù tản đi, thành chủ bộ dáng cực kỳ thảm thương, quần áo rách nát, miệng chảy máu tươi

Diệp Tu lại thần tốc biến mất một quyền giải quyết oanh tới nện nát sọ thành chủ

Chiến đấu kết thúc hắn phủi tay xoay người rời khỏi

Mộc Lan thành oanh động lớn, nhiều thế lực lớn rung chuyển rục rịch muốn giành chức thành chủ

Một số thì mời chào Diệp Tu nhưng đều thất vọng ra về

Cuối cùng Lục gia gia chủ giành quyền thắng lợi lên chức thành chủ, hắn nhanh chóng ổn định lại Mộc Lan Thành bắt đầu một ách thống trị mới

Bên này Diệp Tu đã sớm rời đi hướng về phương bắc

Hắn mục đích lần này là Hạ Hoàng biên cương chiến trường

Một chặng đường dài độc hành nữa lại tiếp tục

Diệp Tu băng qua rất nhiều toà thành nhưng cũng không dừng lại lâu chỉ mua một chút lương thực và thông tin lại tiếp tục lên đường

Nhưng bỗng nhiên tới Lộc Thu thành Diệp Tu đổi ý

Bởi vì có tin thú triều 10 năm một lần sắp tới, Như Lan rừng rậm hung thú sẽ ập vào Lộc Thu thành ngay sáng ngày mai

Diệp Tu có chút hưng phấn khi diện kiến thù triều, hắn kiếp trước vô cùng ngưỡng mộ nhất là những anh hùng lấy thân chặng thú triều cứu một thành trong tiên hiệp

Từ lâu đã muốn được như họ thỏa sức tung hoành tới khi c·hết như vậy



Nghĩ tới thôi tế bào Diệp Tu muốn nhảy cẫn cả lên

Một buổi tối mất ngủ cứ thế qua đi, sáng sớm kèn trống thổi vang

Binh lính, tu sĩ dàn trận hình sẵn sàng đón địch, Diệp Tu cũng gia nhập vào

Không khí bình tĩnh đáng sợ có người bắt đầu không chịu được áp lực tâm lí thấp thỏm lo âu đứng ngồi không yên

Lão thủ nhóm rất dày dặn kinh nghiệm rất nhanh tiếp thêm sĩ khí cho toàn binh

Tướng quân cũng hô hào khẩu hiệu “Lộc Thu trường tồn thú triều tất bại”

“Lộc Thu trường tồn thú triều tất bại”

Mọi người khí thế hừng hực vứt bỏ nỗi sợ kiên định tâm thủ thành

Binh khí nâng cao bất cứ lúc nào cũng có thể tiến lên

Rất nhanh nữa canh giờ trôi qua, Như Lan rừng râm tiếng gầm rú càng ngày càng nhiều chim chóc bay tán loạn

Gào

Một con báo lông tím từ trong rừng lao ra hung tợn phi nhanh như chớp

Tướng quân từ trên tường thành nhảy xuống cấm một kiếm xuyên người nó, hắn giơ cao xác con báo lên rống to “Các binh sĩ cảnh giác thú triều tới”

Trong rừng cây ô ạt dã thú từ trong bụi cây xông lên

Khiên binh nhanh chóng di chuyển tiến lên che chắn, mũi giáo giơ cao qua khe chỉa về phía địch

Từng con từng con không biết sợ nhảy lên lấy thân thể phá khiên

Vô số yêu thú bị giáo nhọn đâm xuyên người nhưng bọn chúng không biết sợ là gì vẫn cấm đầu lao về phía mũi giáo

Tướng quân cùng lão thủ nhóm không qúa lo lắng dù sao đám người này ít nhất cũng sống qua 2 lần thú triều chứ không ít



Tướng quân nhanh chóng ra lệnh “Tiễn binh nhanh chóng phóng tiễn”

Vô số tiễn binh lên cung đốt lửa đầu tên bắn ra

Bầu trời vô số mưa tên rực lửa rơi xuống ào ạt, máu tươi mùi khét khắp nơi trong không khí

Thú triều hung thú hung mãnh rất nhanh phá vỡ lớp bảo vệ đầu tiên



Tướng quân lập tức hiệu lệnh “Khiên binh rút về hội hợp tạo thành nguyệt hình trận mau”

Binh sĩ nhanh chóng hiệu lệnh lấy tướng quân và tu sĩ làm trung tâm từ từ rút lui tạo thành hình tròn

Lớp khiên binh chắn trên đồng loạt lui lại quay lưng chắn sau hợp với khiên binh phía trước tạo thành hình chóp khiên

Vô số yêu thú có sức bật mạnh nhảy vào bên trong

Tu sĩ nhóm bắt đầu bên trong chém g·iết, khiên binh thì chắn trước hạn chế những yêu thú thiên về sức mạnh ở ngoài

Diệp Tu vĩnh hằng chi ca vang lên qủy hồn sau lưng trôi nổi gào thét uy mãnh làm cho chiến lực hắn tăng gấp hai

Quyền không ngừng hung bạo oanh ra đập nát yêu thú

Linh hồn bọn chúng c·hết đi hóa thành qủy hồn nhập vào phía sau lưng qủy hồn nhóm, tinh hoa thì bị công pháp chuyển hóa thành năng lượng giúp Diệp Tu tăng tu vi

Sát ý của bọn chúng cũng bị thần điển tách ra dung nhập vào thức hải

Toàn bộ bị sử dụng tới vắt kiệt đúng là siêu cấp bảo vật có khác dùng là phải dùng tới hết mới thôi

Diệp Tu thể nội năng lượng cuồn cuộng vận chuyển áp súc liên tục

Nữa chung trà chưa tới thời gian tu vi Diệp Tu lại có đột phá bước vào linh trọng đỉnh phong

Thân thể năng lượng nhanh chóng tản ra dung nhập vào cơ thể rèn luyện một cái vô hình điểm

Diệp Tu vô cùng nghi hoặc nhưng vẫn phải đè nén xuống lấy lại đầu ốc thanh tỉnh

Bởi vì trên chiến trường không thể phân tâm phân tâm có thể c·hết à

Thời gian dần qua binh tu sĩ đầu tiên kiệt lực không thể lui lại bị hai con báo đỏ cắn xé thành từng mảnh nhỏ vô cùng thê thảm

Đồng bạn hắn giận qúa mất khôn liều mình xông lên báo thù

Tứ phương bốn phía không người thủ hộ tên đó một mình khó chống bị đám hung thu tập kích g·iết c·hết

Tướng quân thở dài quát to “Các ngươi nhất định phải bình tĩnh nếu không các ngươi sẽ hạ tràng như tên đó”

Hắn gằng giọng “Đừng rời đội hình nhớ chưa”

“Nhớ” Mọi người tĩnh táo lại kết hợp với đồng bạn kề bên một bên bảo vệ nhau một bên chém g·iết

Hỗn chiến cứ thế tiếp tục diễn ra người thú chém g·iết bất phân thắng bại

Yêu thú hung mạnh nhờ vào số lượng khổng lồ cân bằng thế trận