Cường Giả Đô Thị

Chương 268




“Dương Thiên mới mười ngày trước bị đánh thương nặng, thế mà bây giờ còn dám ra ngoài, thực lực còn đột phá tới cấp S. Hai thành viên giám sát của chúng ta chắc đã bị Dương Thiên giết rồi! Tôi sẽ lập tức đi giải quyết mối tai họa này!” Hải Thần giận dữ nói.

Ông ta vẫn không thể quên nỗi sỉ nhục lần trước khi để Dương Thiên chạy thoát.

“Để Lôi thần và William đi cùng ông!” Uy Đế phân phó.

Ông ta không định tự mình ra tay, cuộc thăm dò bí cảnh đã tới giai đoạn mấu chốt, lúc nào cũng có thể xuất hiện lượng lớn bảo vật, ông ta phải giữ thể lực tới cuối cùng.

Hải Thần Poggs gật đầu, sau đó cùng Lôi thần, William bay về phía địa điểm được thông báo.

“Chính Lâm, ba cường giả cấp S của Liên minh chúng thần rời khỏi đại bản doanh của Liên minh chúng thần, không biết chuẩn bị làm gì? Chẳng lẽ họ phát hiện ra bảo vật quan trọng à?” Từ Ngọc Cường lão nhân nghi ngờ hỏi.

“Đi! Chúng ta cũng đi xem một chút!” Đường Chính Lâm do dự một chút rồi nói.

Từ Ngọc Cường lão nhân gật đầu.

Mấy cường giả cấp S của các thế lực khác cũng nhìn thấy, Lugba của liên minh châu Phi, Charlie và Paulina của liên minh châu Âu cũng tò mò đi theo.

...

Lúc này, Dương Thiên đang chiến đấu với Sơn Bản Quân. Hắn vừa mới đột phá, chưa biết cách kiểm soát năng lực, đúng lúc có thể dùng Sơn Bản Quân để luyện tập.

Sắc mặt Sơn Bản Quân càng lúc càng xấu, lúc mới đầu ông ta còn chiếm một chút ưu thế, nhưng đến bây giờ thì càng lúc càng ngang hàng.

Lại một trận va chạm kịch liệt nữa, hai người đồng thời lùi về sau, đều là lùi mười bước!

Thực lực ngang nhau!

Dương Thiên gật đầu, hài lòng với việc nắm giữ lực lượng của mình.



Đột nhiên, một cảm giác lạnh như băng xuất hiện sau lưng Dương Thiên. Hắn vội vã né tránh, âm trầm nhìn người mới tới.

Lại là một người đàn ông thấp bé khác, nhìn còn lùn hơn Sơn Bản Quân một chút, nhưng khí thế trên người cường đại hơn ông ta rất nhiều.

Đây là vị cường giả cấp S còn lại của tiểu quốc đảo- Sơn Xuyên Quân.

“Hừ! Người của tiểu quốc đảo các ông chỉ biết đánh lén người khác thôi à?” Dương Thiên lạnh lùng nói.

Thực lực của Sơn Xuyên Quân hơn hắn, thế mà còn đánh lén hắn, đúng là làm nhục tôn nghiêm của cường giả.

Dương Thiên vừa nói dứt lời thì lại thêm một thủy đao từ trên không trung bổ xuống người hắn!

Dương Thiên lập tức bộc phát khí thế, hai tay vung lên chặn lại.

Thủy đao chạm vào hai tay Dương Thiên thì tan biến, Dương Thiên cũng lui về sau hơn một trăm bước!

“Hải Thần!” Dương Thiên giận dữ hét lên.

Thủy đao bị phá hủy, Dương Thiên gầm lên tức giận với không trung!

Một lát sau, trên không trung xuất hiện một người đàn ông trung niên có gương mặt vô cùng nho nhã, chỉ là vẻ mặt vô cùng lạnh lùng. Sau lưng ông ta còn có Lôi thần cầm theo một chiếc búa khổng lồ và William vừa mới đột phá lên cấp S.

Ba người thong thả bay xuống đất.

“Ha ha, Dương Thiên, mới hơn mười ngày không gặp mà cậu đã đột phá lên cấp S rồi!” Hải Thần Poggs lạnh lùng nói.

“Tất cả là nhờ công lao của ông!” Dương Thiên nói, giọng điệu lạnh như băng.

Trong mắt hai người đều có sát khí. Nếu có cơ hội, ai cũng muốn đánh chết đối phương!

Lúc này, lại có thêm vài người nữa bay đến.



Chính là Đường Chính Lâm cao lớn cường tráng và Từ Ngọc Cường lão nhân với gương mặt già nua. Bên cạnh ông ta còn có Lugba của Liên minh châu Phi, Charlie và Paulina của liên minh châu Âu. Tất cả đều đáp xuống chỗ này.

Thêm cả Dương Thiên nữa là mười một người, người nào người nấy đều có khí thế vô cùng mãnh liệt, tất cả đều là cường giả cấp S!

“Ha ha, sao nơi này lại náo nhiệt như thế?” Lugba của liên minh châu Phi cười to. Ông ta cao hơn hai mét, làn da ngăm đen, cánh tay còn thô hơn đùi người bình thường.

“Dương Thiên?” Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân nhìn thấy Dương Thiên thì khiếp sợ thốt lên.

Bọn họ cảm nhận được khí tức trên người Dương Thiên, luồng khí tức này đã gần bằng bọn họ.

Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân nhìn nhau một cái, không nén được kinh hãi. Dương Thiên đã đạt tới cấp S rồi! Một cường giả cấp S chưa tới hai mươi tuổi!

“Tổ phó Đường, tổ phó Từ, đã lâu không gặp!” Dương Thiên nhìn Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường, hờ hững nói.

Hắn nhìn hai người trước mắt, ánh mắt hơi phức tạp.

Giai đoạn tuyệt vọng nhất cuộc đời hắn là do Đường Tuấn mà thành, Đường Tuấn chính là cháu trai của Đường Chính Lâm, chuyện này không thể nào không có liên quan gì đến ông ta được.

Hắn cũng là vì Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân nên mới bị trục xuất khỏi Long tổ.

Mặc dù hắn cũng biết Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân cũng không tính là kẻ xấu, bọn họ tận tâm tận lực với Long tổ. Nhưng Đường Chính Lâm lại vì cháu trai của mình mà gây khó dễ cho Dương Thiên, Dương Thiên không thể nào quên được cảm giác mình bị Đường Chính Lâm cưỡng chế đè ngã sấp xuống mặt đất.

Khi đó cấp S đối với Dương Thiên mà nói chính là sự tồn tại trong truyền thuyết, một ngón tay cũng có thể bóp chết hắn.

Vốn dĩ Dương Thiên rời khỏi Long tổ cũng không có gì, hắn không vì chuyện đó mà oán hận Long tổ. Nhưng mà, không ngờ sau đó Đường Tuấn lại ngang nhiên phái người đi phế bỏ tứ chi của hắn! Thù này Dương Thiên mãi mãi không quên.

Bây giờ, chưa tới một năm, Dương Thiên đã hoàn toàn lột xác. Hắn nhìn hai cường giả cấp S Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân, không có chút áp lực nào.

Giờ đây Dương Thiên cũng đã tiến vào giai đoạn cấp S rồi, hơn nữa, nếu như hắn sử dụng tất cả những con át chủ bài của mình thì cho dù Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân hợp sức cũng chưa chắc có thể bắt được hắn.