Cưới Trước Yêu Sau: Cạm Bẫy Hôn Nhân

Chương 109: 109: Cô Gái Mang Nhiều Tổn Thương




Buổi sáng đẹp trời tại Lịch gia, hôm nay là một ngày nghỉ của Thẩm Nhất Đang cả ngày cũng không biết phải làm gì ngoài đi tới đi lui, định hẹn Kì Nhi và Tuệ Mai đi ra ngoài mua sắm nhưng hai cô bạn này lại đi du lịch nước ngoài cùng gia đình rồi, hiếm khi có kỳ nghỉ dài như vậy mà cô lại không biết nên đi đâu.

Tiếng động cơ bên dưới nhà vang lên, Thẩm Nhất Đang đi tới bên cửa nhìn xuống thì thấy Thẩm Hứa đến. Cô nhíu mày một cái rồi đi xuống xem thử, người giúp việc cũng chuẩn bị trà bánh sẵn sàng, nhìn thấy Thẩm Hứa đến là cô biết ngay có chuyện gì rồi, từ lúc chân cô bị thương đến giờ chưa từng gọi điện hỏi thăm cô lấy một tiếng bây giờ lại đến tìm cô.

“Nhất Đang, Lịch thiếu đâu rồi con?”

Cô lạnh nhạt trả lời.

“Đi làm rồi.”

“Nhất Đang dạo này chân con đã ổn hơn chưa?”

Cô bắt chéo chân nâng ly trà lên từ tốn uống rồi đáp một câu khiến ông muốn tức điên lên.

“Cũng may trời thương còn sống tốt lắm không ảnh hưởng gì.”

“À...ờ...ba vô vấn đề chính, ngày mai...là sinh nhật của ba rồi con có nhớ không?”

Cố khơi gợi lại một câu ngay lập tức sắc mặt của Thẩm Nhất Đang liền thay đổi, sẵn ông đã vào vấn đề chính thì cô cũng cần vào vấn đề bị cô bỏ qua đợt trước, đôi mắt của cô lườm thẳng về phía ông khiến sống lưng của ông có hơi lạnh một chút, chưa bao giờ hai cha con nói chuyện mà được yên bình mặc dù ông đã nhịn và xuống nước nhỏ với cô.

“Thì sao?”

“Ba chỉ muốn con có thể đến để dùng bữa cơm, cũng lâu rồi gia đình chúng ta không dùng chung bữa cơm mà nhỉ?”

Thẩm Nhất Đang hít một hơi thật sâu, đúng là đã lâu lắm rồi không dùng bữa với cái gọi là gia đình đó, mím chặt môi hai mắt giãn ra một chút sau đó cô gật đầu đồng ý, dù gì cũng là sinh nhật của Thẩm Hứa, cô cũng quên mất là ngày mai còn tháng sau là đến sinh nhật của cô rồi.

“Được, con sẽ đến, ba cứ gửi địa chỉ.”

“Hôm đó buổi lễ hấp hôn cũng diễn ra...con...nhớ chỉnh chu nhé.”

Nghe tiếp câu sau cô liền tức giận nhưng vẫn đồng ý, dù gì cũng là con gái không đến thì còn ai coi ra gì nữa dù không thích cũng nên có mặt một lúc cũng được.

“Được, sẵn đây con muốn hỏi chuyện giấy tờ, bao giờ đưa cho con?”

Thẩm Hứa chợt nhớ ra sau đó liền đi ra xe lấy vào, ông đã chuẩn bị tất cả và trao trả lại toàn bộ cho cô, chứng thực giấy tờ lần này là rất rõ ràng, cô kiểm tra từ đầu đến cuối mọi thứ đều ổn.

“Được rồi, cảm ơn ba, ngày mai con sẽ đến bây giờ ba về nghỉ ngơi đi! Người đâu tiễn Thẩm lão gia về.”

Thẩm Nhất Đang nói xong liền đứng dậy quay trở về phòng cô đóng mạnh của phòng lại mà từ dưới nhà vẫn có thể nghe được, Thẩm Hứa gật đầu đưa tay ra hiệu không cần ai tiễn ông chỉ muốn đến thông báo cho cô rồi quay về sớm thôi, giờ đây đứng trước mặt cô ông không biết phải nói gì thêm nữa, tình cảm cha con cũng không được tốt nên chẳng có chuyện gì để nói ngoài giấy tờ mà giờ đây giải quyết cho cô xong cả rồi.

Thẩm Nhất Đang cầm trên tay số giấy tờ rồi đi tới đặt xuống bàn, tiếp theo đó chuẩn bị bộ quần áo để dự tiệc cho ngày mai, những tấm ảnh cưới của Thẩm Hứa và Lục Diễm được Lục Kỳ gửi sang và kèm một dòng chữ “Thấy họ xứng đôi không chị?”

Cô lướt xem từng tấm ảnh một cô chợt nhớ tới khoảng khác trước đây mà ba mẹ của cô cùng chụp ảnh, họ cũng ngọt ngào như thế này. Chợt nhớ ra điều gì đó cô liền đi tới tủ áo chọn một bộ trang phục giản dị nhất rồi rời khỏi nhà, tiện thể ghé sang một tiệm hoa mua một bó hoa để cúng, cô bắt xe đến nghĩa trang. Một nơi nghĩa trang hoang vu mùi hương nhang khói tỏa ra mịt mù, không khí ở đây cũng rất lạnh lẽo nơi này là nơi yên nghỉ của ông ngoại cô, còn xác của mje năm đó không được tìm thấy chỉ tìm thấy xác của ông mà thôi.

“Ông ngoại, lâu lắm rồi con mới đến thắp nhang cho ông nhỉ? Ông có buồn không?ông đã gặp mẹ con chưa? Bà ấy hiện tại đang ở đâu vậy ông?”

Thẩm Nhất Đang vẫn mong đợi điều gì chứ? Bà ấy có lẽ cũng đã mất rồi, chỉ là không tìm thấy xác thôi. Bao nhiêu năm trôi qua rồi mặc cho tìm kiếm từ những tàn tích đó vẫn không tìm thấy có khi bà đã bị tan xác trong vụ nổ đó không chừng, chỉ có một số người thì tìm thấy xác còn lại thì biến mất hoàn toàn.

“Mẹ...”

Chợt cô nhìn thấy một bóng dáng người phụ nữ rất giống với bà đang từ phía đằng xa đi về hướng lối ra, cô chạy theo người đó liên tục gọi mẹ nhưng người đó không quay đầu lại, Thẩm Nhất Đang đưa tay dụi mắt vài lần cô không thể gặp ảo giác được, người đó lên xe rồi nhanh chóng rời đi mất. Lần trước cô cũng gặp một người giống với bà lần này cũng vậy nhưng hai lần đều không thể nhìn trực diện người đó.

“Có lẽ chỉ là nhầm thôi, người giống người mà.”

Cô thở dài một hơi trấn an bản thân bình tĩnh lại rồi cũng nhanh chóng rời khỏi nơi nghĩa trang đó.