Cường Giả Đô Thị

Chương 93




Sấm sét sau khi xuyên qua tầng phòng ngự này thì chỉ còn lại một luồng điện nhỏ, tất nhiên không thể gây ra bất cứ thương tổn nào cho Dương Thiên.

Cho dù dị năng hệ Lôi có mạnh mẽ cỡ nào đi nữa thì người đàn ông tóc vàng này cũng chỉ là cấp D đỉnh cấp mà thôi! Dương Thiên dựa vào tố chất thân thể của mình hoàn toàn có thể phòng ngự được!

Luyện thể quyết là một pháp môn tuyệt đỉnh, nhất là sau khi Dương Thiên đã trải qua lần tu luyện thứ hai, thân thể vô cùng mạnh mẽ! Cho dù là hai đòn tấn công của Sói Tật phong đầu đàn cấp C đỉnh cấp mà Dương Thiên còn có thể chống đỡ được.

Ánh mắt người đàn ông tóc vàng co rút lại, anh ta không ngờ sấm sét của mình lại không tạo ra tổn thương gì cho Dương Thiên. Anh ta nhìn Dương Thiên, nhíu mày nói: “Các người muốn cái gì?”

Không làm gì được Dương Thiên, anh ta chỉ có thể nghe xem Dương Thiên có điều kiện gì.

“Mấy ngày nay chắc là các người tìm được không ít bảo vật nhỉ? Giao tất cả những bảo vật đó ra đây!” Dương Thiên cười nói, gương mặt vô cùng vô hại, nhưng câu nói lại khiến cho người khác khiếp sợ.”

“Không chỉ bảo vậy, cả túi không gian của các người nữa. Giao hết ra đây thì quả Huyền cảnh này sẽ thuộc về các người!”

“Cậu!” Người đàn ông tóc vàng còn chưa lên tiếng thì một thành viên khác của Hợp chủng quốc đã tức giận hét lên. Bọn họ tìm được số bảo vật này cũng không dễ dàng gì, thế mà Dương Thiên lại muốn lấy hết toàn bộ.

“Được!” Người đàn ông tóc vàng gật đầu đồng ý, sau đó ném túi không gian trong tay đến cho Dương Thiên.

Dương Thiên nhìn túi không gian một chút, ý cười trên mặt càng sâu hơn. Hắn cũng giữ lời, nhanh chóng ném quả Huyền cảnh cho người đàn ông tóc vàng.

Thực ra người đàn ông tóc vàng cũng chỉ để ý đến quả Huyền cảnh, những thứ khác có hay không cũng không sao. Lôi vương Abner canh giữ bên ngoài bí cảnh chính là chú hai của anh ta, thực lực cấp B đỉnh phong. Chỉ cần mang quả Huyền cảnh này ra ngoài là Abner có thể đột phá thành cường giả cấp A! Đến lúc đó thì bọn họ muốn bảo vật gì cũng được!

“Đi thôi!” Dương Thiên lấy được túi không gian thì lập tức nói với nhóm Long Thiên Y, Hạ Cường, Hạ Kỳ.

Bốn người nhanh chóng rời đi.



“Xì xì!” Ngay khi nhóm Dương Thiên rời đi được khoảng nửa phút thì một âm thanh kỳ quái từ sau lưng truyền đến. Một con quái xà xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm quả Huyền cảnh trong tay người đàn ông tóc vàng.

Con rắn này phải dài đến hai mươi mét, trên người mọc đầy vảy, con mắt của nó còn to hơn cả người, nhìn khủng bố kinh khủng!

Đến cả người đàn ông tóc vàng cũng bị con rắn khổng lồ này dọa sợ. Anh ta không nói hai lời, lập tức chạy đi!

Vừa rồi Tiểu Quang đã truyền tin đến, nói con rắn kia sắp quay về. Dương Thiên nhanh chóng nắm chắc thời gian, giao quả Huyền cảnh cho người đàn ông kia.

Bởi vì Dương Thiên biết, quả Huyền cảnh trong tay ai thì con rắn khổng lồ kia sẽ đuổi theo người đó. Người đàn ông tóc vàng không chắc thoát được sự đuổi giết của nó!

Bốn người đến một nơi an toàn thì dừng lại, Dương Thiên mở túi không gian của người đàn ông tóc vàng ra, trên mặt tràn đầy hưng phấn.

Chiếc túi không gian của anh ta có diện tích khoảng hai mét vuông, bên trong có ba Nhụy hoa màu tím và rất nhiều bảo vật khác. Mặc dù không nhiều bằng của Long Thiên Y nhưng cũng là một thu hoạch không tồi!

“Dương Thiên, sao vừa rồi chúng ta lại phải đi?” Hạ Cường khó hiểu hỏi.

“Bởi vì con rắn khổng lồ kia đã trở lại!” Dương Thiên cười nói.

Ba người còn lại lập tức hiểu ý, ánh mắt sáng lên. Con rắn khổng lồ kia có thực lực cấp C đỉnh phong, không biết đã sống bao nhiêu năm rồi. Trong tình cảnh đó, ai cầm quả Huyền cảnh thì người đó xui xẻo, có thể vì thế mà mất mạng. Bọn họ bây giờ đã được an toàn rồi.

“Tiểu Thiên, ngươi mau đến chỗ Tiểu Quang, có chút chuyện!” Mọi người đang chuẩn bị rời đi thì giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vang lên.

Ánh mắt Dương Thiên khẽ thay đổi, hắn nhanh chóng nhìn về phía nhóm người Long Thiên Y: “Bây giờ mọi người mau đến lối ra của bí cảnh Sahara chờ ra ngoài, tôi còn chút việc phải làm, làm xong sẽ đến tập hợp cùng mọi người!”

Nói xong, Dương Thiên ném túi không gian cho Long Thiên Y, thân ảnh khẽ lóe lên, lao về một hướng. Giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vừa rồi nghe rất nôn nóng.

“Dương Thiên!” Long Thiên Y gọi lớn, nhưng bóng dáng của hắn đã đi xa rồi.



Rất ít khi cô nhìn thấy sắc mặt của Dương Thiên nôn nóng như vậy, Long Thiên Y cắn chặt răng, ném cả hai chiếc túi không gian cho anh em Hạ Cường Hạ Kỳ: “Tôi đi xem thế nào, hai người tới cửa ra trước chờ chúng tôi!”

Nói xong, cô nhanh chóng đuổi theo Dương Thiên.

Hai anh em Hạ Cường Hạ Kỳ ngơ ngác nhìn nhau.

...

Ở một nơi khác.

Tiểu Quang híp mắt nhìn con quái vật khổng lồ trước mắt mình. Đó là một con mãng xà dài khoảng chừng năm mươi mét, đầu lưỡi không ngừng phát ra những tiếng “Xì xì”, thân thể cuộn tròn lại, trông khiếp sợ vô cùng!

Tiểu Quang lúc này cũng biến thành dáng vẻ hai mét của mình, đối đầu với đại mãng xà không chút sợ hãi!

Mặc dù hình thể chênh lệch rất nhiều, nhưng con mãng xà kia cũng kiêng kỵ Tiểu Quang, không dám tiến lên.

Dương Thiên chạy tới nơi, khi nhìn thấy tình cảnh trước mắt thì cũng bị dọa cho sững người. Nhưng hắn vẫn không chút do dự đi tới bên cạnh Tiểu Quang.

Đến khi nhìn rõ thì hô hấp của Dương Thiên cũng trở nên kích động. Dưới thân của mãng xà có năm cái cây, dáng vẻ rất kỳ quái, trên mỗi cây có một quả phát ra ánh sáng màu bạc.

Trong số đó, ở một cây ở giữa, quả còn có cả ánh sáng vàng.

Bốn quả Huyền cảnh! Một quả Huyền cảnh vương!

Hô hấp của Dương Thiên cũng dồn dập hơn.