Cưới Trước Yêu Sau: Cạm Bẫy Hôn Nhân

Chương 111: 111: Bị Hành Hung




Tiếng mở cửa phòng vang lớn, sự va chạm của cánh cửa vào tường thể hiện được lực mạnh của người mở nó, Thẩm Nhất Đang nhớ lại những gì mà Thẩm Hứa nói trong lòng của cô đau như cắt, cô mệt mỏi quay trở về Lịch gia và ngã xuống chiếc giường êm ái đó, cô nhắm mắt lại và ngủ một giấc không màn đến chuyện gì nữa.

Nhưng đến nửa đêm thì Thẩm Nhất Đang nghe được tiếng động phát ra từ phá dưới nhà cô tò mò ngồi bật dậy đi tới cửa sổ quan sát xem thử, cô há hốc mồm khi nhìn thấy Lịch Bắc Dạ đang đứng cùng với một đám người có vẻ mặt khá bặm trợn, còn một vài thứ được giấu trong chiếc xe kia không biết là thứ gì, cô cảm thấy tim đập chân run vì nghĩ rằng anh đang vận chuyển vũ khí chiến tranh trái phép.

“Bắt tại trận rồi, tôi sẽ trả thù anh chuyện lúc trước.”

Cô len lẻn đi xuống nhà, cô đưa mắt giáo giác nhìn xung quanh rồi nép sau bụi cỏ lấy điện thoại ra quay lại toàn cảnh đấy, nhưng có lẽ vì làm chuyện xấu cho nên Lịch Bắc Dạ không nói lớn cho lắm, cô gượng người gần lại một chút để có thể nghe rõ cuộc trò chuyện ấy.

“Đợi sau khi có cơ hội tôi sẽ thủ tiêu cô ta.”

Câu nói của lạnh lùng đến sởn gai óc của Lịch bắc Dạ vang lên làm cho Thẩm Nhất Đang sợ hãi, chân tay của cô run lên bần bật người mà anh nhắc đến ngoài Thẩm Nhất Đang ra thì còn là ai nữa chứ, tiếng động từ phía bụi cây làm cho Lịch Bắc Dạ hoài nghi quay đầu lại, anh nhíu mày một cái sau đó nhếch môi cười lạnh.

“Xem ra là cô ta tự nộp mạng rồi.”

“Lịch thiếu...cô ta đã thấy và nghe chuyện vừa rồi.”

Vài tên liền biến sắc vì sợ bí mật của họ bị bại lộ, nhưng Lịch Bắc Dạ tỏ ra bình thường như chẳng có gì xảy ra, anh nhấc chân lên và tiến về phía bụi cỏ gần đó, Thẩm Nhất Đang sợ muốn ngất đến nơi, chân của cô dường như tê cứng không thể nhấc lên được nếu để bị bắt nhất định cô sẽ bị anh ta giết ngay lập tức.

Tiếng bước chân của Lịch Bắc Dạ cũng gần hơn, cô còn nghe được tiếng lạch cạch dường như đang lên đạn, tiếng cười ác ma của Lịch Bắc Dạ vang lên có vẻ như đang dồn một con thỏ tò mò đến đường cùng, tiếng “đoàn” nổ lớn về phía bụi cỏ nhưng không có thêm bất kỳ tiếng động gì ở đó nữa nhưng nó đã làm hỏng chiếc điện thoại của Thẩm Nhất Đang, Lịch Bắc Dạ bình thản đi tới nhìn thử thì phát hiện không có ai ở đây cả, chẳng lẽ là anh nghe nhầm hay chỉ là tiếng của con mèo con chuột gì đó.

“Lịch thiếu, anh nổ súng như vậy không sợ đánh thức người trong nhà sao?”

Lịch Bắc Dạ cất súng vào túi rồi quay trở lại tiếp tục công việc của mình.

“Không sao, có vẻ như con mồi bỏ chạy rồi, đúng như kế hoạch.”

Ngay Lúc này Thẩm Nhất Đang đã cao chạy xa bay, đôi chân thon mịn của cô chạy trên nền đất lạnh lẽo và nhiều trở ngại vì đất đá trên đường làm cho đôi chân của cô đỏ và tươm chút máu ra, tiếng thở hổn hển của Thẩm Nhất Đang vang lên cô đã chạy rất xa nơi quỷ quái đó, thoát khỏi tử thần Lịch Bắc Dạ giờ đây cô cảm thấy không có ai đuổi theo nên dừng lại và tựa lưng vào tường thở dốc.

“Hắn...có âm mưu giết mình, mình...không thể tiếp tục ở nơi đó nữa.”

Nhưng bây giờ Thẩm Nhất Đang không nhà không cửa, về Thẩm gia lại càng không được vậy cô chẳng còn nơi nào để đi, giấy tờ mà Thẩm Hứa để cho cô cả công ty của cô hiện tại đều nằm ở trong phòng, cô lại không có nhiều tiền trong người nếu mà quay lại đó lấy thì chẳng khác nào chui đầu vào chỗ chết.

“Bây giờ tái diễn lại màn chạy trốn lần nữa sao? nhưng lần này có lẽ tệ hại hơn.”

Thẩm Nhất Đang mặc bộ váy ngủ mỏng mảnh trên người đi trong thời tiết này khiến cô lạnh lẽo, cô sợ bản thân không thể chịu đựng được, bước chân của cô nặng nề lê lết qua từng con hẻm nhỏ, ánh đèn mờ mờ ảo ảo soi xuống mặt đường, thân hình gầy gò mảnh mai của thiếu nữ thật sự không thể chịu đựng được cái lạnh về đêm như thế này, hai tay ôm lấy thân thể lan than trên đường phố cô sợ giờ này đi một mình sẽ gặp bọn biến thái lưu mạnh thì tiêu đời, nhưng cô chẳng còn cách nào khác.

“Gọi điện cho ông nội, đúng rồi.”

Thẩm Nhất Đang đi tới buồng điện thoại công cộng và cố liên lạc với ông nội nhưng không bắt máy, ngay sau đó Thẩm Nhất Đang lại nhận được cuộc điện thoại khác từ số máy của ông nội, cô nhanh tay bắt máy lên cầu cứu.

“Ông nội cứu con với, tên Lịch Bắc Dạ muốn giết con xin ông hãy cứu con.”

Bên kia không nói gì đột nhiên giọng cười hả hê vang lên làm cho Thẩm Nhất Đang nổi da gà.

“Tìm ông nội cầu cứu sao? ngây thơ quá, thật đáng tiếc vì ông nội không sử dụng điện thoại số mà cô gọi lại là số của tôi đó cô vợ bé bỏng.”

“Cái gì? Tên...tên khốn.”

Tiếng cười man rợ của Lịch Bắc Dạ lại vang lên rồi trầm giọng nói.

“Trốn cho kỹ đừng để tôi tìm thấy cô, kết cục của cô sẽ không đơn giản như mọi khi đâu, bây giờ tôi cho cô thời gian chạy trốn đấy tôi sẽ đếm đến mười và tôi sẽ phát động cho người tìm cô ngay lập tức, chúng ta bắt đầu trò chơi thôi nào.”

“Đồ điên, tôi sẽ không để anh tìm thấy tôi đâu.”

Nói xong Thẩm Nhất Đang liền dập máy cô giáo vác nhìn xung quanh và bắt đầu cuộc chạy trốn của mình, tính mạng của cô nằm trong tay cô nếu để Lịch Bắc dạ bắt lấy thì kể như xong, cô cứ chạy và chạy mãi có vẻ như tên Lịch Bắc Dạ đã đếm đến mười rồi, cô lao thẳng ra đường lớn tìm đến sự trợ giúp của cảnh sát nhưng tất cả đều đóng cửa không có một ai, trên đường lớn chỉ có vài chiếc xe cô lại tiếp tục tìm đường để đến trung tâm, người cô có thể tìm lúc này chỉ có thể là Triều Kim Nghiên mà thôi, quán thịt nướng đó giờ này vẫn còn mở cửa nhưng không biết Triều Kim Nghiên còn làm hay không.