Cường Giả Đô Thị

Chương 177




Đầu tiên là tiểu quốc đảo, sau đó lại đến Liên minh chúng thần, bọn họ đều không kiêng kỵ ra tay với người bình thường.

Thực ra thế lực nào cũng sẽ cử người đến nằm vùng ở những quốc gia khác. Ví dụ như một số thành viên cấp D cấp F của Long tổ cũng ẩn nấp ở các quốc gia khác, chú ý động tĩnh của các thế lực quốc gia đó.

Nhưng những hành động này đều vô cùng bí mật, một khi bị phát hiện sẽ bị tiêu diệt ngay. Thế nên những dị năng giả nằm vùng sẽ giống hệt những người bình thường ra nước ngoài sinh sống, người khác rất khó phát hiện.

Nhưng mà những dị năng giả nước ngoài ở thành phố Hải lại không chút kiêng nể gì!

Dương Thiên nắm chặt tay lại, hắn hẳn là cũng nên làm cái gì đó!

Vụ hỏa hoạn kinh thiên động địa ở trung tâm thành phố Hải, vụ nổ ở đại học An, chuyện Jack phái người bắt cóc Tiểu Nam Nam... Từ lâu Dương Thiên đã bất mãn với những người đến từ tiểu quốc đảo và Liên minh chúng thần rồi. Trước kia hắn không có thực lực nên đành phải nhẫn nhịn, nhưng bây giờ Dương Thiên đã là cường giả cấp B rồi! Đã trở thành tầng lớp trung lưu thượng lưu, hắn không thể để yên cho những kẻ xấu tiếp tục lộng hành ở Hoa Hạ nữa.

Sau khi nói vài câu với Tiểu Quang, Dương Thiên suy nghĩ một chút, sau đó đến cửa hàng mua vài bộ quần áo màu đen, thêm cả mấy chiếc khăn che mặt.

Hắn định tự mình ra tay giải quyết hai kẻ của Liên minh chúng thần kia.

Dương Thiên ăn mặc thế này để không bị ai nhận ra, phòng trừ trường hợp có người phát tán thông tin của hắn cho những thế lực bên ngoài.

Dương Thiên nhìn trang phục của mình, thực ra cũng không hài lòng cho lắm. Hắn muốn mình mặc giống như những vị tướng quân thời cổ đại, một thân áo giáp trắng, tay cầm một thanh bảo đao.

Trong lòng người thanh niên nào cũng có một giấc mộng võ hiệp.

Ban đên, dựa theo thông tin Tiểu Quang cung cấp, Dương Thiên đi tới một tiểu khu bình thường. Tiểu khu này rất ít người, tổng cộng chỉ có mười mấy căn hộ, hơn nữa nhà người tài xế xe bus kia cũng ở đây.

Dương Thiên yên lặng di chuyển, thân thể không ngừng nhảy lên, chẳng mấy chốc đã tới trước cửa một căn hộ nhìn vô cùng bình thường.

Trong nhà vẫn sáng đèn, có hai bóng người đang ngồi trên ghế, vừa nghịch điện thoại vừa cắn hạt dưa, cuộc sống đúng là nhàn nhã và thú vị.



Dương Thiên cười lạnh một tiếng, sau đó đẩy cửa đi vào bên trong.

“Cậu... Cậu là ai?” Kyle và Bowie nhìn thấy Dương Thiên đột nhiên xuất hiện thì giật mình lên tiếng, cách ăn mặc của Dương Thiên vô cùng kỳ lạ.

“Là người tới lấy mạng các anh!” Dương Thiên lạnh lùng nói.

“Chúng tôi là người nước ngoài, cậu không thể giết chúng tôi!” Gương mặt Bowie lộ rõ vẻ sợ hãi, vội vàng nói: “Chúng tôi còn có quốc tịch Hoa Hạ!”

“Ha ha, không ngờ thành viên của Liên minh chúng thần lại là cái dạng này!” Dương Thiên cười to.

“Cậu là người của Long tổ?” Bowie nghe Dương Thiên nói như vậy thì vẻ sợ hãi trên mặt lập tức tiêu tan. Vừa rồi anh ta cố ý làm ra như vậy, bởi vì không biết mục đích Dương Thiên đến đây làm gì, đồng thời cũng cố thả lỏng sự cảnh giác của Dương Thiên. Nhưng mà bây giờ anh ta đã biết Dương Thiên là người của Long tổ thì không cần phải tiếp tục giả vờ nữa.

“Kyle chết tiệt, mình biết sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện mà!” Bowie thầm mắng một tiếng, vô cùng bất mãn với Kyle.

“Hừ! Thằng ranh con từ đâu đến mà dám ra tay với người của Liên minh chúng thần? Cậu không sợ Liên minh chúng thần chúng tôi trả thù cậu sao?” Kyle lộ rõ vẻ khinh thường, nhìn Dương Thiên nói.

Dương Thiên còn đang muốn nói tiếp thì một cơn choáng váng đột nhiên ập tới. Nhưng chỉ là trong giây lát thôi, ngay sau đó đã biến mất.

Kyle khiếp sợ nhìn Dương Thiên.

Vừa rồi nhìn anh ta có vẻ kiêu ngạo và cuồng vọng như vậy bởi vì đã âm thầm tấn công Dương Thiên. Dị năng của Kyle rất đặc thù, thuộc về phương diện tâm linh, có thể tạm thời ảnh hưởng đến tâm trí của người khác.

Người tài xế xe bus kia cũng là bị anh ta khống chế tâm trí, thế nên mới lái xe đâm vào xe tải.

Sắc mặt Dương Thiên trầm xuống, vừa rồi suýt chút nữa hắn đã trúng chiêu của Kyle rồi. Mặc dù thực lực của hắn mạnh mẽ, nhưng lại không có kinh nghiệm chiến đấu, còn lâu mới có thể so sánh được với nhóm người Kyle.



“Đi!” Kyle biết rõ năng lực của bản thân. Anh ta có dị năng đặc thù, mặc dù thực lực mới chỉ là cấp D sơ cấp nhưng dị năng lại có thể ảnh hưởng được tới cấp D đỉnh phong. Không ngờ Dương Thiên chỉ chịu ảnh hưởng chưa đến một giây.

Kyle chạy phía trước, Bowie chạy phía sau.

Dương Thiên cười lạnh một tiếng, có thể đi được sao?

Bóng dáng hắn khẽ lóe lên, nháy mắt đã chạy tới trước mặt Bowie và Kyle.

Bowie kinh hãi, vội vàng vươn tay ngăn cản Dương Thiên.

“Răng rắc!”

Dương Thiên lập tức bóp nát tay của Bowie.

“A!!!” Bowie hét thảm một tiếng, nhưng cũng không màng đau đớn mà cố gắng ngăn cản Dương Thiên, tạo cơ hội cho Kyle chạy trốn.

“Hừ!”

Dương Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn giơ chân sút bay Bowie, sau đó tung chân giẫm mạnh một cái.

Một tiếng “Rắc” vang lên, ngực của Bowie đã bị Dương Thiên giẫm nát!

Sau đó, hắn nhanh chóng đuổi theo Kyle.

Toàn bộ quá trình chưa tới hai giây, lúc này Kyle thậm chí còn chưa chạy được tới cửa nhà. Dương Thiên lập tức xuất hiện, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa, nhưng trong mắt Kyle lại chẳng khác gì ác ma đang mỉm cười.

Dương Thiên vươn tay tóm lấy Kyle, quăng anh ta về sau: “Nói! Liên minh chúng thần các người có tất cả bao nhiêu người đang ẩn nấp ở Hoa Hạ?”