Sau khi tiễn Bạch Tuyết Ninh đi, Mộc Tâm đi lên lầu, gõ cửa phòng Mộc Thanh.
"Mẹ, có chuyện gì sao?" Mộc Thanh mở cửa nhìn mẹ mình lúc nãy vừa cười dịu dàng với Bạch Tuyết Ninh giờ đã nhanh chóng thay đổi khuôn mặt giận dữ
"Có phải con đã nói gì khiến Ninh Ninh buồn không?" Mộc Tâm tức giận hỏi
"Cô ấy nói gì với mẹ sao?
"Không có, nhưng mẹ thấy con bé không vui, tuy vẫn mỉm cười lịch sự nhưng trong mắt con bé vẫn giấu một nỗi buồn nào đó. Nói nhanh, có phải con nói gì không?"
Mộc Thanh mím môi không đáp, có lẽ thật sự là do cô.
Thấy con gái mình không nói gì, bà biết ngay là từ nó mà ra, bà hận không thể cầm roi tụt quần đánh cô mấy cái như hồi nhỏ, con gái cô ngày nào cũng lộ ra vẻ mặt lạnh lùng không làm quen với ai cả. Đến tuổi này rồi mà bạn trai cũng không có, khó khăn lắm cô mới tìm được cho nó một cô gái dịu dàng làm bạn mà con bé chết tiệt này phá hỏng mất. Thật là tức chết mà!
_____________________
Bạch Tuyết Ninh sau khi rời khỏi Mộc gia, đang định bắt xe về khách sạn đột nhiên có một chiếc xe dừng trước mắt. Vừa ngước mắt lên thì nhận thấy một chàng trai xuống xe trông thật quen mắt.
"Allen, sao anh lại ở đây?"
"Thiên sứ, thật trùng hợp gặp em ở đây. Tôi có vinh hạnh được đưa quý cô xinh đẹp về nhà không?" Anh đứng trước mặt cô nở một nụ cười quyến rũ
"Vậy làm phiền anh rồi" Bạch Tuyết Ninh cũng không từ chối.
Allen mở cửa ghế phụ cho cô, rồi xoay người ngồi lên xe nổ máy. Nghe bảo cô mới đến thành phố Z du lịch, vẫn chưa quen đường ở đây. Allen vươn lưỡi liếm môi, tạp vật màu đen điên cuồng chìm nổi trong đôi mắt thâm tuý, trong không khí phiêu đang một hương vị ngọt ngào làm hắn hưng phấn đến phát điên.
Bạch Tuyết Ninh mỉm cười, nhìn khung cảnh bên ngoài cửa kính, xe đã quẹo vào bên ngoài cửa kính, nhà cửa hai bên cũng dần thưa thớt, con đường này không phải là đường quay về khách sạn...
Nụ cười trên môi Bạch Tuyết Ninh càng lúc càng sâu, tâm trạng cô hiện tại đang trở lên cực kỳ hưng phấn. Lâu rồi chưa ra tay, cô bắt đầu ngứa ngáy rồi!
Thế là, hai sinh vật nguy hiểm đều xem nhau là con mồi...
Tiểu Lục sau khi phát hiện thấy ký chủ đang đối mặt với nguy hiểm, nó cũng chẳng buồn lo lắng, có lo thì nên lo cho tên kia kìa. Nhưng là hệ thống cấp cao, nó vẫn nên hoàn thành nhiệm vụ của mình, thế là nó bắt đầu sắp xếp dữ liệu điều tra, sau khi đọc xong nó phải thốt lên: Kinh khủng!
"Ký chủ, tên đó là tội phạm biến thái đang bị truy nã! Hắn chuyên ăn nội tạng của phụ nữ đặc biệt là tử cung!" Ôi\~ sao ký chủ của nó chưa gì đã gặp phải tên biến thái này chứ!
Bạch Tuyết Ninh nhếch khoé môi không nói gì: Biến thái sao? Hình như cô cũng vậy thì phải?
Xe lao vút trong bóng đên, xuyên qua con đường rồi dừng ở bến cảng hẻo lánh, ở cạnh đó có một ngôi biệt thự nằm trơ trọi, hiện tại đang ban đêm nên xung quanh vắng tanh không có người.
"Anh Allen?" Bạch Tuyết Ninh nhìn Allen đầy cảnh giác, bất cứ ai bị đưa đến nơi này thì không khỏi sinh lòng nghi ngờ, trừ phi có đầu óc bã đậu!
"Đừng sợ, tôi chỉ mượn em một thứ, nàng thiên sứ xin đẹp sẽ không từ chối anh đâu có đúng không?" Allen nở một nụ cười mê hoặc
"Anh muốn mượn gì?" Bạch Tuyết Ninh muốn đưa tay ra mở cửa xuống xe nhưng oái oăm thây cửa xe không nhúc nhích
Allen thấy hành động của cô thì càng vui vẻ hơn, vui vẻ đến mức kì dị, vượt xa mức độ bình thường.