Rời mắt khỏi Hồ Phi Nguyệt, Tử Phong cảm thấy có chút may mắn, nếu không phải nàng ta lúc nào cũng quấn quít cạnh hắn thì lấy mị lực của nàng, một khi hắn mà nhìn thì chỉ có tiếp tục nhìn mà thôi, chứ không có khả năng kiềm chế như hiện tại.
Mặc dù Tử Phong biết rõ công dụng của hai loại đan dược, nhưng giá cả thế nào thì hắn lại mù tịt, dù gì thì tất cả những gì hắn biết đều thông qua sách vở, không thể cái gì cũng biết được, nhưng nếu đã được Vạn Bảo Lâu đem ra đấu giá, hiển nhiên giá sẽ không dừng lại ở chỉ 3 vạn kim tệ như vậy.
Quả nhiên, không lâu sau liền có người tăng giá:
“4 vạn kim tệ!!”
“5 vạn!!”
“7 vạn!!”
…….
Mãi cho đến thời điểm giá tăng lên đến 15 vạn kim tệ, người gọi giá liền thưa thớt, dù sao đây chỉ là một phần Trú Nhan Đan cùng Tú Nghiên Đan, còn có bốn phần khác! Vạn nhất sau đó chỉ cần chẳng hạn 10 vạn kim tệ là có thể mua được một phần, chẳng phải là ăn lỗ lớn ư! Dù sao thì kim tệ cũng không phải là lá khô, tùy tiện trảo một cái là ra một đống lớn.
Cuối cùng, phần đan dược thứ nhất được bán với giá 17 vạn kim tệ, do chính căn phòng đại diện của phủ thành chủ mua lại, khiến Tử Phong không khỏi ngạc nhiên, một thành chủ của một đại thành thôi vậy mà đã giàu có đến như vậy, không biết Diệp gia năm xưa giàu đến mức nào nữa, cơ mà có giàu thì cũng chẳng phải đã bị hủy đi sao, tóm lại thì thực lực vẫn là nhất.
Có chút nhàm chán nhìn từng phần đan dược được bán đi, Tử Phong bắt đầu tính toán, vừa nãy hắn đã hỏi Hồ Phi Nguyệt vị trí của hai tên Thánh cấp còn lại, giờ thì việc của hắn đó là quan sát, nếu có món đồ hắn muốn trộm lấy rơi vào tay mấy người đó thì hắn sẽ trực tiếp bỏ qua, nàng ta cũng nói rồi, nàng không đủ khả năng cứu hắn khỏi Thánh cấp hiện tại, ngu gì hắn lại đi mạo hiểm, còn về những người khác thì……khậc khậc, kĩ năng Ngụy trang đúng là kĩ năng để làm đạo tặc mà.
Giá tiền của phần đan dược thứ hai đã được áp chế xuống một chút, chỉ còn 15 vạn. Sau đó thì đều là giá tầm tầm như vậy bán đi, duy chỉ có phần cuối cùng được đẩy giá lên tới 19 vạn kim tệ mà thôi.
Đối với Tử Phong mà nói thì đám đan dược này có bán được 1 tỷ kim tệ hắn cũng không quan tâm lắm, cơ mà vì Hồ Phi Nguyệt đặc biệt chú ý, hắn quyết định nếu có cơ hội sẽ tìm cách trộm về một phần cho nàng, nói đùa sao, một bảo tiêu miễn phí có thực lực Vương cấp cửu phẩm cùng tinh thần lực Thánh cấp, không lo nịnh nọt thì còn đợi đến bao giờ nữa.
Sau đám đan dược, hầu hết đều là vật phẩm trân quý khác như là tranh vẽ, châu báu trang sức các thứ, người mua cũng nhiều không kém nhưng không khơi dậy một chút hứng thú gì với hắn cả.
Trải qua hơn một tiếng nhàm chán, cơ mà thực ra cũng không nhàm chán lắm nếu xét về việc hắn đang hưởng thụ thân hình mềm mại của Hồ Phi Nguyệt trong lòng, Mã Văn Lập lấy ra một thứ khiến hắn chú ý.
“Đây là một bản Huyền giai thượng phẩm công pháp Kim Tinh Luyện Thể Quyết, giống như tên của nó, là công pháp Kim thuộc tính, ngoài hiệu dụng tu luyện như một công pháp Huyền giai thượng phẩm khác, công pháp này còn cường hóa cơ thể của võ giả, luyện đến đại thành, cơ thể sẽ cứng rắn như tinh thiết, hoàn toàn có thể chịu được một kích của võ giả cùng giai.”
Đối với lời giới thiệu của Mã Văn Lập, không một ai lên tiếng hoài nghi, ngẫm lại cũng đúng, Vạn Bảo Lâu có thể trở thành tổ chức buôn bán hàng đầu đại lục thì uy tín phải được đặt lên đầu, nếu đại chưởng quỹ đã lên tiếng, chất lượng của bản công pháp này hẳn là không có vấn đề gì.
Khiến Tử Phong ngạc nhiên đó là cấp bậc của công pháp, Huyền giai thượng phẩm đó, là tên điên nào đã đem nó ra đấu giá vậy, phải biết đến cả siêu cấp gia tộc như Diệp gia cũng chỉ có một bộ Địa cấp công pháp làm bảo bối trấn tộc, chỉ dành cho tộctrưởng cùng những trưởng lão hạch tâm tu luyện, một bộ công pháp Huyền giai thượng phẩm cũng là quá đủ để đào tạo nên một gia tộc hạng nhất, chỉ sau siêu cấp gia tộc.
Chưa kể đến bản công pháp này có vẻ như là loại đặc biệt, công pháp kết hợp với võ kỹ, luyện đến đại thành có thể coi như là đã tu luyện được thêm một võ kĩ phòng ngự khá mạnh, một mũi tên trúng hai con nhạn.
Đúng như Tử Phong đoán, Kim Tinh Luyện Thể Quyết này dấy lên một hồi tranh đoạt điên cuồng, cuối cùng được bán đi với cái giá trên trời 60 vnaj kim tệ, và người mua là một nhóm người ngồi trong phòng khách quý trên lầu ba, cũng chính là nơi có một tên Thánh cấp tọa trấn.
Tử Phong hắn vốn có hơn 3 vạn điểm tích lũy, sau khi tiễn Mạc thiếu thành chủ về địa ngục thì nhiệm vụ của hắn cũng đã hoàn thành, được thêm 8 vạn nữa là tổng cộng hắn có 11 vạn, nếu đổi hết qua kim tệ thì hắn cũng sở hữu một lượng kim tệ khổng lồ lên đến hơn 1100 vạn kim tệ, nếu hắn có thể tham gia đấu giá một cách quang minh chính đại thì hắn đoán chừng thừa sức mua đến quá nửa cái hội đấu giá này, nhưng vì cái nhiệm vụ chết tiệt kia mà hắn chỉ có thể ngậm ngùi ngồi xem như hiện, khiến hắn không khỏi chửi bới cái tên “Kẻ Sáng Tạo” chết tiệt kia một chập.
“E hèm, tiếp theo sẽ là đấu giá một kiện Địa giai hạ phẩm Huyền khí….”
Ầm!!
Không đợi Mã Văn Lập dứt lời, toàn trường liền trở nên oanh động:
“Cái gì, Địa giai Huyền khí? Tại sao không nói từ sớm để bọn ta còn chuẩn bị tiền chứ!!”
“Khà khà, may mắn lần này tham gia bọn ta mang theo rất nhiều tiền, kiện Huyền khi này vào tay bọn ta là cái chắc rồi!!”
“Lão già chưởng quỹ này bị lên cơn à, có Địa giai Huyền khi mà không báo trước, bán được giá tốt mới lạ đó…”
Đối mặt với một kiện Địa giai Huyền khi, đến cả những khách quý ở lầu ba cũng không ngồi yên được, thiếu chút nữa là muốn thò đầu ra khỏi cửa để nhìn ngó, duy chỉ có phòng của thành chủ vẫn im lặng, đoán chừng là tin này đã được họ biết đến bằng cách nào đó.
“Các vị, các vị khách quý bình tĩnh nào, để lão phu nói hết đã, đây là một kiện Địa giai hạ phẩm Huyền khí, nhưng rất tiếc đã bị tổn hại…”
Nói đoạn liền có người mang theo một chiếc giá đỡ lớn đặt lên trên chiếc bàn thấp, trên đó là một thanh đại kiếm dài hơn hai mét, mặt kiếm rộng đến 30cm, đích thị là một thanh kiếm khổng lồ, thân kiếm được chạm trổ hoa văn vằn vện màu đỏ vô cùng tinh xảo, ở giữa chuôi kiếm là một cái hố lõm nhỏ, dường như là thiếu đi một thứ gì đó, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là thành Địa giai Huyền khí được nói tới.
“Đây là một thanh đại kiếm Địa giai hạ phẩm Huyền khí, tên của nó vẫn là một ẩn số, người đem nó tới đây để đấu giá cũng không biết giá trị của nó, nhưng giám định sư của Vạn Bảo Lâu bọn ta sau khi giám định đã kết luận đây là một kiện Địa giai hạ phẩm Huyền khí, nhưng mà đã bị tổn hại…”
Mã Văn Lập chỉ tay về phía cái hố lõm trên chuôi kiếm rồi tiếp tục nói
“Nếu có thể bỏ yêu đan của yêu thú từ Ngũ giai trở lên vào đây thì sẽ hoàn toàn chữa trị được thanh đại kiếm này, uy lực của nó cũng sẽ tăng lên theo cấp bậc của yêu đan sử dụng, đồng thời nó cũng sẽ sở hữu năng lực tùy theo loại yêu đan, theo như giám định sư nói thì thanh kiếm này có khả năng tối đa tăng uy lực lên thành Địa giai thượng phẩm Huyền khí nếu sử dụng yêu đan của yêu thú Lục giai hậu kì hoặc đỉnh phong. Tuy bị hư hại nhưng chất liệu của nó vẫn thuộc về một kiện Địa giai Huyền khí, nên uy lực có lẽ kém hơn so với Địa giai khác nhưng so với Huyền giai thì mạnh hơn rất nhiều.”
Nghe vậy thì toàn trường có hơi thất vọng, nhưng chỉ là hơi mà thôi, chữa trị thanh kiếm này cũng không phải là không có khả năng, tuyệt đối là một thứ đáng giá để mua.
“Giá khởi đầu là mười vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá không được ít hơn hai vạn, đấu giá bắt đầu!!”
“Mười hai vạn!!”
“Mười lăm vạn kim tệ!”
“Cút ngay, lão tử ra hai mươi vạn!!”
……..
Nghe thanh âm hô giá huyên náo, mắt Tử Phong cũng sáng lên, người khác tranh đoạt bởi vì nghĩ đến Địa giai Huyền khí, nhưng hắn với Phân tích nhãn thì lại khác.
-Bách Yêu kiếm (Địa giai hạ phẩm Huyền khí – Địa giai thượng phẩm Huyền khí): cấp bậc thay đổi theo chất lượng yêu đan sử dụng, có thể sở hữu hiệu ứng đặc biệt tùy vào loại yêu đan.
Ghi chú: Chứa bên trong một lượng Bí Ngân cực phẩm có giá trị cao, có thể dùng để trực tiếp đổi lấy trang bị từ trong cửa hàng của hệ thống.”
Hắn mặc xác cái trò nhét yêu đan vào để sử dụng, đùa à, yêu đan ngũ phẩm, hắn đi đâu để tìm đây, cũng không thể chui vào Lam Linh sơn mạch sau đó nhờ Hồ Phi Nguyệt đánh giết yêu thú a, dù gì thì nàng cũng là yêu thú, thứ khiến hắn hứng thú đó là dòng ghi chú nho nhỏ ở bên dưới kia. Có thể đổi trực tiếp trang bị từ hệ thống là chuyện tốt cỡ nào ha, phải biết trong cửa hàng hối đoái của hệ thống có rất nhiều trang bị cấp cao có chất lượng tốt hơn nhiều so với hàng bên ngoài nhưng giá cả thì khiến Tử Phong chỉ muốn cắn lưỡi tự sát bởi quá cao. Vì một lí do nào đó, sau trận chiến với Đỗ Bất Quy, hắn cảm giác sử dụng hai thanh đoản kiếm ưa thích của mình có chút không còn hiệu quả nữa, hắn thuận cả hai tay, với thần lực của cánh tay trái mà sử dụng đoản kiếm thì quá uổng, bằng chứng là khi hắn sử dụng thanh đại kiếm của Đỗ Bất Quy thì chiến lực hắn đã tăng lên một bậc, hắn cần một món vũ khí mới thay thế cho Hắc Bạch song kiếm.
Bách Yêu kiếm có thể đổi lấy 5000 điểm trị giá nguyên liệu, hẳn đó chính là giá trị của số Bí Ngân có trong nó, mặc dù Tử Phong chả biết Bí Ngân là cái thứ củ cải gì cả, nhưng đổi được tận 5000 điểm nguyên liệu, nó chắc chắn là thứ tốt. 5000 điểm nguyên liệu, hắn có thể nhắm tới một thứ trong cửa hàng hối đoái mà hắn đang thực sự muốn.
-Quỷ kiếm Ghodroon (Địa giai thượng phẩm Huyền khí): Được tạo ra bởi Đấng toàn năng, trao cho Ghodroon như một phần thưởng, sao đó trở thanh vật phẩm trong hệ thống sau khi Ghodroon bị giết….
Đấng toàn năng hẳn là cái tên đã tạo ra hệ thống này, chính là “Kẻ Sáng Tạo”, Ghodroon có lẽ là chủ nhân trước của cái hệ thống này, Tử Phong đoán như vậy, hắn cũng không cho rằng mình là chủ nhân duy nhất của hệ thống. Ghodroon, một cái tên kì lạ, nhưng đó không phải là thứ khiến hắn chú ý tới nó, mà là kĩ năng của thanh kiếm này
-Kĩ năng:
(1)Xuyên giáp (bị động): năng lực xuyên thấu phòng ngự cực mạnh, vô hiệu đối với trang bị phòng ngự Thiên giai trung phẩm Huyển khí trở lên.
(2)Quỷ kiếm (chủ động): cắn nuốt máu tươi của chủ nhân hoặc nạn nhân của nó, tạm thời tăng cường uy lực của thanh kiếm, tối đa đạt tới Thiên giai hạ phẩm Huyền khí.
(3)Phá không trảm (chủ động)(kĩ năng quần công): tích tụ linh lực sau đó giải phóng ra dưới dạng một đường kiếm quang lớn, sức công phá cực mạnh trong tầm ảnh hưởng, uy lực tỉ lệ thuận với linh lực bỏ ra. Hồi chiêu: 0 giây, linh lực yêu cầu: ít nhất 1000, không có giới hạn cao nhất.
Đúng là nó, mặc dù uy lực được đánh giá là Địa giai Huyền khí, nhưng với việc nó là sản phẩm từ một thực thể quyền năng như “hắn”, Tử Phong có thể hiểu được cho việc thanh kiếm này lại sở hữu kĩ năng riêng biệt, thứ mà chỉ có Bảo khí mới có thể có được. Đến thanh Bách Yêu kiếm kia cũng chỉ có thể có thêm hiệu ứng từ sử dụng yêu đan, ví dụ như dùng yêu đan hỏa hệ thì sẽ có hiệu ứng thiêu đốt hay lửa cháy đại loại vậy mà thôi, chứ không thể so sánh với kĩ năng của thanh quỷ kiếm này được. Cơ mà nghĩ đi nghĩ lại thì, Tử Phong có cảm giác dở khóc dở cười, hắn giống như đang chơi game hơn là đang tu luyện a, cái gì mà “kĩ năng quần công” chứ, khác gì mấy game hắn chơi kiếp trước đâu.
Mấy kĩ năng không cần nói cũng biết là nó mạnh, và thực tế khá là phù hợp với một tên điên giết người như ngóe giống hắn, và giá của nó là 4999 điểm nguyên liệu, vừa đủ! Nói tóm lại, ăn cướp, ăn trộm, lừa đảo, cái gì cũng được, thanh Bách Yêu kiếm này hắn phải lấy được!!