Cường Giả Đô Thị

Chương 249




Đột nhiên, có mấy con tàu lớn xuất hiện ở phía xa.

“Hải Thần đại nhân tới?” Nhóm người William lộ rõ vẻ ngạc nhiên và vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy tàu thủy tới gần thì sắc mặt của bọn họ lập tức trở nên ảm đạm.

“Dương Thiên!” Tàu dừng ở bờ, hơn bốn mươi người đàn ông trung niên nhảy xuống. Tất cả bọn họ đều là những dị năng giả cấp A, nhưng chỉ có vài người là cấp A sơ cấp.

Trong những người đến, có Triệu Phong Cực, còn có Cố hoàng Cố Linh Kiệt, Lâm hoàng Lâm Thanh, Lang dã hoàng Tôn Kiện...

Trong nhóm người đó, ngoại trừ Cố hoàng thì còn có một người đạt tới cấp A đỉnh phong nữa, đó là Phương Thư Dật.

Long tổ có tổng cộng sáu người đạt tới cấp A đỉnh phong, trong đó có hai người đang ra ngoài làm nhiệm vụ không ở Long tổ, còn hai người khác lại không muốn tới nơi này.

“Sao mọi người lại tới đây?” Dương Thiên nhìn Triệu Phong Cực, hỏi.

“Nghe nói cậu bị người của Liên minh chúng thần vây ở chỗ này, thế nên Tổ trưởng bảo chúng tôi tới giúp cậu!” Triệu Phong Cực cười nói.

Cố Linh Kiệt và Phương Thư Dật cũng gật đầu với Dương Thiên một cái.

Dương Thiên vô cùng cảm kích, thực lực của Triệu Phong Cực chỉ mới là cấp A sơ cấp, thế mà cũng tới nơi này hỗ trợ.

“Hừ! Cố Linh Kiệt, Phương Thư Dật, Long tổ các ông muốn đối địch với Liên minh chúng thần chúng tôi à?” William tức giận nói.

Không ngờ Long tổ lại nhúng tay vào chuyện này, chẳng phải Dương Thiên đã bị đuổi khỏi Long tổ rồi sao? Nhóm người này tới thì mọi chuyện khó giải quyết rồi.

Nhưng mà, nhiều người tới như vậy, nhưng William cũng chỉ kiêng kỵ Cố Linh Kiệt và Phương Thư Dật.

“Tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu!” Cố Linh Kiệt, Phương Thư Dật cũng không hề sợ hãi chút nào, phân phó các đội viên của mình.

“Hừ! Cố Linh Kiệt, lần trước chúng ta giao thủ còn chưa phân thắng bại, lần này tôi nhất định không bỏ qua cho ông!” David hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng lao về phía Cố Linh Kiệt.



“Để Phương Thư Dật cho tôi!” Martin- một cường giả cấp A đỉnh phong khác của Liên minh chúng thần nhanh chóng bước tới, trước đây ông ta và Phương Thư Dật có mâu thuẫn rất lớn.

Các thành viên khác của Long tổ cũng lập tức chiến đấu với những người của Liên minh chúng thần, khung cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn.

“Dương Thiên!” Nhóm người Triệu Phong Cực lo lắng nói.

Mặc dù David và Martin đã bị Cố Linh Kiệt và Phương Thư Dật cầm chân, nhưng ở đây vẫn còn dư lại hai cường giả cấp A là William và Smith.

“Không cần lo lắng, chỉ là hai cường giả cấp A đỉnh phong thôi mà, tôi không thèm để vào mắt!” Dương Thiên cười to nói.

“Ngông cuồng!” William giận dữ, sau đó ông ta và Smith nhanh chóng tấn công về phía Dương Thiên.

Nước biển vô tận không ngừng ngăn cản những lưỡi dao gió của Smith, trong tay Dương Thiên vẫn nắm chặt Vẫn thiết kim đao, chiến đấu với William!

“Rầm!”, “Rầm!”

Nắm đấm của Dương Thiên và William va chạm với nhau, không khí lập tức truyền đến âm thanh bùng nổ.

Xa xa, những lưỡi dao gió không ngừng đánh úp về phía này. Dương Thiên điều khiển nước biển chặn lại đòn công kích của Smith, đồng thời bổ một đao về phía William. Cả hai gần như đồng thời đá chân ra.

“Bùm!”

Sau cú va chạm kịch liệt, cả Dương Thiên và William đều bị bắt ép phải lùi ra sau mấy chục mét!

Lần đầu giao chiến, Dương Thiên đối mặt với William và Smith, lấy một địch hai, nhưng lại không hề rơi vào thế thượng phong!

“Rầm!”

Ở nơi khác, Cố Linh Kiệt đấu với David, Phương Thư Dật đấu với Martin, tất cả cũng dốc hết sức lực, sử dụng đủ loại dị năng, thanh thế to lớn.

Ở phía xa xa, hơn một trăm người của Liên minh chúng thần đang đấu với các thành viên của Long tổ, tạo thành những âm thanh long trời lở đất.



Toàn bộ hòn đảo vang lên những tiếng ầm ầm, mặt đất chia năm xẻ bảy, cây cối cũng bị phá hủy gần hết, lộ ra đất đai hoang tàn.

“Giết!” William và Smith liếc nhìn nhau, đồng loạt tấn công Dương Thiên.

Sức chiến đấu của Dương Thiên nằm ngoài dự kiến của bọn họ, có thể dựa vào thực lực bản thân mà chiến đấu với bọn họ lâu như thế, vậy mà cũng không bị rơi vào thế hạ phong.

Trận chiến vẫn tiếp diễn, thời gian trôi qua, hầu hết mọi người đều đã bị thương, nhưng lại không có ai tử vong.

Hai bên mặc dù chiến đấu nhưng cũng vẫn luôn khắc chế, một khi có người tử vong là sẽ tử vong không dứt. Bọn họ không ai muốn chết cả, thế nên cục diện cuối cùng vẫn phải trông cậy vào nhóm William, Dương Thiên và những cường giả cấp A đỉnh phong.

Nếu như cứ tiếp tục tấn công và phá hủy như vậy thì hòn đảo nhỏ này sẽ bị họ đánh chìm mất.

Cây cối cuối cùng cũng bị hủy diệt hoàn toàn, khung cảnh vô cùng tang thương.

“Bùm!”

Mặt đất lại rung chuyển dữ dội.

Mấy đòn tấn công đáp xuống một gốc cây.

Đột nhiên, đất đai văng ra tung tóe, một quả gì đó khô khốc bắn lên, trên thân còn mang theo chút ánh sáng bạc.

“Đây là?” Nhóm người William, Cố Linh Kiệt lập tức nhìn sang. Bọn họ đầu tiên là lộ vẻ khiếp sợ, sau đó là mừng rỡ như điên.

“Đây là một quả Huyền cảnh!” Dương Thiên sửng sốt, hắn cũng nhìn thấy được quả khô kia, đó chính là một quả Huyền cảnh.

Tiếc là quả Huyền cảnh đó đã khô khốc rồi, không còn chút tác dụng nào nữa.

Nhưng điều đáng nghi chính là tại sao quả Huyền cảnh lại xuất hiện ở trên hòn đảo nhỏ này?