Cưỡng Chế Phân Hóa - Nhạn Nhất Hạ

Chương 32




Đương nhiên pháp luật cũng ban hành quy định, nếu như Alpha bị mất khống chế bởi pheromone của Omega dẫn dụ mà tiến hành đánh dấu thì Alpha kia không cần phải chịu trách nhiệm. Nhưng loại chuyện này đã xảy ra thì có bao nhiêu người có thể nói rõ ràng đây?

Phần lớn pháp luật vẫn sẽ nghiêng về phía những Omega mảnh mai bên kia, đồng thời ở phía bên này cũng sẽ có một số ít bộ phận Omega sẽ ỷ vào pheromone của mình để dụ dỗ Alpha ưu tú, một khi Alpha mất khống chế đánh dấu bọn họ, Omega sẽ lập tức có thể lấy điều này ra để uy hiếp.

Lam Cẩn có địa vị như vậy, người muốn ở bên cạnh anh đếm không xuể, muốn dụ dỗ anh đánh dấu chịu trách nhiệm thì càng là không ít. Chính cậu phân hóa thành Omega trong kỳ phát tình đột nhiên lại chủ động gọi anh đến, trong quá trình làm tình dường như cũng chính là cậu chủ động cầu xin anh đánh dấu mình, bị nghi ngờ hiểu lầm cũng là chuyện bình thường.

Nhan Tịch cuống quýt đỏ mặt giải thích. "Tôi thật sự không biết bản thân phân hóa thành Omega, tôi chỉ nghĩ rằng chứng ỷ lại pheromone lại phát tác ——! Tôi nhịn một buổi sáng, thật sự nhịn không nổi nữa mới gọi điện thoại cho anh....". Dừng một chút, cậu gục đầu xuống nhìn đệm chăn trên giường bệnh rồi nói nhỏ một câu. "Xin lỗi...!!".

Đang yên đang lành từ một Beta phân hóa thành Omega, rồi bị đánh dấu vĩnh viễn, cuối cùng lại còn phải xin lỗi đối phương. Cảm giác bơ vơ, mờ mịt lại uất ức khiến mắt cậu đỏ hoe, cả người rúc trên giường bệnh, một bộ dáng uể oải đáng thương không nói nên lời.

Tuy rằng cậu là người nghĩ thoáng, nhưng sau khi tỉnh lại mọi chuyện dường như đều ập tới một lúc, từ Beta phân hóa thành Omega từ nay sẽ khiến sinh hoạt của cậu đảo lộn đến nghiêng trời lệch đất.

Có lẽ Lam Cẩn thấy bộ dạng này của cậu rất đáng thương, cho nên cũng chưa từng mở miệng trách móc. Dường như muốn để cậu bình tĩnh lại, sau khi dặn dò vài câu, nói buổi chiều tới đón cậu xuất viện thì rời đi ngay.

Một mình Nhan Tịch nằm truyền nước trong phòng bệnh, cố gắng chỉnh lại suy nghĩ lộn xộn của bản thân để làm mình bình tĩnh lại, tiêu hóa cho xong những chuyện cậu bị ép tiếp thu.

-

Chờ đến buổi chiều Lam Cẩn tới, vừa lúc Nhan Tịch truyền xong bình dịch cuối cùng, đang ngoan ngoãn ngồi trên giường bệnh chờ y tá rút kim cho cậu.

Lúc này cậu mặc đồ dành cho bệnh nhân, cơ thể vốn mảnh khảnh nay có vẻ càng thêm nhỏ xinh, mái tóc xoăn tự nhiên hơi lộn xộn, cánh tay gầy ghim kim, trên cổ quấn băng gạc, mí mắt đôi môi sưng đỏ, cộng thêm nốt ruồi nho nhỏ trên má làm người ta có cảm giác cả người cậu mong manh dễ vỡ.

Đó chính là bản năng trời sinh dành cho Omega, cực kỳ yếu ớt.

Nhan Tịch phân hóa thành Omega, trên người nhiều thêm một tầng mùi hoa sen nhàn nhạt, đó là pheromone có độ xứng cao đến 99% với Lam Cẩn.

Có trời mới biết, Lam Cẩn chỉ là đứng ngoài cửa nhìn.

Thấy bộ dạng yếu ớt trên giường của cậu, ngửi được mùi Omega trên người cậu, nỗi khao khát độc chiếm và ham muốn giam cầm đáng sợ liền mãnh liệt kêu gào muốn cắn nuốt lý trí hắn.

Lam Cẩn dừng lại một chút, đè nén lại dục vọng trong lòng. Ngoài mặt lại như không có gì kêu bác sĩ tới, đến kiểm tra cho Nhan Tịch một lượt.

May mà kết quả kiểm tra cho thấy tất cả mục chỉ số đều bình thường, trạng thái cơ thề ngoại trừ hơi suy yếu ra thì cũng không có gì lo ngại nữa, đã có thể xuất viện.

Nhan Tịch vừa thở phào một hơi nhẹ nhõm thì quay sang đã nghe thấy bác sĩ tiếp tục dặn dò. "Chỉ là phân hóa lần hai chưa kết thúc, tuyến thể Omega đang trong trạng thái vô cùng không ổn định, chờ đến khi tuyến thể phát triển hoàn toàn thì không được dùng thuốc ức chế đâu!".

Nhan Tịch không nhịn được, hỏi lại. "Khoảng bao lâu thì kỳ phân hóa mới kết thúc ạ?".

Bác sĩ. "Dưới tình huống bình thường kỳ phân hóa lần hai cần nửa năm đến một năm".

"Lâu như vậy sao?". Nhan Tịch kinh ngạc.

Bác sĩ gật đầu. "Đúng vậy! Hơn nữa trong lúc phân hóa thì kỳ phát tình của cậu sẽ không ổn định, cần phải có pheromone của Alpha trấn an. Omega chưa bị đánh dấu thì có thể uống hoặc tiêm thuốc chiết xuất từ gen pheromone của Alpha để ổn định tình hình của bản thân, nhưng đối với tình huống hiện tại của cậu thì lại không dùng thuốc đó được. Vừa mới phân hóa đã bị đánh dấu, nay nếu dùng thuốc được lấy từ gen pheromone của Alpha khác thì thân thể sẽ sinh ra phản ứng bài xích, lúc cần cậu chỉ có thể lấy pheromone của ngài Lam đây thôi!".

Nhan Tịch vừa nghe nói đến cần lấy pheromone của Lam Cẩn định kỳ thì lập tức cảm thấy đầu mình phồng to.

Không nghĩ tới quanh đi quẩn lại thì kết quả lại quay về bước đường này.

Một năm, cậu vượt qua một năm đấy. Cuối cùng cho rằng mình đã có thể không cần phải dựa vào Lam Cẩn nữa thì —— không ngờ, ngày tháng yên ổn như vậy chỉ mới trôi qua có gần một tháng!

Nhan Tịch (╥﹏╥).

Hoàn toàn phân hóa thành Omega, còn bị Lam Cẩn đánh dấu vĩnh viễn. Hiện giờ tình trạng ỷ lại vào người đàn ông này còn nghiêm trọng hơn, giờ làm sao mới tốt đây?

Tâm trạng nặng nề ra khỏi bệnh viện, đến tâm trạng lên xe của Lam Cẩn để trở về nhà, Nhan Tịch cũng không có. Cậu chỉ muốn tìm một nơi để được ở một mình. Nhìn chiếc siêu xe vững vàng dừng ở trước mặt, cậu không cùng Lam Cẩn lên xe mà dừng bước, nói với anh. "Lam tổng, tôi không sao đâu! Không cần gây thêm phiền phức cho anh nữa, tôi ngồi xe buýt về là được ——!!".

Lam Cẩn nhìn bộ dáng mất tinh thần này của cậu, đôi mắt đẹp khẽ chớp, trầm giọng nói. "Tịch Tịch, bộ em quên hiện tại em đã là Omega rồi sao?".

Nhan Tịch ngẩng đầu lên đối diện với anh, không hiểu ý của anh cho lắm. "Tôi là Omega thì không thể đi xe buýt công cộng ư?".

Lam Cẩn khẽ cười lên, hắn hơi cúi người về phía Nhan Tịch, thấp giọng nói. "Em vượt qua kỳ phát tình với tôi, bị tôi đánh dấu thắt nút, lúc này cả cơ thể đều là mùi pheromone của tôi! Em đi xe buýt với cái mùi mờ ám như vậy à? Đây là sợ người ta không biết em vừa mới ngủ với Alpha sao?".

Nhan Tịch 囧.

Lam Cẩn im lặng mỉm cười nhìn cậu.

Mặt Nhan Tịch lập tức đỏ lên, cả người cũng cứng đơ, lúc này đi không được mà không đi cũng không được luôn!

Lam Cẩn mở cửa xe, nói. "Lên xe đi, em cũng vừa nghe bác sĩ nói rồi đó! Có một số việc nên bàn bạc kỹ vẫn hơn".

Nhan Tịch cuối cùng cũng lên xe.

Xe ổn định lăn bánh, Lam Cẩn đi thẳng vào vấn đề hỏi. "Đánh dấu thành lập, hiện tại nghiêm túc mà nói em đã là Omega của tôi! Trừ phi em cắt bỏ tuyến thể, bằng không cả đời này em cũng không thoát khỏi cái đánh dấu này —— Cho nên, sau này em tính thế nào đây?".

Nhan Tịch chỉ có thể mờ mịt cúi đầu như cũ, nhìn đôi tay đang nắm chặt đặt trên đầu gối của mình, sau đó lắc đầu.

Lam Cẩn như có như không nhìn Nhan Tịch bơ vơ lại mờ mịt. Hai mắt hắn trầm xuống, làm như chẳng nề hà gì mà thở dài. "Dọn đến đây ở đi!".

"Hả?". Nhan Tịch ngẩng đầu lên nhìn sang người đàn ông.

Đôi mắt màu xanh xám của Lam Cẩn dưới ánh đèn mờ mịt trong xe khẽ lóe chút ánh sáng, điệu bộ thong thả tự nhiên, ngón trỏ gõ nhẹ lên thành vịn của xe. Lại lần nữa lộ vẻ tri kỷ mà vì cậu suy nghĩ. "Em hiện tại đã không còn là Beta nữa rồi, chắc em cũng biết Omega trong kỳ phát tình sẽ dẫn dụ Alpha xung quanh nhỉ? Tình huống như vậy xảy ra rất nguy hiểm, trong lúc em phân hóa lại không có cách nào dùng thuốc ức chế, cho nên an ủi đầy đủ trước khi kỳ phát tình của em bắt đầu là hết sức cần thiết, mới có thể đảm bảo tình trạng của em ổn định. Hơn nữa —— bác sĩ cũng có nói, trong lúc phân hóa lần hai rất cần pheromone của tôi trấn an, ít nhất trong khoảng thời gian này em rất cần tôi!".

"Nên là ——". Ánh mắt hắn lại một lần nữa dừng trên người Nhan Tịch. "Dọn đến đây sống cùng tôi, hai ta đều tiện...! Dù sao hiện tại tôi cũng là Alpha của em, tuy rằng là ngoài ý muốn nhưng tôi không thể cứ vậy mà vứt bỏ Omega của mình mà mặc kệ".

Nhan Tịch: "....".

Lam Cẩn phân tích đạo lý đến rõ ràng, Nhan Tịch chẳng có cách nào phản bác.

Cẩn thận nghĩ đến thì lại thấy mình vô cùng có lỗi với Lam Cẩn, rõ ràng lần nào cũng là vấn đề của bản thân mình, nhưng không hiểu sao lại liên lụy kéo theo anh.

Cậu thậm chí chẳng nghi ngờ chút gì, trong lòng chỉ tràn đầy sự có lỗi và biết ơn.

Tình huống này so với cừu con nhảy vào bẫy của sói xám, còn giúp sói xám đang đói bụng nhóm lửa không khác là bao.

Cuối cùng Nhan Tịch nghe theo lời Lam —— sói xám —— Cẩn, ngây thơ mơ màng theo anh về nhà.

Cứ như thế, Nhan Tịch ù ù cạc cạc bắt đầu sống chung cùng Lam Cẩn.

Cậu đối Lam Cẩn luôn là sự áy náy, vì đã khiến anh ngoài ý muốn mà đánh dấu mình. Nhưng Lam Cẩn lại chưa từng một lần mở miệng trách cứ điều gì, ngược lại anh còn chăm sóc cậu hơn, không những vậy mà còn vô cùng ấm áp, điều này tự nhiên khiến cậu biết ơn rất nhiều.

Trước kia, Nhan Tịch luôn ngại với thân phận của Lam Cẩn khi lúc làm việc, nên luôn duy trì một khoảng cách cố định với anh. Mà hiện tại, dự án của công ty đã kết thúc, bọn họ không còn quan hệ cấp trên cấp dưới nữa. Cậu bị Lam Cẩn đánh dấu, cùng anh sớm chiều ở chung một chỗ ngày này qua ngày khác. Hai người chẳng có cách nào để ngăn khoảng cách ngày một gần.

Tình trạng phân hóa của Nhan Tịch không ổn định, nên thường xuyên đột nhiên muốn lấy pheromone của Alpha đã đánh dấu mình, mỗi lần như vậy Lam Cẩn đều sẽ kiên nhẫn lại dịu dàng phóng ra pheromone bắt đầu an ủi cậu.

Cảm xúc của Omega vừa phân hóa và vừa bị đánh dấu luôn rất yếu ớt lại mẫn cảm. Tuy Lam Cẩn rất bận nhưng vẫn sẽ vô tình cố ý mà săn sóc cảm xúc của Nhan Tịch, biết cậu thích nhất chính là đồ ăn ngon, còn đặc biệt tìm lý do dẫn cậu ra ngoài đi ăn. Lúc rảnh rỗi, hai người sẽ nằm trên sofa xem phim.

Cái cảm giác này cực kỳ giống bạn đời đang trong tình yêu cuồng nhiệt.

Không có ai trong lúc bản thân đang bất lực và mờ mịt với tương lai, lại từ chối sự quan tâm tri kỷ như vậy. Nhan Tịch đương nhiên cũng không ngoại lệ, huống chi người đầu tiên của cậu lại là Lam Cẩn.

Cậu vẫn luôn hiểu rõ ràng thân phận và địa vị của bản thân mình, nhưng không biết có phải là do cậu bị Lam Cẩn đánh dấu hay không, mà dưới sự săn sóc tỉ mỉ như thế của anh —— người vốn có phương diện tình cảm ngây thơ như cậu không có cách nào chống cự.

Sức hấp dẫn của Alpha cấp S như Lam Cẩn là trí mạng, tựa như chiếc hộp Pandora, biết rõ rằng có nguy hiểm tiềm ẩn rồi nhưng chẳng ai có thể cưỡng được sức hấp dẫn từ nó.

Cậu biết rõ khoảng cách giữa hai người lớn đến như vậy, nhưng lại không ngăn nổi tình cảm nảy sinh từ đáy lòng mình.

Cậu có thể cảm nhận được bản thân mình ngày càng không muốn rời xa người đàn ông này, thích mùi pheromone của anh, thích ở chung với anh, muốn dính lấy anh, muốn anh từng giây từng phút đều ở bên cạnh mình.

Có lẽ là do từ Beta trở thành Omega nên các giác quan đều trở nên nhạy bén và bản thân cũng trở nên yếu ớt hơn.

Lam Cẩn từ bên ngoài trở về mà trên người dính pheromone của Omega khác là trong lòng cậu sẽ cảm thấy buồn vô cùng, chỉ cần tưởng tượng đến cảnh anh và những người đó âu yếm quấn quít thì cậu thậm chí cũng sẽ uất ức đến rơi lệ.

Tuy rằng đã tự cảnh báo mình không thể như thế này được, dù cho pheromone của cậu và Lam Cẩn có độ xứng đôi cực cao, dù cho cậu đã bị Lam Cẩn đánh dấu, dù cho kỳ phát tình bọn họ cũng sẽ thân mật quấn quít triền miên, nhưng ——  nghiêm túc mà nói thì giữa cậu và Lam Cẩn cũng không có quan hệ gì đặc biệt!

Nhắc đi nhắc lại với bản thân mình đừng cố chấp.

Lúc dọn đến đây ở, tiền nhà đã bàn bạc xong Lam Cẩn cũng không thu. Mình ở nhà của anh, ăn ở miễn phí, kỳ phát tình đến còn cần anh giải quyết nhu cầu sinh lý nữa. Những việc trước cộng với việc sau này đã tạo cho Lam Cẩn rất nhiều phiền phức, người có lương tâm thì chỉ nên có lòng cảm kích mà thôi, mặt mũi nào mà kiếm chuyện thêm nữa?

Nhưng —— dù cho Nhan Tịch có cố gắng cảnh báo bản thân đến như thế nào đi chăng nữa, nỗ lực bỏ qua sự thật bên cạnh Lam Cẩn có rất nhiều tình nhân và bạn giường đến đâu, thì cảm xúc thất vọng không thể nào che đậy được.

Lam Cẩn đương nhiên phát hiện ra Omega của mình mất hứng, hắn cũng có thể đoán ra được vì sao Nhan Tịch lại trở lên như vậy, nghĩ đến vật nhỏ vì ngửi được mùi pheromone của Omega khác trên người mình mà ghen tuông khổ sở, trong lòng đương nhiên mừng thầm!

Omega sau khi bị đánh dấu sẽ không ý thức được việc mình hoàn toàn ỷ lại vào Alpha của mình, tính cách cũng sẽ trở lên nhạy cảm và muốn dính người. Trước đó, Nhan Tịch hơn hai mươi năm làm Beta, tính cách và cảm xúc của cậu đều là lý trí cẩn thận. Đến nay dù đã phân hóa thành Omgea thì tính cách cậu cũng không thể thay đổi ngay được, nhưng trong khoảng thời gian này hắn lại cảm nhận được Nhan Tịch đang thay đổi, rõ ràng là rất uất ức nhưng lại làm bộ không để ý. Thực sự là cực kỳ đáng yêu!

Lam Cẩn vẫn luôn rất biết cách khống chế nhịp điệu, hắn biết Nhan Tịch từ trước tới nay tính tình luôn cẩn thận, không muốn để bản thân đụng phải phiền phức. Bình thường thoạt nhìn mềm mại như mèo nhỏ, nhưng nếu chọc cậu bực lên thì mặc kệ người trước mặt là ai cũng sẽ nhảy dựng lên cào người đó.

Tuy rằng không nhanh không chậm vờn Nhan Tịch như vậy có hơi tàn nhẫn, nhưng Lam Cẩn hiểu rõ. Vật nhỏ này có tính cách ăn mềm không ăn cứng, cho nên hắn chỉ có thể từ từ tiến tới, từng chút một đến gần, lợi dụng sự áy náy, cảm kích và ỷ lại của cậu khiến cậu rung động mở lòng.

Cuối cùng —— vài ngày sau, lúc Lam Cẩn thu dọn hành lý xong mới nói cho Nhan Tịch biết. Mấy ngày sắp tới hắn muốn dẫn tình nhân Omega ra nước ngoài du lịch, thành công nhìn thấy Nhan Tịch ở một bên hoàn toàn tan nát cõi lòng.

Cậu nỗ lực vờ như không sao cả, lại phát hiện làm thế nào bản thân cũng không thể cong mông cười nổi. Hốc mắt nóng lên, chóp mũi ửng đỏ, người này là Alpha của mình nhưng bên cạnh lại nhiều bạn giường và tình nhân đến như vậy. Cậu không muốn anh đi tìm những người khác, không muốn anh cười với người khác, càng không muốn anh ở cùng người khác ——!!

Nhưng bản thân cậu có thể dùng thân phận gì để cản anh lại đây?