Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 75




“Ông chủ chúng tôi nói hôm nay phải đón Long Vương mới cho nên không tiện gặp khách, hẹn cô vào. hôm khác.”

Kim Lũ Y trầm ngâm suy nghĩ, nếu như bản thân dẫn người xông vào khó tránh khỏi hai bên sẽ xảy ra xung đột, bản thân lại trở thành kẻ gây loạn.

Vậy đành lui một bước vậy, dù sao đám người Hắc Long cũng chỉ tụ tập đông người chứ chưa gây ra chuyện gì, cho dù là cận vệ của Yến Kinh cũng không có lý do gì để bắt người cả.

“Vậy được, hôm khác tôi sẽ tới chào hỏil”

Kim Lũ Y vừa mới quay người rời đi thì như nghĩ tới cái gì, bước chân cô hơi ngừng lại, tiếp tục nói: “Chuyển lời cho Hắc Long rằng nếu quay trở lại Yến Kinh, ở trong thành phố này thì phải thành thật một chút. Cận vệ Yến Kinh bọn tôi sẽ để mắt tới các ông!”

“Đi Kim Lũ Y vung tay lên dẫn mọi người rời đi. Lúc này, đại sảnh tầng trên cùng.

Diệp Lâm đang ngồi trên ghế Long Vương, bộ dạng cao ngạo quần hùng.

Mà Hắc Long vì Diệp Lâm tự mình giới thiệu từng cấp dưới của mình và mọi chuyện của Long Môn.


Mọi người đều tuyên bố từ nay về sau sẽ trung thành với Diệp Lâm, tôn sùng anh là Long Chủ, tuyệt không hai lòng.

“Đây là ông chủ Tô.”

Sau khi giới thiệu người của mình xong, Hắc Long giới thiệu tới mấy vị khách ở bên cạnh.

Người đầu tiên được giới thiệu đương nhiên là người của một trong mười gia tộc lớn giàu có bậc nhất - nhà họ Tô.

"Nhà họ Tô?” Diệp Lâm nhướng mày, anh nhớ Bạch Vi Vi từng nói, có năm gia tộc lớn dựa vào nhà họ Bạch để phát triển, nhà họ Tô là một trong số đó.

Tôi là Tô Cửu Xuyên." Tô Cửu Xuyên vội vàng cúi đầu nói: "Hôm nay may mắn thấy được thực lực của Long Vương, tôi cảm thấy vô cùng khâm phục, nhà họ Tô chúng tôi nguyện thành lập liên minh với Long Vương."

Diệp Lâm liếc nhìn Tô Cửu Xuyên, sau đó hỏi lại: “Có phải nhà họ Thôi đã thông báo tới gia tộc của các người rằng mấy ngày nữa sẽ có một buội tụ họp của năm gia tộc lớn không.”

"Ý của ngài là tin đồn về việc nhà họ Bạch sắp quật khởi đúng không?" Tô Cửu Xuyên gật đầu: "Tôi cũng nghe được một chút tin tức, nghe nói có một vị cường giả tới nhà họ Bạch, sau đó chỉ dùng một đêm đã hàng phục được nhà họ Thôi. Ấy...

Nói tới đây, Tô Cửu Xuyên đột nhiên giật mình nói: "Chẳng lẽ... Chỗ dựa của nhà họ Bạch chính là Long Vương ngài đây?"

Diệp Lâm gật đầu nói: "Đúng, là tôi!"

"Tôi có kế hoạch muốn giúp nhà họ Bạch quật khởi, tới lúc đó vẫn phải cần sự giúp sức của năm gia tộc lớn các người."

"Tôi không biết năm gia tộc lớn các người có ân oán gì với nhà họ Bạch nhưng mọi chuyện đều đã là chuyện quá khứ."

"Từ giờ trở đi, tôi sẽ nắm giữ đại cục, mọi việc phải nghe theo tôi!

“Lúc diễn ra hội nghị, nhà họ Tô các người chắc hẳn hiểu rõ bản thân nên nói gì và nên thể hiện lập trường như thế nào đúng không?”


Tô Cửu Xuyên lập tức hiểu ra, ông ta nhanh chóng nói: "Nhà họ Tô chúng tôi nhất định sẽ phối hợp với Long Vương đại nhân đây, cùng tiến cùng lui với ngài!"

Diệp Lâm hài lòng gật đầu.

Giờ đây, thế lực ngầm của Hắc Long đã hoàn toàn bị anh thu phục.

Đợi đến hội nghị lần tiếp theo, chính là lúc anh có thể sử dụng thế lực của năm gia tộc lớn.

Dù là về mặt tiền tài hay quyền thế, bản thân đều đã có vốn liếng để đè ép nhà họ Diệp.

Chuyện đoạt lại nhà họ Diệp chỉ là chuyện trong tâm tay!

Đang bàn bạc việc trong phòng thì đột nhiên một người phụ vụ chạy vào thông báo rằng Kim Lũ Y dẫn theo đội cận vệ Yến Kinh tới đây, muốn gặp anh.

"Kim Lũ Y? Tại sao cô lại tới đây?" Diệp Lâm cau mày, cũng không để ý nhiều đáp: "Không gặp!"

Vừa đuổi người phục vụ thông báo về việc của Kim Lũ Y đi thì lại có một người phục vụ khác hoảng sợ chạy tới báo.

"Báo cáo!" "Báo cáo Long Vương, xảy ra chuyện không hay rồi!"


"Có một lão già tới đây chỉ đích danh rằng tìm gặp Hắc Long, chúng tôi đã đóng cửa bảo không tiếp khách thế mà ông ta lại đánh thẳng lên tới đây, không ai có thể ngăn cản được!"

Nghe vậy, Hắc Long vừa kinh ngạc vừa tức giận: "Hừi Ai dám tìm tao gây chuyện? Chán sống rồi à?"

Gã còn chưa nói xong bên ngoài cửa đã truyền tới một giọng nói già nua.

"Chính là già đây!" Chỉ thấy thấy một ông già gầy gò, râu tóc bạc trắng, mặc áo vải, tay cầm một cây gậy dài đứng ngoài cửa phòng.

“Đại ca, chính là lão ta!” Tên đàn em kia sợ hãi lùi về phía sau mấy bước.

"Ông là ai?" Hắc Long giật mình, không nhận ra lão giả này.

"Lão Triệu phái tôi tới đây." Lão giả chậm rãi nói:

"Bảo tôi dạy cho cậu một bài học!"