Cưỡng Chế Phân Hóa - Nhạn Nhất Hạ

Chương 25




Cả cơ thể Nhan Tịch được ôm trong vòng tay rắn chắc, hàm răng bị ép cạy mở, đầu lưỡi liên tục bị liếm mút. Hơi thở nóng rực quen thuộc kia khiến cho cơ thể vốn đã bốc hỏa của Nhan Tịch nhanh chóng đi vào trạng thái muốn làm tình.

Hôn môi thân mật, Nhan Tịch cũng đáp lại theo bản năng, cái lưỡi nhỏ dây dưa cùng Lam Cẩn rất lâu. Dần dần chỉ nụ hôn thôi đã không đủ đáp ứng yêu cầu của cơ thể, lúc này hô hấp của hai người cũng đã không còn ổn định nữa.

Lam Cẩn tỏa ra mùi pheromone càng nồng đậm hơn, Nhan Tịch bị trêu chọc đến eo lưng mềm nhũn, cả người không có sức bám lên Lam Cẩn, lúc bị cởi quần áo cũng ngoan ngoãn nghe theo.

Cả người đang bốc lửa dục hừng hực, nay tiếp xúc với không khí lạnh khiến Nhan Tịch dựa sát vào người Lam Cẩn để tìm kiếm hơi ấm, hệt như một chú mèo con.

Lam Cẩn bị cơ thể trắng nõn mềm mại của cậu cọ đến bốc hỏa khó nhịn, kéo người tình trong ngực ra lại tiếp tục triền miên hôn môi.

Nụ hôn lần này có vẻ ướt át hơn rất nhiều.

Vừa tiếp nhận nụ hôn sâu lại vừa tiếp nhận pheromone của Alpha mãnh liệt như thế khiến ý thức Nhan Tịch hỗn loạn vô cùng. Cậu bị hôn đến thiếu dưỡng khí cho nên mới yếu ớt giãy dụa, nhưng giãy dụa cũng chẳng có tác dụng gì. Mãi một lúc sau người đàn ông kia mới phát hiện ra, lúc này mới lưu luyến rời khỏi môi cậu. Nhưng sau đó hắn lại chuyển vị trí đến vành tai đỏ bừng, hết liếm láp rồi lại cắn lên. Hai bàn tay đang vuốt ve sau lưng cậu cũng di dời về phía trước ngực, ngón cái đè lên hai điểm nổi đầy ấn gẩy đầy khiêu khích.

"Ưm....". Vị trí nhạy cảm bị đùa giỡn khiến Nhan Tịch không khỏi rên lên một tiếng.

Cơ thể vừa cảm thấy lạnh giờ đã nóng không chịu nổi, làn da trắng nõn nay đã biến thành màu hồng nhạt, vừa nhìn đã bị mê hoặc không nói thành lời.

Lam Cẩn bị kích động đến mức không ngừng trêu chọc cậu hết lần này đến lần khác, đến khi cả trên lẫn dưới Nhan Tịch đều ướt át chảy đầy nước, cơ thể cậu run rẩy, lưng cũng không thể thẳng mới dừng tay. "Ướt đẫm rồi?".

Nhan Tịch vòng hai tay quanh cổ Lam Cẩn, đôi mắt đen nhiễm màu tình dục bị hơi nước bao phủ, đáy mắt còn hiện lên sự gấp gáp khó nhịn xen lẫn khao khát mãnh liệt, ấm ức vặn vẹo cơ thể trên người Lam Cẩn. "Ưm, ha...".

Ánh mắt Lam Cẩn thâm sâu khó dò, bề ngoài có vẻ không khác gì bình thường nhưng giọng nói lại hơi khàn khàn, khẽ cười không ngừng vuốt ve làn da tinh tế nơi hai đùi trơn bóng của Nhan Tịch. "Tịch Tịch không đợi nổi nữa sao?".

"Ừm...". Nhan Tịch ậm ừ đáp, hai má ửng đỏ, khuôn mặt như quả đào chín, cả lỗ tai cũng đỏ lên, dáng vẻ bị trêu chọc lẫn khao khát tình dục nồng đậm.

Yết hầu Lam Cẩn trượt lên xuống, đáy mắt lóe lên tia sáng hưng phấn. Sau đó mở miệng, phun ra một câu nói mang tính thương hiệu của mấy gã chủ tịch trong tiểu thuyết não tàn. "Ngoan, ngồi lên, tự mình động đi!".

Nhan Tịch đang phát tình: "....".

Lam Cẩn nhẹ nhàng cong môi cười.

Hai người mặt đối mặt ở khoảng cách gần tận vài giây, cậu nhìn thấy ngọn lửa thiêu đốt trong đôi mắt màu xám của Lam Cẩn, chỉ có thế cũng khiến trái tim cậu đập nhanh hơn.

Cảm giác tê dại từ xương cụt lan tràn đến đỉnh đầu, Nhan Tịch nhịn không được mà nuốt một ngụm nước bọt. Đến cuối cùng, cậu cũng không thể đánh bại được dục vọng nguyên thủy của cơ thể mình, cậu run hai tay đưa ra chạm vào giữa hai chân Lam Cẩn. Nơi đó quần âu phồng lên vô cùng bắt mắt, cảm nhận được cứng rắn, thô dài và nóng bỏng.

Đôi mắt Nhan Tịch ướt át, gò má càng là đỏ ửng. Cậu cúi đầu, nhẹ nhàng giúp Lam Cẩn kéo khóa xuống, quần lót đen ôm sát nơi nào đó đã sưng trướng phình to, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung, bàn tay mảnh khảnh lôi cậu em to lớn bị bó buộc ở bên trong ra. Ngay lập tức, cây c/ôn th/ị/t với kích cỡ đáng sợ phủ đầy gân xanh hiện ra, hai cầu thịt bên dưới cũng không hề nhỏ, đối lập hoàn toàn với vị chủ nhân phong thái tao nhã trầm tĩnh của nó. Cứ nhìn như vậy một hồi, cậu cảm thấy cổ họng mình khô vô cùng, đầu óc cũng mơ màng, giống như đang nhớ lại cảm giác được nó cắm vào trong người sẽ mang lại bao nhiêu khoái cảm sung sướng.

Hương vị của riêng Lam Cẩn phả vào mặt mũi cậu. Nhan Tịch hé đôi môi sưng đỏ hôn lên, cúi đầu từng nhịp từng nhịp âu yếm dọc theo thân gậy, di chuyển đến tận phần gốc, cũng không quên chăm sóc hai túi t/inh h/oàn.

Q/uy đ/ầu to như trái trứng chen tận cuống họng, len lỏi làm đầy khoang miệng, cơ thể mỏng manh của cậu run lên vì hưng phấn.

Cứ nhấm nháp như vậy một lúc, người không nhẫn nại được lại là Lam Cẩn. Hắn cắm hai ngón tay vào trong miệng huyệt đang mấp máy đóng mở đầy nước dưới thân Nhan Tịch, động thịt lập tức quấn chặt lấy hắn, ngón tay khép lại đâm chọc vách thịt mười mấy cái, bên trong bỗng phun nước.

"A, a...".

Lam Cẩn rút tay ra, đôi mắt màu xám trầm xuống, vỗ nhẹ lên mông cậu một cái, thanh giọng vì nhiễm tình dục mà đã trở lên khàn khàn. "Tịch Tịch, ngồi lên!".

Hai tay Nhan Tịch run rẩy bám lấy vai hắn, khó khăn tách hai chân quay trở lại ngồi trên đùi Lam Cẩn. Cánh tay gầy nâng d/ương v/ật nặng trịch kia lên, cắn răng nhổm mông thịt cùng hai chân mềm nhũn lên, cố gắng điều chỉnh tư thế, đặt đầu khấc trước miệng huyệt mềm mại ướt át, từ từ ngồi xuống.

"Ư, ư...".

Nhan Tịch cong cả người, dù cho cơ thể đã trong trạng thái vô cùng ham muốn nhưng lỗ nhỏ bị cái vật khoa trương như vậy nong vào thì vẫn không có cách nào dễ dàng tiếp nhận.

Toàn bộ quá trình đút vào đều rất miễn cưỡng, c/ôn th/ị/t đâm được vào trong cơ thể cậu được hai phần ba, cậu đã cảm thấy nuốt không trôi. Đầu khấc kia chọt vào chỗ mẫn cảm sâu bên trong, động nhẹ cọ xát một chút thôi, khoái cảm sướng đến tê người cuộn trào khiến trước mắt Nhan Tịch như mơ màng.

Nhan Tịch phải cố gắng bấu chặt hai vai Lam Cẩn, nhấc mông lên để hắn thuận lợi đâm rút. D/ương v/ật trong người vừa to vừa nóng, mỗi lần đâm vào hay rút ra đều chạm vào điểm mẫn cảm trên thành ruột. Huyệt thịt phấn nộn ướt đẫm bị căng ra đến mức lớn nhất, nhưng vẫn siết chặt lấy c/ôn th/ị/t như sợ nó rời đi. Kích thích thế này quá mãnh liệt, chẳng được bao lâu hai chân cậu run lẩy bẩy, cộng thêm việc pheromone trong không khí của Lam Cẩn ngày càng trở lên nồng đậm, khiến cậu không chống đỡ được mà ghé lên vai hắn, há miệng thở dốc, cơ thể rịn ra một tầng mồ hôi.

Bàn tay to lớn của Lam Cẩn đặt trên vòng eo mảnh khảnh của Nhan Tịch, ve vuốt làn da ấm nóng trơn mịn, cúi đầu phả làn nhiệt nóng bỏng lên vành tai đỏ bừng của cậu. Hơi thở nặng nề, khàn giọng nói. "Tịch Tịch, nuốt vào sâu thêm chút nữa ——!".

Nhan Tịch không động đậy nổi, thở hổn hển nói. "Ư, đã... đã đâm đến tận cùng bên trong rồi!...".

Lam Cẩn nghe thấy giọng nói mềm mại kia, d/ương v/ật bên dưới được thân thể ướt nóng trước mặt cọ xát rất thoải mái, nhưng hắn đã nếm trải cảm giác được khoang sinh sản ướt mềm tuyệt vời kia bao lấy, cũng biết rõ rằng chỉ có thể hung hăng chọc vào nơi sâu nhất trong cơ thể cậu, chịch cho nơi đó thành hình dạng cây c/ôn th/ị/t của hắn thì pheromone Omega trong cơ thể đối phương mới tỏa ra mùi hoa sen khiến hắn vui sướng, cảm giác đó sướng đến mức lông tơ trên người cũng dựng đứng cả lên.

Mà giờ phút này hiển nhiên là khoái cảm từ việc đâm rút thế này mang đến cho hắn còn lâu mới đủ, giọng Lam Cẩn khàn khàn đầy dụ dỗ. "Vẫn chưa đâu, còn chưa cắm vào khoang sinh sản của Tịch Tịch nữa cơ mà!".

Vừa nói hắn vừa phóng ra càng nhiều pheromone khiêu khích châm chọc bé con trong lồng ngực, rất nhanh đã cảm nhận được nơi giao hợp vốn dĩ đã ướt dầm dề nay còn ướt sũng nước hơn, động nhẹ một chút đã nghe được âm thanh dâm đãng.

Nhan Tịch hổn hển lắc đầu. "Vào, vào không được đâu... Đi vào nữa, bụng sẽ rách mất!".

Lam Cẩn vốn đang nhẫn nại cực điểm, nhưng nhìn bộ dáng này của cậu thì không thể nhẫn lại thêm nữa. Đưa tay siết chặt vòng eo nhỏ nhắn kia, ấn thật mạnh xuống dưới, đồng thời phần hông dùng sức đâm lên, c/ôn th/ị/t to dài kia cuối cùng cũng đâm vào đến tận gốc.

"Á, a, a...". Nhan Tịch bất ngờ bị đâm dẫn đến sợ hãi kêu thành tiếng, cảm giác căng trướng từ gáy lan ra toàn thân, khoang sinh sản bị c/ôn th/ị/t mạnh mẽ xâm nhập, thành ruột mãnh liệt co rút, vòng eo mềm oặt, cậu hốt hoảng dùng đôi tay bám chặt bờ vai cường tráng trước mắt để tránh việc mình sẽ ngã sụp xuống. D/ương v/ật cứng rắn nóng bỏng chôn thật sâu trong cơ thể cậu, đầu khấc tiến vào khoang sinh sản mang theo sự đau đớn và sung sướng tê dại.

Cậu run rẩy đưa tay chạm vào bụng nhỏ bị c/ôn th/ị/t đâm gồ lên của mình, hoảng loạn không thôi, đôi mắt đỏ lên nhỏ giọng nức nở. "Hức... Hư.... Hư rồi! Bụng sắp hư rồi....!!".

Ánh mắt Lam Cẩn khó tránh khỏi hưng phấn. "Không hỏng được đâu Tịch Tịch, khoang sinh sản của Omega có thể nuôi được bé con, sẽ không dễ dàng bị nong hỏng đâu!". Vừa nói hắn vừa dùng sức ấn thật mạnh eo cậu xuống d/ương v/ật cứng rắn của mình. "Em quá gầy! Eo lại nhỏ như thế, không có lấy một chút thịt! Trong khi chúng ta làm ở tư thế ngồi, cho nên khi bị c/ôn th/ị/t của tôi đâm vào mới thấy rõ ràng như vậy!".

"Hư, ưm, a... A... Đừng, sâu quá rồi! A, a....". Nhan Tịch bị đâm vừa đau vừa sướng, cả người toàn là mồ hôi.

Trái lại, Lam Cẩn liên tục nhấc eo cậu lên rồi dập mạnh xuống, lần nào cũng kích thích đến hắn run cả người.

Nhìn cái bụng yếu ớt của Nhan Tịch biến thành hình dáng cây c/ôn th/ị/t của mình, Lam Cẩn kiềm không nổi mà đưa tay chạm vào.

"Không, không cần.... A, a...".

Nhan Tịch đẩy tay Lam Cẩn ra, bộ dáng như sắp bị chịch ngất đến nơi.

Lam Cẩn nhìn thấy thì càng thêm hưng phấn kích động, hắn không sờ bụng nhỏ của cậu nữa mà đưa tay xuống xoa nắn mông thịt cậu bên dưới, d/ương v/ật càng thêm hung hăng đâm cắm, tốc độ rất nhanh.

"A, a, a... ư....".

Khoang sinh sản mẫn cảm bị đâm liên tiếp, mỗi lần như thế Nhan Tịch lại muốn rút q/uy đ/ầu nhẵn nhụi cực to kia ra khỏi người mình, thế nhưng bàn tay đang khóa eo cậu lại rất mạnh, thấy cậu muốn trốn thì lại càng ra sức ₫!t mạnh vào nơi ướt át mềm nóng kia.

Lam Cẩn ngửi thấy mùi hoa sen thoang thoảng đã được phóng ra từ lúc nào, quấn quýt cùng mùi hổ phách của hắn. Động tác thọc vào rút ra càng mất khống chế hơn, dường như ngay cả đến hai túi t/inh h/oàn cũng muốn chen vào huyệt thịt, nước dâm từ nơi giao hợp giữa hai người tí tách rớt xuống sofa, mỗi một cú thúc như nhen nhóm ngọn lửa dục trong người bốc lên lần nữa.

"Lam Cẩn.... A, a, a.... Nhẹ chút... Ư, ư".

Lam Cẩn không quan tâm đâm rút mạnh bạo một hồi, thấy cậu thực sự không chịu nổi nữa mới thay đổi tư thế, xoay người ấn cậu trên sofa, mở rộng hai chân cậu ra rồi đối mặt đâm chọc.

Tư thế này khiến Lam Cẩn nhìn một cái đã thấy hết nơi hai người giao hợp, lỗ nhỏ hồng hào nay đã bị c/ôn th/ị/t của hắn cọ xát biến thành màu đỏ xinh đẹp, nếp nhăn căng ra ôm chặt lấy cự vật khổng lồ như muốn cắn đứt nó, mỗi lần rút ra đều kéo theo một ít mị thịt mềm mại ra theo, dâm đãng đến không nói thành lời.

Tiết tấu đâm rút hoàn toàn mất khống chế, Lam Cẩn dùng sức ₫!t mạnh như đóng cọc. Mắt kính trên mặt không biết rơi xuống từ bao giờ, để lộ đôi mắt màu xanh xám như đá quý chứa đầy ham muốn tình dục, vừa nóng bức vừa điên cuồng. Mỗi lần vùi sâu vào cơ thể Nhan Tịch là sự trầm ổn mọi khi của hắn đều biến mất, cơ bắp trên người vì động tác mạnh mẽ đều căng lên.

Đâm vào thật nhanh lút cán, rút ra cũng là tàn nhẫn. Đâm đến Nhan Tịch mơ màng, chỉ biết rên rỉ. "Ư, a... Ha...".

Nhan Tịch bị khi dễ đến mức không chỉ một lần tự hỏi chính mình, quyết định tìm Lam Cẩn làm bạn giường lúc trước có chính xác không? Tuy rằng mỗi lần làm tình cậu đều không kiêng nể gì mà hấp thu pheromone từ Lam Cẩn, nhưng đều giống như lần này bị hắn đè xuống làm đến gần như cả cơ thể đều bị liệt, bụng liên tục bị rót tinh cho đến khi tràn đầy, cuối cùng người thảm hại là cậu.

Lúc này Nhan Tịch nằm oặt trên sofa của phòng khách, trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi của Lam Cẩn, vừa vặn che đi phần mông cong vểnh đầy dấu tay hắn để lại, cậu tự hỏi nhân sinh.

Buổi chiều khi Lam Cẩn trở về là gần hai giờ, mà bây giờ bên ngoài trời đã tối đen. Nhìn đồng hồ đã là tám giờ, hai người ở nhà đã làm điên cuồng đến sáu tiếng đồng hồ ——!

Nhan Tịch nhẩm tính thời gian, da đầu tê dại. Cậu đã nằm trên chiếc sofa mềm mại này nửa giờ đồng hồ mà còn chưa dậy nổi.

Lam Cẩn gọi điện thoại đặt cơm, sau đó lại quay lại nhận điện thoại công việc. Chờ đến lúc ngắt máy thì thấy vật nhỏ vẫn đang nằm trên sofa mệt mỏi uể oải.

Nhìn đôi mắt và miệng cậu đều sưng lên, dáng người nho nhỏ rúc trên sofa, cả người lộ ra bộ dáng đáng thương cùng đầy rẫy dấu hôn và vết cắn loang lổ. Hắn rót cho cậu một ly nước ấm, rồi giơ tay sờ nốt ruồi lệ trên gò má bóng loáng.

Nhan Tịch đang mơ màng thì cảm nhận được một bàn tay ấm áp khô ráo phủ lên gương mặt cậu, lòng bàn tay hơi thô ráp vuốt như vậy cũng khá thoải mái.

Giãy dụa mở mắt ra, đã thấy Lam Cẩn đứng cạnh sofa.

"Uống nước không?". Thấy cậu trợn mắt kinh ngạc, Lam Cẩn tự nhiên như không kéo cậu lại, bế lên trên đùi, lấy ly nước săn sóc đút cho cậu.

Nhan Tịch kêu khóc đã sáu tiếng đồng hồ khiến cổ họng khô khốc, thấy ly nước đến thì vội hé miệng uống một mạch hết nửa ly.

Nhìn vệt nước ướt át trên đôi môi đỏ rực, Lam Cẩn tiện tay để ly nước lên bàn sau đó lại gần hôn lên.

"Ưm....".

Nụ hôn ngày càng sâu.

Nhan Tịch hoảng loạn giãy dụa, sau đó rụt người lại tránh đi nụ hôn của Lam Cẩn. "Tôi thật sự không được rồi... Nếu... Nếu còn làm nữa thì sẽ chết mất!".

Lam Cẩn không để ý, còn tiếp tục hôn lên hai má và chóp mũi cậu, rõ ràng là không nghe lọt tai.

Trong lòng Nhan Tịch run lên. "Trễ lắm rồi, tôi phải về.... ".

"Chút nữa cơm tới rồi, ăn cơm xong tính tiếp!".

Vừa dứt lời, cơm hộp đã giao đến. Lam Cẩn buông Nhan Tịch ra, đứng dậy đi lấy cơm.

Nhan Tịch đang tính toán chút về nhà nấu gói mỳ ăn, thì nhìn thấy Lam Cẩn mang theo hộp đựng cơm của nhà hàng năm sao trở lại.

Nhìn hắn mở hộp ra, lấy từng món ăn tinh xảo ngon miệng bày ra trên bàn ăn.

Làm lụng vất vả đã lâu như vậy, Nhan Tịch sớm đói đến hoa mắt chóng mặt. Nhìn đồ ăn ngon trước mắt, khiến cậu vừa nãy còn khăng khăng muốn về nay nhất thời dao động.