Chiếc xe của Thẩm Nhất Đang dừng lại trước cổng trường đại học nghệ thuật Thuần Phát, chiếc siêu xe bóng loáng của cô vừa dừng lại thì các nam nữ sinh liền vây kín liền nhận ra nhân vật này chính là ai, vắng bóng cũng được mấy hôm cuối cùng cũng trở lại rồi, tài xế xuống xe mở cửa cho Thẩm Nhất Đang, cô đưa đôi chân thon dài của mình ra rồi bước xuống hất tóc nhẹ một cái.
“Là Thẩm Nhất Đang, cô ta quay lại rồi!”
“Nghe đồn cô ta bỏ nhà ra đi, nhìn cái mặt vênh váo đó kìa vẫn như ngày nào.”
Một vài kẻ không vừa mắt nên đã xì xầm bàn tán về Thẩm Nhất Đang nhưng không dám nói thẳng mặt cô chỉ biết nói sau lưng, nhưng những lời đó đã lọt vào tai của Thẩm Nhất Đang cô liếc mắt nhìn những kẻ đang bàn tán sau lưng mình rồi từng bước từng bước một đi tới chỗ bọn người đó, ánh mắt bọn người đó ánh lên tia sợ hãi, bắt đầu run rẩy không dám nhìn thẳng vào mắt cô.
“Các người sẽ còn nhìn thấy cái mặt này dài dài, mà muốn nói gì cứ nói thẳng vào mặt tôi này đừng nói sau lưng tôi không có nghe được đâu.”
Cảm giác lạnh sống lưng truyền đến sau câu nói đó của Thẩm Nhất Đang, vừa lúc này Tuệ Mai và Kì Nhi cũng vừa đến nhìn thấy cô đang ở trước cổng trường thì vội vã chạy đến ôm chầm lấy cô, Thẩm Nhất Đang nể tình ngày đầu trở lại nên không tính sổ bọn mồm mép này.
“Biến đi!”
Thẩm Nhất Đang lườm bọn người đó rồi gằn giọng, cả đám liền gật đầu rồi nhanh chóng bỏ đi, cứ tưởng sắp chết đến nơi vì cái ánh mắt đó trông vô cùng nguy hiểm,phải biết ơn hai người bạn này của Thẩm Nhất Đang vì đến kịp lúc. Cô quay lại nở một nụ cười tươi ôm chầm lấy hai người bạn của mình rồi hàn thuyên tâm sự những chuyện trên trời dưới đất. Mỗi bước đi của cả ba thì những sinh viên khác phải nhường đường không dám cản trở, đủ thấy được quyền lực và gia thế của Thẩm Nhất Đang như thế nào.
Cùng lúc đó chiếc siêu xe của Lục Kỳ cũng vừa đến nơi, hôm nay quả là một ngày hội tụ con ông cháu cha, lần đầu tiên bọn họ lại đến trường và gặp nhau cùng một lúc như vậy, Lục Kỳ đưa tay vuốt mái tóc của mình rồi nhếch môi tự tin khoác tay Lãnh Thiên Sơ đi vào bên trong.
“Nghe đồn Lục Kỳ và Thẩm Nhất Đang là chị em một nhà, nhưng mà trông hai người họ ai là chị ai là em thế? “
“Mà Lục Kỳ là con của vợ sau nên đương nhiên là em rồi.”
Thẩm Nhất Đang nghe những lời bàn tán đó liền thấy chướng lỗ tai, đã bao nhiêu lần cô đã dằn mặt đám người bàn tán chuyện chị em này rồi, tuy ba cô chấp nhận người phụ nữ đó và đứa con gái đó là người một nhà nhưng cô thì không! Tuy đến trường không bao lâu cũng không học cùng lớp nên cả hai vẫn chưa bị phát hiện thân phận bất hòa của cả hai.
“Nói gì đó?” . Chap mới luôn có tại [ T R U M t г u y e И . V n ]
Thẩm Nhất Đang liếc xéo mấy kẻ mồm mép, bọn người đó lập tức liền nhanh chân bỏ đi không dám bàn tán nữa.
“Hừ, ai là chị em với nó chứ?”
Tuệ Mai nhìn thấy tính khí nóng nãy này của Thẩm Nhất Đang khi nhắc đến Lục Kỳ cũng đủ hiểu chị em nhà này không được hòa thuận cho lắm, nhưng cũng phải thôi gặp ai trong trường hợp này cũng đều sẽ hành động như Thẩm Nhất Đang thôi, tuy tính tình cô có hơi cộc cằn khó chịu nhưng cô vẫn luôn cần một mái ấm gia đình thương yêu mình, tính tình này cũng là do lớn lên không được ai dạy dỗ mà ra cả, đúng là có vài phần đáng thương.
“Chị, chị đến sớm vậy?”
Giọng nói đáng ghét của Lục Kỳ vang lên, đôi tay của cô ta siết chặt lấy cánh tay của Lãnh Thiên Sơ cùng đi tới trước mặt Thẩm Nhất Đang, Lãnh Thiên Sơ nhìn thấy cô thì có hơi ngượng vì chuyện hứa hẹn với cô mà không thực hiện chắc cô tức giận lắm, quả như dự đoán vừa nhìn thấy Lãnh Thiên Sơ ngay lập tức ánh mắt của Thẩm Nhất Đang liền nheo lại, đôi tay siết chặt lại thành quyền, từng dặn lòng nếu để gặp lại cô nhất định nghiền nát anh ta.
“Vẫn còn mặt mũi nhìn tôi như vậy sao? không biết hổ thẹn với lòng hả?”
Thẩm Nhất Đang không thèm để ý đến Lục Kỳ, cô phớt lờ đẩy Lục Kỳ qua một bên rồi lập tức nắm lấy cổ áo của Lãnh Thiên Sơ giật mạnh, Lục Kỳ tức giận vì bản thân bị phớt lờ còn ra tay với vị hôn phu của mình, cô ta đưa tay nắm lấy cổ áo của Thẩm Nhất Đang lôi ra thì nhận lấy cái ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của Thẩm Nhất Đang, Lục Kỳ dù muốn dù không cũng phải buông ra.
“Nhất Đang, cậu bình tĩnh đi!”
Tuệ Mai và Kì Nhi chạy đến can thiệp vì nếu để người ngoài nhìn thấy sẽ không hay cho lắm, vụ lộn xộn của họ đã khiến cho các sinh viên khác nháo nhào lên kéo đến vây kín để hóng hớt tình hình, Thẩm Nhất Đang nghe hai người bạn nói vậy liền buông ra rồi quăng mạnh Lãnh Thiên Sơ xuống đất, quần áo xộc xệch bị Thẩm Nhất Đang giằng muốn rớt cả cúc áo ra, vốn dĩ Thẩm Nhất Đang tức giận như vậy cũng vì anh ta nói sẽ đến đón cô giúp cô chạy trốn cuối cùng là lừa cô một vố để cô tắm mưa đến nổi sốt cả lên.
“Chị làm gì vậy? dù gì cũng là em rể của chị, là người một nhà với nhau không biết yêu thương nhau còn muốn đánh nhau à? chị muốn cho người ngoài nhìn vào rồi đánh giá đình chúng ta ra sao mới chịu vừa lòng chị đây?”
Lục Kỳ đỡ lấy Lãnh Thiên Sơ đứng dậy rồi quát lớn trước mặt Thẩm Nhất Đang, còn Lãnh Thiên Sơ đứng dậy không nói gì chỉ biết gục mặt xuống không dám nhìn Thẩm Nhất Đang, đúng là lúc đó anh đã định đến nhưng bị Lục Kỳ giữ chân lại nên đã để cô leo cây, anh cũng không ngờ mọi chuyện lại diễn ra như thế này.
“Chuyện của tôi, cô đừng có xen vào, ai là người nhà của cô? Cô quên thế nào là tôn ti rồi sao mà dám lên giọng nói với tôi câu đó?”
Dường như không khí vô cùng ngột ngạt đến khó thở, luồng sát khí của Thẩm Nhất Đang tỏa ra khắp hành lang của trường, dòng người vây kín nhìn chị em Thẩm Thị chửi bới nhau còn chụp ảnh lại tung tin lên khắp các trang của trường.