Cuồng Luyến Không Buông

Chương 27: CHẤT XÚC TÁC (+)




Biết trước kiểu gì Âu Mạn Ny cũng làm loạn, nên Hứa Khải Uy mới quyết định đưa người vào khách sạn. Và đúng ý như anh dự tính, ngay lúc này, cô đang cưỡi trên người anh.

Trong không gian mị tình, dưới ánh sáng đèn ngủ mờ nhạt họa lên hai thân thể trần trụi không một mảnh vải, Âu Mạn Ny ở thế chủ động trong lần tấn công thứ hai, lần một trước đó kéo dài 30 phút, lần này không biết sẽ là bao lâu?

"Um...A, ứm..." Tiếng rên rĩ đầy hư hỏng của cô gái đang tô điểm thêm màu sắc nóng bỏng trong bối cảnh tình ái.

Hứa Khải Uy nằm trên nệm, Âu Mạn Ny ngồi trên người anh. Ở điểm giao thoa mẩn cảm, cô không ngừng nhấp nhô, nhún nhảy, uốn nắn một cách dẻo dai, tạo ra đường cong thân thể quyến rũ chết người. Vì vận động liên tục mà mồ hôi lấm lem tô ướt làn da mịn màng, trắng sáng noãn nà, cứ mỗi nhịp giao nhập giữa hạ thân là đôi gò bồng lại đong đưa núng nính vì hai bầu sữa căng tròn, anh đưa tay xoa nắn lại tạo ra cảm giác kích thích khó tả thành lời.

"Khải Uy... Um.." Cô gọi tên anh trong hưng phấn, cắn nhẹ môi cùng cảm giác thăng hoa sắp đạt tới cao trào.

Hiểu ý người tình muốn gì, Hứa Khải Uy liền lập tức ngồi dậy nhưng vẫn trong tư thế thâm nhập để cô nàng thoa mãn và anh cũng chỉ chủ động ôm hôn cô một cách say đắm, môi khóa môi, lưỡi chạm lưỡi, bàn tay không ngừng nắn nót vòng một.

Cùng lúc đó, động tác làm tình của Âu Mạn Ny cũng nhanh hơn, mỗi nhịp mỗi nhanh, âm giọng rên rĩ sung sướng cũng không kìm được mà liên tục phát ra kiều suyễn.

"A... U... Um..."

Chốn khuê phòng không tên chỉ có hình ảnh nam nữ mặn nồng, chỉ có tiếng rên cùng âm thanh phành phạch nhạy cảm từ hai điểm giao tình vang lên rõ ràng mồn một.

Anh ôm cô trong vòng tay, khi lắng nghe được tiếng thở dốc dồn dập cũng là lúc cơ thể ngọc ngà ấy ưỡn cong lên rồi ngừng lại, anh biết cô gái của mình lại đạt được cao trào rồi.

Ớ chỗ đó... ướt nhẹp vì dich* mật.

"Thỏa mãn rồi đúng không?" Hứa Khải Uy trầm giọng hỏi.

Âu Mạn Ny gật đầu chứ hụt hơi nên không thể nói nổi nữa. Và cũng tưởng anh hỏi vậy là xong, nhưng không.



Sau khi ôm cô đặt xuống giường, thì tới lượt anh bước vào tư thế chuẩn bị hiệp ba.

"Ơ, anh định làm gì?" Cô hoang mang ngóc đầu lên nhìn anh.

"Làm thêm hiệp nữa." Hứa Khải Uy trả lời tỉnh bơ.

"Khoan đã, nhưng mà em còn chưa kịp lấy lại sức..."

"Vậy càng phải tận hưởng thôi."

Thời khắc nói xong câu nói ấy, cũng là lúc Âu Mạn Ny bị anh lật úp người nằm sấp xuống nệm, một tay anh ôm chân cô gác lên hông, tay còn lại thì cầm lấy gậy t.h.i.t đưa vào khe mật động trơn ướt, rồi bắt đầu thúc đẩy.

"A~..." Âu Mạn Ny cắn môi nén rên la.

Tư thế từ phía sâu này chính cô sẽ là người mất nhiều sức hơn, vì mỗi lần vật nam tính thúc vào sẽ chạm sâu tận bên trong, mỗi cú thúc mạnh đều thốn tới tê dại đầu óc.

Trước đó là thân thể mỹ nhân nóng bỏng chủ động làm tình, còn giờ là lúc cơ thể tráng kiện của người đàn ông chứng minh năng lực.

Hứa Khải Uy sức khoẻ cực kỳ tốt, thể lực mạnh mẽ có thể kéo dài từ hơn bốn tiếng trên giường và giờ cũng là hiệp thứ ba rồi, tính luôn mấy bước dạo đầu từ 11 giờ khuya đến nay chắc cũng đã hơn nửa đêm.

Anh lấy hai đầu gối làm điểm trụ chỉ để phần hông vận động thúc vào lui ra, cứ chốc chốc lại dùng tay vỗ phốc vào hai "quả đào" trước mắt với nụ cười mị hoặc trên môi.

"A, anh ơi... Từ từ thôi, em... em lại sắp rồi..."

Đi cùng câu nói nỉ non của cô gái là cảm giác từng tầng mị thịt non nớt trong nơi tư mật đang quấn chặt lấy vật nam tính không ngừng đưa đẩy, khiến anh cũng vô cùng kích thích, phấn khích mà gia tăng tốc độ.



Anh vừa "đâm" vừa vỗ mông bạn tình, còn vòng ngực to tròn cũng được đong đưa theo từng cường độ. Mồ hôi ri rả tuôn ra cũng như chất xúc tác giữa nơi giao hợp đang tạo thành một mảng bọt mềm mịn, anh càng nhanh, nước ra càng nhiều như bờ đê gặp lụt nên vỡ.

Hiệp ba kéo dài 40 phút, Âu Mạn Ny như bị rút cạn sinh lực mà nằm sõng soài trên giường, mặc cho "dị vật" mạnh mẽ vừa rút ra khỏi hoa động đã tuôn tràn mật thủy thấm ướt cả drap giường.

Có có thể cảm nhận được từng thớ thịt của mình như đang run lên, cái cảm giác thăng hoa, sung sướng bao trùm mọi mệt mỏi.

Người đàn ông ấy lúc này cũng có vẻ khá là mệt, vì ba hiệp bốn tiếng rồi mà, mạnh thì mạnh nhưng cũng biết mệt chứ.

Bình yên được năm phút để hồi sức, Âu Mạn Ny lúc này trưng ra chất giọng khàn đặc để hỏi:

"Sao hả, có muốn làm tiếp hiệp nữa không?"

Nghe cô hỏi mà anh lại phì cười, rồi mới nằm xuống, kéo cô ôm vào lòng.

"Thôi anh xin thua, chứ nhìn em mệt, anh xót."

"Thế có nhớ rõ bài học hôm nay chưa? Nếu mà còn lần sau nữa thì em dám chắc chắn rằng anh không còn gì để

"chơi" nữa đâu Uy."

Mệt thì mệt, sướng cũng rất sướng, nhưng Âu Mạn Ny vẫn không quên chốt lại chủ đề bằng một câu khiến anh phải rén.

"Anh biết rồi, sau hôm nay cũng sẽ khắc cốt ghi tâm những gì em nói."

"Vậy mới là chồng ngoan của em! Thưởng anh ngàn nụ hôn, moaz..."