Cuối Tuần Tôi Và Em

Chương 72: Thai khí




Sau đêm đó, khoảng 1 tháng sau, Bội Mễ đi làm ở công ty với vị trí mới. Cảm giác thật hạnh phúc, phiên tòa xét xử án của Duẫn Gia Chi và phía tập đoàn Trường Lam đã diễn ra và án phạt đưa ra thực thích đáng. Nhịp sống trở về đúng quỹ đạo của nó



Tuy vậy, dạo gần đây Bội Mễ nhận ra sự khác lạ trong cơ thể mình. Nếu đúng là thì đến nay là kì hành kinh của cô nhưng đã bị chậm lâu, cơ thể thi thoảng hơi mệt oải người. Bội Mễ ra nói nhỏ với chị Lý:



- Chị... Dạo này, em thấy hơi khó chịu... Không biết có vấn đề gì không?



Chị Lý sốt sắng quay lại, hỏi:



- Biểu hiện như nào?



Cô ngập ngừng kể ra:



- À ừm... Chậm kinh, cơ thể em thấy hơi rã rời, có lúc nhạt miệng...



Chị Lý vẻ mặt đa nghi rồi dí sát lại mặt cô, hỏi:





- Lần cuối em quan hệ là khi nào? Có sử dụng biện pháp an toàn không?



Bội Mễ đỏ mặt:



- Ừm... Quan hệ thì...em không nhớ... Nhưng có sử dụng biện pháp an toàn...



Chị Lý im lặng rồi đáp:



- Thôi như này... Tí nữa tan ca mày mua que thử thai ngay cho chị



Bội Mễ hốt hoảng, trố mắt ra rồi lặp bặp:



- Thai... Chẳng lẽ đây là dấu hiệu của thai khí?



Chiều hôm đó...



Tử Sâm đến sớm đợi cô, thấy sủng vật của mình đang tiến đến gần thì lòng đã rạo rực, chỉ muốn nhanh nhanh ôm chặt cô vào lòng. Anh cẩn thận đỡ cô lên xe, cài đai an toàn rồi lại rờ cánh mũi cao của mình hít hà nơi dái tai cô, lân la liếm quanh cổ, như thớ da cô phết một chất gây nghiện mà nam nhân mãi không chịu rời.



Bội Mễ khó chịu né tránh, nỉ non:



- Sâm...um... Mau đi thôi



Lúc này nam nhân mới chịu ngừng, ngửng lên nhìn cô, ánh mắt tà tà trông chưa bao điều bí hiểm, lằng lặng lái xe



Bội Mễ ngó đường xung quanh rồi nói:



- À sắp tới cửa hàng thuốc, anh dừng lại em cần mua thứ này...



Tử Sâm thắc mắc:





- Em cần gì thế?



Bội Mễ nhỏ nhẹ đáp:



- Thứ này... Cũng không quan trọng gì..




Cô nhanh chóng xuống xe rồi nhanh vào mua. Để lại anh với khuôn mặt ngơ ngác



Tối đó, Bội Mễ tắm xong rồi có lấy que thử thai. Đợi một lúc sau rồi trên que hiện hai vạch đỏ tươi. Lúc này cô như không tin nổi mắt mình, dưới bụng nóng lên, hơi thở dồn dập, không tránh khỏi nét vui sướng trên mặt. Tuy vậy để chắc chắn, Bội Mễ cất gọn que thử thai này vào ví, đợi tối rồi kiểm tra lại một lần nữa



Ngoài bàn ăn, Tử Sâm hôm nay nấu thực nhiều món. Dạo gần đây anh để ý cô có vẻ gầy nên đa số các món thì có ít mỡ. Bội Mễ đưa một miếng gắp vào miệng, tấm tắc khen:



- Ngon quá... Chắc ngoài bố mẹ em ra thì anh là người nấu hợp khẩu vị em nhất...



Bội Mễ vẫn tiếp tục gắp ăn mấy miếng nhưng không lâu sau, dưới bụng cô trào lên thứ gì đó bứ lại ở cổ họng, khiến nữ nhân gợi đến cảm giác buồn nôn vô cùng. Từ ngoài bàn ăn cô tức tốc chạy lại bồn rửa, miệng mở ra như chuẩn bị ói nhưng lại không có gì. Thực lạ là không có gì bị nôn ra tuy cảm giác bứ vẫn đọng ở cổ họng



Tử Sâm sốt sắng chạy lại, vuốt lưng cô rồi hỏi:



- Mễ Mễ... Khó chịu đâu sao?



Cô lấy lại bình tĩnh, cố kìm sự khó chịu rồi lắc đầu:




- Em hơi buồn nôn chút... Chắc tại ăn uống không điều độ...



Nói rồi cô nhanh ra bàn ăn, cố bình tĩnh trở lại. Tử Sâm suy nghĩ gì đó rồi chạy lại bên cô, như ngờ ngợ ra điều gì, anh hỏi:



- Em chậm kinh đúng không?



Bội Mễ đỏ mặt, chỉ gật đầu e thẹn. Nếu đúng vậy thì có lẽ mèo nhỏ của anh đang có thai khí rồi. Định hỏi tiếp nhưng Bội Mễ nhanh chóng nói:



- Thôi ăn đi, em đói






Cả bữa anh để ý được Bội Mễ như cố gượng mình ăn, vẻ mặt cô nôn nao khó chịu.



Bội Mễ ăn nhanh nhanh rồi lại vào vệ sinh dùng que thử thai lần nữa. Lúc sau kết quả vẫn như vậy, hai vạch hiện lên rõ ràng. Bỗng tiếng mở cửa là Tử Sâm bước vào, vẻ mặt anh lạnh tanh tiến lại gần, ép cô sát thành bồn. Hai vòng tay anh rắn chắc nâng cô ngồi lên bệ, rồi lấy trong túi mình que thử thai của Bội Mễ. Vẻ mặt cô bất ngờ, lặp bặp:



- Tử..Tử Sâm...



Anh cắt lời, hỏi:



- Em có từ lúc nào?



Bội Mễ run run nói:



- Chiều nay em vừa thử... Nhưng một lần thì không đúng nên em có thử lần hai...



Anh sốt sắng hỏi:



- Que thứ hai đâu, đưa anh...



Bội Mễ lấy ra, qua thứ hai cũng hiện vạch đỏ như que thứ nhất. Nam nhân lặng nhìn một lúc rồi cười phá lên, vẻ mặt giãn ra dễ chịu.



Tử Sâm đi lại ôm cô, bế vòng hai chân cô quặp vào eo mình tiến ra ngoài giường. Vạch nhanh lớp áo cô lên, ánh mắt anh nhìn chăm chăm vào bụng phẳng lì. Nhẹ nhàng anh áp môi lạnh xuống da bụng, hôn chùn chụt xung quanh, hai tay vòng lên trấn ngự hai bên bánh bao mềm, xoa bóp mạnh.