“Là do em muốn đấy nhé! Đừng trách tôi mạnh bạo.”
Dứt lời, Dương Nhất Hàn dùng tay xé toạc chiếc váy của Diệp Ngữ Yên, ném xuống sàn. Cơ thể mơn mởn của cô ta lồ lộ ra trước mặt hắn, kích thích cậu nhỏ ở dưới đũng quần.
“Nhanh đi anh. Em muốn quá!”
Trước thanh âm gọi mời của cô, Dương Nhất Hàn vô cùng thích thú, muốn khiêu khích một chút. Hắn từ từ cúi gập người xuống, dùng miệng mút lấy nhũ hoa của cô, lưỡi thì khuấy thành một vòng tròn.
“Ưm…”
Dục vọng trong người tăng cao, Diệp Ngữ Yên không kiềm chế được mà rên lên khe khẽ. Cô ta vội vàng vòng tay qua cổ hắn, kéo người lại gần thêm chút nữa.
“Nhanh! Nhanh lên anh. Em…. em sướng quá!”
Cô ta càng muốn, hắn càng làm chậu lại. Có như vậy cuộc vui mới có thể kéo dài. Đêm nay hắn không vội, muốn tận tưởng cảm giác được làm tình một cách trọn vẹn nhất.
Miệng thì mút bên ngực trái, tay thì vân vê bên ngực phải, Diệp Ngữ Yên không sốt sắng sao được. Thi thoảng cô ta lại nẩy người lên, muốn áp sát cơ thể mình vào bờ ngực vững chãi của hắn.
Trong căn phòng mờ tối, những tiếng rên rỉ không ngừng thốt ra từ miệng Diệp Ngữ Yên, góp phần làm tăng khoái cảm trong người Dương Nhất Hàn. Dù biết cậu nhỏ của mình đang rỉ nước sau lớp vải boxer, hắn vẫn không có ý định giải phóng nó. Cái cảm giác bức bối, khó chịu bên dưới khiến cho bầu không khí trở nên nóng bỏng biết bao nhiêu
“Nhất Hàn, em… em không chịu nổi nữa rồi. Anh… anh cho nó vào đi!”
Dùng ngón tay chạm nhẹ lên vùng nhạy cảm của cô, hắn cảm nhận được hoa huyệt đang ẩm ướt tới mức nhầy nhụa. Do đó, hắn dùng ngón tay mình từ từ len vào bên trong, tách hai bức tường thịt non nớt ra, chừa lại một khe hở nhỏ.
“Á!”
Bị ngón tay hắn đột ngột xâm vào, cả người cô ta run lên bần bật, không nhịn được mà cắn chặt răng, hơi thở trở nên gấp gấp.
“Từ từ thôi! Rồi tôi sẽ giúp em được lên đỉnh.”
Vừa nói hắn vừa dùng tay thúc mạnh vào trong, Diệp Ngữ Yên đành phải mở miệng, để âm thanh khiêu gợi thoát ra ngoài.
Cứ thế, hắn tiếp tục ra ngoài, một ngón rồi hai ngón, đợi tới khi cô tiết ra dịch mật mới thôi.
Sau cơn cực khoái, toàn thân Diệp Ngữ Yên xụi lơ, nằm dài trên giường.
“Mới đó mà đã mệt rồi sao? Tôi còn chưa dùng tới vũ khí bí mật đó.”
“Nhất Hàn, anh cho em nghỉ chút được không?”
“Đương nhiên là… không!”
Dứt lời, Dương Nhất Hàn tới tay chạm vào công tắc, bật đèn lên. Lần đầu tiên làm chuyện đó khi có ánh sáng trắng, cô ta có chút bỡ ngỡ.
Không cho người dưới thân mình có thời gian hồi sức, hắn cúi đầu xuống, trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ bên dưới của Diệp Ngữ Yên. Bị kích động, dịch nhờn của cô chập chờn tiết ra một lần một nữa. Thật sự Diệp Ngữ Yên không thể ngờ hoa huyệt được lưỡi hắn chăm sóc lại thích đến vậy.
Nghe tiếng rên của cô, Dương Nhất Hàn không nhịn được mà hút lấy, hàm răng chen vào nghiền nát hạt châu hồng nõn nà của cô. Cuối cùng thì Diệp Ngữ Yên sướng tới mức rên như hét lên, vừa thở hồng hộc vừa mỉm cười:
“A… sướng quá!”
Cứ như thế, cô ta bị hắn cuốn vào hiệp thứ hai.
Dương Nhất Hàn nhìn thấy ánh nhìn dâm đãng của cô, cố ý không cởi quần, chỉ rút dây nịt ra rồi ném xuống sàn. Nhìn thứ đó cộm lên, cô vội vàng làm tới, để cơ thể trần trụi của mình ngồi trên người hắn.
Ngồi trong lòng Dương Nhất Hàn, Diệp Ngữ Yên thấy dưới mông mình nóng nóng, cô khó chịu vặn vẹo thân người. Qua lớp vải mỏng, vật to lớn của hắn có thể cho cô đạt tới đỉnh điểm khoái cảm đang dán chặt vào mông. Nhìn cô vặn vẹo thân mình vì ngứa ngáy, hắn lại càng thích thú, không có ý định ra tay giúp đỡ.
Không chịu được nữa, Diệp Ngữ Yên chủ động lột chiếc quần boxer của hắn ra, đưa bàn tay di chuyển lên xuống trên thân người anh em của Dương Nhất Hàn, miệng kêu lên khe khẽ, vẻ mặt vô cùng mãn nguyện. Thấy anh nhắm mắt lại, thở ra một hơi thoải mái, cô ta liền chủ động muốn kích thích anh nhiều hơn nữa.
Thu mình lại phía sau, Diệp Ngữ Yên không kiêng nể mà cúi người xuống, đưa lưỡi liếm láy cậu nhỏ của hắn. Chỗ đó đã rỉ nước từ lâu, vị mặn mặn thấm vào trong cổ họng cô. Được một chút, cô ta lại ngước mặt lên nhìn hắn, ý muốn hỏi:
“Anh có thích không?”
Không thấy đối phương phản hồi, cô tiếp tục tăng tốc, đẩy nhanh tốc độ của lưỡi, bao trùm lấy phần đầu cậu nhỏ của hắn. Cảm giác bao nhiêu thứ tinh hoa tiết ra đều bị cô nuốt hết xuống cổ họng, Diệp Ngữ Yên vô cùng vui vẻ, thích thú.
Cô ta dừng lại một lát, thăm dò ý hắn. Đột nhiên thấy vật to lớn của hắn hơi mềm lại, có xu hướng “cúi đầu”, cô lại càng thêm nóng nảy, cố gắng đưa hết nó vào trong khoang miệng. Chưa đầy mười giây, cậu nhỏ của Dương Nhất Hàn liền trở lại trạng thái ban đầu, ngang nhiên được anh đẩy mạnh tới.
Thứ đó đột nhiên to hơn, lấp đầy cổ họng khiến Diệp Ngữ Yên nghẹn tới ứa nước mắt.