Cường Giả Đô Thị

Chương 232




"Lần này tốt hơn một chút, có chín giọt Hỏa Sơn Linh Dịch!” Trên mặt Dương Thiên lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng thu những chất lỏng màu đỏ như lửa này vào bên trong Long Phượng nguyên châu.

Thêm vào chín giọt này, hiện tại Dương Thiên có tổng cộng bốn mươi giọt Hỏa Sơn Linh Dịch. Cách một ngàn giọt lại gần hơn một bước.

"Hô! Nơi này nóng quá!” Với thể chất của Dương Thiên, ở trong này lâu cũng cảm thấy nóng bức, mồ hôi trên người thỉnh thoảng nhỏ giọt xuống, sau đó hắn lại leo lên nham thạch, trở về lại trên mặt đất.

Nghỉ ngơi một hồi, Dương Thiên điều chỉnh trạng thái bản thân một chút, lại tiến vào bên trong một miệng núi lửa khác.

Kế tiếp vận may của hắn cũng rất kém, có vài miệng núi lửa bên trong chỉ có hai ba giọt Hỏa Sơn Linh Dịch, thậm chí có vài miệng núi lửa còn không có, không biết là bị người khác lấy đi rồi hay là tình huống nào.

Quần thể núi lửa trải dài, gần 200 ngọn núi lửa, mỗi ngày Dương Thiên thăm dò 50 ngọn núi lửa, nhưng mà được chỉ lấy được thêm tổng cộng 300 giọt Hỏa Sơn Linh Dịch, cộng thêm 40 giọt lúc trước, Dương Thiên hiện đã có được 340 giọt.

Hiện tại Dương Thiên cũng đã từ bỏ đối với việc tìm kiếm Địa Tâm Thối Nhũ, chẳng trách Huyền Hư đạo nhân nói Địa Tâm Thối Nhũ khó tìm, hắn tìm nhiều núi lửa như vậy, kết quả ngay cả một giọt Địa Tâm Thối Nhũ cũng không có nhìn thấy, lại càng đừng nói đến việc dùng nó để tu luyện.

Cho nên, hắn lui một bước, chuẩn bị dùng Hỏa Sơn Linh Dịch tu luyện.

Lúc này, trời đã tối đen, Dương Thiên cũng không tiếp tục tìm kiếm nữa, chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm.

Lấy lều trại, chăn bông ra, Dương Thiên trực tiếp chui vào trong lều vải.

Lấy điện thoại di động ra, Dương Thiên mở nền tảng livestream trên điện thoại di động ra.

Hắn biết bình thường lúc này Vương Nhã Lộ đều livestream.

Tiến vào nền tảng livestream, Dương Thiên tiến vào phòng livestream của Vương Nhã Lộ, quả nhiên, Vương Nhã Lộ đang livestream ở bên trong ký túc xá của trường học.

Hiện tại nhìn qua tinh thần của Vương Nhã Lộ rõ ràng đã tốt hơn một chút, dưới sự khuyên bảo của Dương Thiên cô đã từ chức hai công việc bán thời gian khác, yên tâm làm việc ở khách sạn Bố Nặc. Sau khi trở lại trường học liền bắt đầu livestream.



"Hoan nghênh Đế vương Duyên Hà Trường Lưu tiến vào phòng livestream này!” Sau khi Dương Thiên tiến vào, bên trong phòng livestream của Vương Nhã Lộ liền lập tức xuất hiện thông báo này.

Đoạn thời gian này, buổi tối mỗi ngày Dương Thiên đều tiến vào phòng livestream của Vương Nhã Lộ, sau đó nghe một vài bài hát.

"Oa! Lộ Lộ, thổ hào Duyên Hà Trường Lưu đến kìa, mau tới thị tẩm!"

"Đến gần sờ sờ thổ hào!"

. . . . . .

Hiện tại phòng livestream của Vương Nhã Lộ rất nổi tiếng, đã đạt tới 300.000, bởi vì mấy ngày nay mỗi ngày Dương Thiên đều đến đây, sau khi nghe hát xong, sẽ thưởng một ít tiền cho Vương Nhã Lộ. Mặc dù thời gian hắn ở tại không dài, nhưng đã giúp Vương Nhã Lộ tích lũy rất nhiều sự nổi tiếng.

Vương Nhã Lộ không muốn nhận trợ giúp của hắn, liều mạng kiếm tiền.

Dương Thiên cũng không muốn thấy cô như vậy, Dương Thiên biết Vương Nhã Lộ đang làm livestream, mà hắn cũng từng thưởng tiền cho Vương Nhã Lộ một lần, cho nên muốn thông qua loại phương pháp này.

Hắn biết, chỉ khi Vương Nhã Lộ trả hết toàn bộ số tiền đang nợ mình, thì trong lòng mới không còn áp lực, mới có hi vọng hoàn toàn quay trở về là một cô gái sáng sủa, hoạt bát khi xưa.

"Hoan nghênh Duyên Hà Trường Lưu đã đến, muốn nghe bài gì nào? Lộ Lộ hát cho anh nghe!” Vương Nhã Lộ cười nói.

Mấy ngày nay mỗi ngày Duyên Hà Trường Lưu đều đi vào phòng livestream của cô. Hơn nữa mỗi lần nghe hát xong đều sẽ cho phần thưởng.

"Oa! Lộ Lộ, Duyên Hà Trường Lưu này lại tới nữa nha! Hắn nhất định là quan tâm Lộ Lộ nhà chúng ta!” Lý Diễm ở bên cạnh hâm mộ nói.

"Sao có thể!” Vương Nhã Lộ lại lắc lắc đầu, nói: "Anh ấy chỉ là muốn nghe mình hát thôi."

Lúc trước Vương Nhã Lộ cũng rát cảm kích Duyên Hà Trường Lưu đã ủng hộ cô, nghĩ muốn add WeChat, nhưng mà lại bị trực tiếp từ chối.



Duyên Hà Trường Lưu chỉ nói một câu: "Tôi chỉ là đơn thuần thích nghe cô hát, không muốn có bất kỳ mối quan hệ nào khác.” Sau đó từ chối ý muốn thêm bạn tốt của Vương Nhã Lộ.

"Ai biết mấy kẻ có tiền này nghĩ như thế nào chứ, có thể là muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt thôi. Lộ Lộ, cậu phải cẩn thận nha.” Trương Doanh ở bên cạnh trêu ghẹo nói. Nhưng mà trong giọng nói cũng có một chút vị chua.

Dương Thiên cũng nghe thấy giọng nói ở bên kia màn hình truyền đến, hắn biết đó là giọng của Lý Diễm và Trương Doanh.

"Cô tùy ý hát một bài đi! Tôi đều thích nghe!” Dương Thiên trực tiếp đánh chữ nói.

"Vậy tôi sẽ hát tặng Duyên Hà Trường Lưu bài Khiên Ti Hí nhé!” Vương Nhã Lộ cười nói.

Cười nhạo ai đó ỷ mĩ dương oai

Không có tâm thì sao xứng đôi

Tiếng chuông vang thanh thúy

Bên trong màn che ngọn đèn dầu yếu ớt

. . . . . .

Dương Thiên nhắm mắt lại, lẳng lặng nghe bài hát, tiếng hát hơi ưu thương dần dần quanh quẩn ở trong đầu Dương Thiên.

Không thể không nói, Vương Nhã Lộ hát rất êm tai. Không chỉ có Dương Thiên, những người khác cũng không ngừng tặng phần thưởng.

Sau khi bài hát kết thúc, Dương Thiên trực tiếp chọn 50 tên lửa siêu cấp trong cột quà tặng, sau đó ấn gửi đi.

Không để ý đến lời cảm ơn của Vương Nhã Lộ, Dương Thiên rời khỏi phòng livestream.