Cường Chiếm Ba Ba

Chương 16: Ở trước gương làm tình, tận mắt thấy con nuôi tiến vào hậu huyệt của




Edit: Đam Mỹ Thịt Văn

Beta: Đam Mỹ Thịt Văn

Dịch Văn Bách cảm nhận được bên trong nhục huyệt đã hoàn toàn bị căng ra, dương v*t con nuôi đâm sâu vào trong, thân mật cọ xát với nơi giao hợp chặt khít, làm cả người y cảm thấy thẹn muốn chết. Ngốc một lúc y mới nhớ là Dịch Trần không có đeo bao, Dịch Văn Bách liền hoảng hốt.

"Ưm... Tiểu Trần... Mau rút ra... Phải đeo bao... A..."

Dịch Trần một bên đưa đẩy eo, đem dương v*t thô to đâm vào càng sâu, một bên giọng khàn khàn nói:

"Ba ba, con sẽ không bắn ở bên trong, không có việc gì."

Không đeo bao làm tình cảm giác thực thoải mái, như vậy mới có thể cho hắn có một loại cảm giác là mình đang chiếm hữu cha nuôi, làm sao hắn có thể bỏ qua?

"Không được... Như vậy không được..."

Dịch Văn Bách hoảng loạn giãy giụa, từ sau khi cùng con nuôi có tư tình y liền tra cứu cách tránh thai, tuy rằng y không biết bản thân y có thể thụ thai được hay không, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút. Không đeo bao làm tình cho dù không bắn ở bên trong, nhưng cũng không phải là phương thức tránh thai an toàn, nghĩ đến có khả năng sẽ mang thai, mọi việc đều đi tới mức không thể vãn hồi, cả người Dịch Văn Bách liền trở nên nôn nóng:

"Không thể Tiểu Trần... Không cần vào sâu như vậy... A..."

Dịch Trần nhướng mày, nhìn gương mặt đỏ bừng của Dịch Văn Bách, cả người càng thêm hưng phấn.

"Ba ba, con không muốn đi ra ngoài lấy bao, phải làm sao bây giờ?"

Dịch Văn Bách khóc không ra nước mắt, không có trở ngại tiến vào cũng làm y cảm thấy cực kỳ thoải mái, hận không thể cứ để như vậy mà làm thì tốt rồi, để con nuôi cường thế chiếm hữu y, quy đầu trực tiếp đỉnh nhập vào tử cung y, sau đó ở trong tử cung bắn ra tinh dịch, nhưng mà sẽ có khả năng mang thai, y cùng con nuôi làm tình đã là loạn luân, lại còn sinh ra con của hai người, phải làm sao bây giờ?

Dịch Văn Bách cắn cắn môi, nhỏ giọng nói:

"Trước... Trước tiên làm từ phía sau... Ưm..."

Dịch Trần liếm lên bờ môi của y.

"Ba ba muốn gì thì phải nói rõ ràng một chút, con mới có thể hiểu được nha."

Hắn vừa nói vừa dùng dương v*t thô to hung hăng hướng vào chỗ sâu bên trong nhục huyệt đâm đâm, trực tiếp đâm tới miệng tử cung, đâm đến Dịch Văn Bách liên tiếp tràn ra những tiếng rên rỉ.

Thân thể y phi thường mẫn cảm, trực tiếp làm tình như vậy làm tiểu huyệt của y càng trở nên ướt át, không ngừng phân bố ra d*m thủy, mị thịt đỏ tươi đem căn dương v*t khi bọc đến gắt gao, giống như vô số cái miệng nhỏ, còn có thể tự động liếm mút nuốt cắn.

Dịch Văn Bách bị hắn khi dễ đến nức nở ra tiếng, cái mũi nhỏ đỏ bừng, thoạt nhìn đáng yêu cực kỳ. Hắn vùi đầu vào bên cổ Dịch Trần, nhỏ giọng nói:

"Có thể cắm vào hậu huyệt trước... Ưm... Đem đại dương v*t cắm vào bên trong hậu huyệt..."

Những lời mời gọi dâm đãng của cha nuôi đối với Dịch Trần mà nói, chính là xuân dược cao cấp nhất thế gian, hắn chỉ cần nghe một chút thôi, liền cảm thấy cả người như có điện lưu đang tràn ra, hận không thể đem cha nuôi thao càng sâu thêm một chút. Hắn đem dương v*t rút ra, mặt trên đã ướt đẫm d*m thủy trở nên sáng bóng, hắn cố ý dùng dương v*t cọ xát dương v*t Dịch Văn Bách một chút, thấp giọng cười nói:

"Ba ba, người xem, tao huyệt của ba ba phun thật nhiều d*m thủy a, đem đại dương v*t người yêu nhất đều tưới ướt."

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn đến nan kham, lại nhịn không được nhìn xuống dương v*t của hắn, dương v*t màu đỏ tím đã phiếm thủy quang thoạt nhìn có vẻ cực kỳ dữ tợn, đại quy đầu to như quả trứng gà thẳng tắp chĩa vào tầm mắt y, làm cả người y run run.

Thân thể của y rốt cuộc làm sao có thể ăn vào cái cự vật này?

Nghi vấn của y còn chưa có tan đi, thân thể đã bị Dịch Trần đặt ở trên mặt đất, giây tiếp theo, từ sau lưng bế y lên, đem hai chân y mở ra, hình thành một cái tư thế ôm trẻ em đi tiểu.

Tư thế này làm Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn cực kỳ, giãy giụa muốn trốn thoát.

"Không... Không cần như vậy..."

"Ngoan, ôm cổ con."

Dịch Trần hướng tới vành tai Dịch Văn Bách liếm một chút.

Điểm mẫn cảm bị nắm giữ làm Dịch Văn Bách không thể không ngoan ngoãn nghe lời, đưa tay ôm lấy cổ con nuôi, trên mông còn có một cây dương v*t đang cọ xát làm y bất an, chờ sau khi phát hiện ý đồ của con nuôi, cả người y giống như hỏng mất, khóc lóc nói: "Không cần".

Dịch Trần đã đem y đưa tới bồn rửa mặt, một tấm gương lớn chiếu rõ thân thể của hai người, trừ bỏ địa phương quá thấp bị che khuất, thì giữa đùi bọn họ cùng nửa người trên đều bị phản chiếu rõ đến rành mạch.

Dịch Văn Bách đột nhiên có chút hối hận vì bản thân đã không sửa chữa lại, cái phòng tắm này là cha mẹ làm cho y lúc y mười tuổi, khi đó y còn nhỏ, gương cùng bồn rửa mặt đều là căn cứ vào chiều cao của y lúc đó, cho nên đặc biệt thấp, như vậy mới có thể đem thân thể hai người chiếu rõ ràng ở trong gương.

Dịch Văn Bách bị ép bày ra tư thế mở rộng hai chân, tư thế như vậy làm cả người y đều bại lộ ra ngoài, gương mặt ửng hồng, núm vú ở trên ngực đã bị mút đến sưng đỏ, bên trên núm vú còn có dấu răng, cùng với côn th*t đang cương của y, còn có cả hoa huy*t mà y chán ghét, giờ phút này đang ướt đẫm d*m thủy, bởi vì mới bị thọc vào rút ra, huyệt khẩu vẫn chưa hoàn toàn khép kín, có thể thấy rõ mị thịt ở bên trong đang cơ khát mấp máy. Nhất là hậu huyệt đỏ tươi phía dưới, nếp gấp xinh đẹp cũng dính đầy dấu vết d*m thủy, căn dương v*t thô dài của con nuôi thì đang ma sát ở miệng huyệt, chậm rãi phác hoa một vòng tròn.

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn đến phát khóc, nức nở không dám nhìn thẳng vào hình ảnh trong gương.

"Không muốn... Không muốn ở chỗ này..."

Dịch Trần tâm tình cực tốt liếm láp vành tai của y, thấp giọng nói:

"Ba ba không muốn nhìn bản thân bị tiến vào như thế nào sao? Không muốn nhìn hậu huyệt của bản thân bị căng ra như thế nào, sau đó bị dương v*t lớn của con nuôi làm sao cắm vào, đem d*m thủy của ba ba thao đến phun ra sao?"

"Không muốn nhìn... A... Không!"

Dịch Văn Bách cảm thụ căn dương v*t kia đang để ở huyệt khẩu, cả người cảm thấy thẹn đến không chịu được.

"Ba ba, mở mắt ra."

Thanh âm ôn nhu dụ dỗ làm Dịch Văn Bách bất tri bất giác mở to mắt, mê mang nhìn thấy huyệt khẩu của chính mình đang bị căng ra, nếp gấp ở miệng huyệt bị căng phẳng ra, mà căn dương v*t dữ tợn kia, vẫn đang từng chút một hướng tới bên trong cắm sâu vào.

Cảm giác bị tiến vào cực kỳ rõ ràng, hơn nữa bản thân còn tận mắt chứng kiến mình bị cắm vào, Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn đến phát khóc, thân thể càng lúc càng nóng, bên trong tiết ra tràng dịch, thành chất bôi trơn hoàn mỹ nhất ở nơi hai người giao hợp, làm căn dương v*t kia tiến vào càng thêm thuận lợi.

"Ba ba thật tuyệt, không có dầu bôi trơn mà hậu huyệt đã ướt đến như vậy, chính là trời sinh để làm tình a."

Con nuôi anh tuấn trong miệng nói những lời liêu nhân, đôi mắt nhìn thẳng vào mắt y, Dịch Văn Bách có chút hoảng hốt, cảm thấy từ trong ánh mắt của hắn nhìn thâm tình, cái này làm cho y thấp thỏm lo âu, nhưng thân thể lại càng sa vào trầm luân.

"Trước kia không có người phát hiện ra cơ thể của ba ba, thật là thật tốt quá."

Dịch Trần kiên định một tấc lại một tấc chiếm hữu y, tràng đạo càng thêm ướt nóng khẩn trí, ôn nhu kẹp mút lấy dương v*t, thoải mái làm hắn khe khẽ thở dài.

"Con là người đầu tiên phát hiện ra thể chất của ba ba, thật là thật tốt quá..."

Dịch Văn Bách bị làm đến khóc lên, y vô lực bị con nuôi ôm lấy, đôi tay ôm cổ hắn, cả người bám vào thân thể rắn chắc của Dịch Trần, đôi mắt nhìn chằm chằm hình ảnh giao hợp ở trong gương.

Dịch Trần đưa đẩy không nhanh không chậm, trước sau vẫn duy trì cùng một tần suất, làm Dịch Văn Bách thoải mái muốn chết, lại không cho y lập tức đạt đến cao trào, lại liên tục giằng co làm Dịch Văn Bách nhỏ giọng nức nở thành tiếng.

Con nuôi còn ác liệt hỏi y:

"Ba ba cảm thấy thoải mái sao?"

Điểm mẫn cảm lại một lần nữa bị hung hăng nghiền áp qua, Dịch Văn Bách phát ra một tiếng thét chói tai, tràng đạo của y đã bị làm đến lầy lội bất kham, côn th*t không có bị bất luận cái gì đụng chạm qua liền cương chảy ra nước, ngay cả thư huyệt đều hơi hơi mở miệng ra, trên huyệt khẩu còn dính với một sợ chỉ bạc.

Dịch Trần không có nghe được y trả lời, tựa hồ không hài lòng, lại hướng tới chỗ sâu trong tràng đạo hung hăng đâm một chút.

"Ba ba cảm thấy thoải mái sao?"

Dịch Văn Bách cắn cắn môi, thanh âm đã mang theo tiếng nức nở.

"Thoải mái... Hức... Không cần tra tấn ta... A ha..."

Dịch Trần cười một chút, khóe mắt cong cong, thanh niên cao lớn lúc lớn lên cũng đủ anh tuấn, ít nhất ở thời điểm cha nuôi nhìn hắn, tim đập liền không tự giác lỡ một nhịp.

"Con không có tra tấn ba ba."

Dịch Trần đem dương v*t của mình rút ra, chỉ chừa lại mỗi quy đầu chống đỡ ở huyệt khẩu đỏ tươi, lại nhanh chóng tọng vào, làm nơi hai người kết hợp hoàn toàn trở nên chặt chẽ.

"Con là đang yêu thương ba ba."

Vô tận khoái cảm làm Dịch Văn Bách khóc càng thêm thương tâm, bắt đầu chỉ là nhỏ giọng nức nở, tiếp theo là khóc lớn thành tiếng, bên trong tiếng khóc còn kèm theo thanh âm rên rỉ khắc chế không được. Nhục huyệt của y đem căn dương v*t thô tráng kia bọc đến càng khẩn, bụng nhỏ bằng phẳng không ngừng bị đâm đến nhô lên, thoạt nhìn dâm mĩ đến cực điểm.

Dịch Trần nhìn bộ dáng cha nuôi đáng thương hề hề lâm vào trong tình dục, cả người đều hưng phấn đến cơ bắp run nhè nhẹ. Hắn ôm cha nuôi càng thêm chặt.

"Ba ba, muốn nhanh hơn một chút sao?"

"Muốn đại dương v*t mạnh mẽ thao làm hậu huyệt dâm đãng của người sao?"

"Đem dâm huyệt làm đến cao trào, đem ba ba cắm bắn, tinh dịch đặc nóng của con nuôi bắn vào hậu huyệt của người, đem ngươi hậu huyệt dâm đãng rót đến tràn đầy, ba ba, muốn vậy sao?"

Những câu hỏi cảm thấy thẹn liên tục vang lên làm Dịch Văn Bách cả người như muốn hỏng mất, toàn thân lỗ chân lông đều đang kêu gào không thỏa mãn, muốn được nếm thêm càng nhiều khoái cảm mãnh liệt. Y nhìn nơi hai người đang kết hợp gắt gao ở trong gương, lý trí hoàn toàn sụp đổ, nhịn không được dâm kêu lên:

"Hức... Muốn... Muốn đại dương v*t Tiểu Trần thao dâm huyệt của ba ba, đem ba ba cắm bắn."

Lời nói dâm loạn của cha nuôi làm Dịch Trần đỏ mắt lên, giống như một con báo trưởng thành tràn đầy sức lực mạnh mẽ đong đưa eo, không ngừng đút no nhục huyệt của cha nuôi cơ khát, đem y thao đến thét chói tai, đem y trực tiếp cắm bắn, hướng tới trên gương bắn ra một cỗ lại một cỗ nùng tinh.

Ở hậu huyệt truyền đến khoái cảm mãnh liệt làm Dịch Văn Bách thoải mái cực kỳ, nhìn bộ dáng dâm đãng của bản thân bị cắm bắn làm y cảm thấy thẹn không thôi, lại mang theo một cỗ hưng phấn thật lớn, cỗ hưng phấn này làm thân thể y bắt đầu run rẩy, khi con nuôi ở trong hậu huyệt của y nội bắn, y cơ hồ muốn hôn mê bất tỉnh.

Toàn thân mồ hôi dính nhớp bị đưa lên giường, Dịch Văn Bách biết trận tình ái mãnh liệt này còn lâu nữa mới kết thúc, tinh lực dư thừa của con nuôi phải trút hết lên người y, y đã sớm giác ngộ ra điều này.

Tuy rằng tình ái như vậy so với ước định tựa hồ có chút không giống nhau, nhưng lại giống như không có vi phạm nguyên bản lời hứa của y, cho nên Dịch Văn Bách chỉ có thể càng ngày càng mặc kệ.

Y căn bản không dám thừa nhận, chính bản thân y mới là người hoàn toàn lâm vào trong lốc xoáy tình dục.

Thân thể cơ khát ba mươi năm sau khi hưởng qua tư vị tình ái, trong thân thể như luôn tồn tại một cỗ dâm dục, khi đêm xuống, không có lúc nào là không khát cầu căn côn th*t trẻ tuổi thô to kia đem đến cho thân thể y những khoái cảm vô hạn.

Giống như ở hiện tại, mới bị nội bắn qua y vẫn không biết mỏi mệt cùng con nuôi trao đổi nước bọt, hôn đến khóe miệng y không ngừng chảy ra mước dãi động tình, bất quá qua vài phút ngắn ngủi, dương v*t Dịch Trần lại ngạnh lên.

Hắn từ tủ đầu giường lấy ra một cái bao, nhét vào trong lòng bàn tay Dịch Văn Bách, đôi mắt bình tĩnh nhìn y.

"Ba ba giúp con mang vào."

Hắn luôn yêu cầu Dịch Văn Bách đeo bao cho hắn, cũng không ngoại lệ, nếu Dịch Văn Bách không đồng ý, hắn sẽ có các loại phương thức làm Dịch Văn Bách thỏa hiệp, cho nên rất nhiều lần về sau, Dịch Văn Bách đã không còn cự tuyệt hành vi như vậy.

Tuy rằng không cự tuyệt, nhưng làm việc như vậy ở thời điểm y thanh tỉnh vẫn là cảm thấy cực kỳ thẹn thùng, y sắc mặt ửng đỏ, ngón tay có chút run rẩy, đôi mắt cơ hồ không dám nhìn dương v*t thô to của con nuôi, có đôi khi cũng sẽ ở trong lòng yên lặng cảm thán, như thế nào lại lớn như vậy?

Bộ dáng y sắc mặt đỏ hồng cực kỳ đáng yêu, Dịch Trần khóe miệng lộ ra tươi cười, ở thời điểm Dịch Văn Bách đưa ngón tay qua, đột nhiên hỏi:

"Ba ba có muốn giúp con liếm một chút hay không?"

Dịch Văn Bách nghi hoặc ngẩng đầu, khi đối diện với tầm mắt của hắn, lại ngượng ngùng quay đầu đi, trong đầu "Ong" một tiếng, lắp bắp nói:

"Cái... Cái gì?"

Dịch Trần đem y ôm vào trong ngực, dán vào bên tai y thấp giọng nói:

"Ba ba giúp con khẩu giao được không?"