Cưới Rồi Mới Yêu

Chương 36




Cô vui vẻ nhận lấy sự khen gợi về mình,cúi người chào rồi rời khỏi căn phòng đó. Thật may mắn khi cô là người cuối cùng được nhận vào Hoan Phan trong buổi phỏng vấn hôm nay,những người được ứng tuyển như cô cũng là hạng người vô cùng xuất sắc nhìn vẻ bề ngoài có thể thấy được tài năng tiềm ẩn và sự phát huy năng lực của họ rồi.

Sau khi cô rời đi,Triết Quý cũng đi theo cô ngay sau đó. Hai người lại gặp mặt nhau:

- A Triết Quý… ý tôi là sếp Triết!

- Không sao đâu,cứ xưng hô bình thường dù sao chúng ta có quen nhau mà.

- Sao mà vậy được,giờ tôi là nhân viên của anh,anh là sếp của tôi. Tôi nghĩ nên xưng theo vai vế thì hơn!

- Được rồi tùy cô thôi. - Triết Quý phì cười gật đầu rồi nói tiếp:

- Tôi dẫn cô tới phòng đo đồng phục nhé,tiện chụp ảnh thẻ luôn!?

- Được thế thì còn gì bằng,cảm ơn anh!

Cô vui vẻ nhận lời khiến Triết Quý cũng vui theo.

- Ngụy Kiều Vy… 84- 57-85.Woa cô có số đo đẹp đấy.

- Tôi cảm ơn!

- Đồng phục công ty trong tối nay sẽ có người giao tới cho cô,kịp mai mặc đi làm. Đây là ảnh thẻ và thẻ thành viên của công ty giữ nó cẩn thận nhé.

- Được rồi, một lần nữa cảm ơn cô.

Xong xuôi, Triết Quý đã đứng chờ cô bên ngoài phòng cô cũng khá bất ngờ nhưng cũng nở nụ cười. Đu sao từ giờ trở đi trăm sự nhờ Triết Quý rồi.

- hừmm… Tôi mời cô bữa trưa nhé!?

- Không cần đâu,tôi có người đón rồi!- cô vui vẻ trả lời.

- Là Bảo Hoàng sao?

- H…Hả?

- À không có gì,tôi tiễn cô ra ngoài!

Cô khẽ gật đầu để Triết Quý đi cùng mình ra đến cửa công ty. Ở bên phía ngoài,đã có một chiếc xe moto phân khối lớn chờ sẵn ở đó rồi. Cô vui vẻ chạy tới bởi đó là Xuyễn Chi mà.

- Ây za bạn tôi ơi,sao rồi.

- Không ổn cho lắm!.



- Gì, thôi không sao có nhiều công ty đang săn đón cậu lắm!

- Gì chứ tớ được nhận mà!?

- Hả thật sao… Thế sao mặt lại ủ rũ thế này?

- Ban truyền thông và quảng bá phải chụp ảnh và lên live nhiều tớ không thích!

- Thế là được rồi,chúng ta đi ăn mừng đi!

- Ok

Thế là Xuyễn Chi dắt cô đi ăn mừng. Để ăn mừng lễ trọng đại này Xuyễn Chi nhất quyết dắt cô vào nhà hàng sang trọng tuy chẳng phải sa hoa hay được xếp theo tiêu chuẩn 5 sao đâu nhưng bày chí rất đẹp đồ ăn cũng rất ngon.

- Ăn đây tốn kém lắm,ta đổi quán khác đi!

- Đổ gì chứ cậu nhìn ngoài thế thôi chứ rẻ lắm đồ ăn ngon nữa.

Cô hết lời mà gật đầu đồng ý đi vào theo Xuyễn Chi. Quả nhiên đúng theo lời Xuyễn chi nói bày trí rất đẹp nhưng đồ ăn rẻ lại hợp ví tiền,nhân viên nhiệt tình đồ ăn lên cũng nhanh lên trang page của nhà hàng toàn những lời khen và đánh giá từ 4-5 sao.

- Cứ ăn đi,hôm nay tớ bao khi nào nhận lương tháng đầu tiên cậu bao lại tớ.

- Ừm hửm,thế cũng được.

Thế là hai người cùng ăn vui vẻ với nhau,cùng nhau thưởng thức những đồ ăn ngon để chúc mừng cô được nhận chức.

- Chủ tịch,doanh thu của bộ phận tuyên truyền kém hơn so với 5 tháng đổ lại đây. Thấp hơn tiêu chí ban đầu đưa ra trong tháng này là 10%. Cũng là tháng kém nhất trong tổng số năm nay.

- Ừm vấn đề đấy sẽ nói trong giờ họp,giờ vào họp thôi.

Bên hắn cũng chẳng rảnh rỗi gì mấy, cuộc họp không báo trước được diễn ra. Lâu lắm rồi hắn mới họp khẩn cấp như thế này,nhận được thông báo ai nấy đều cũng lo sợ,họ chưa chuẩn bị gì hết và có thể một số người còn đang dung dẻ để hoãn việc.

- Chủ tịch,có chuyện gì phải họp gấp đến thế?

- Cuối năm rồi,anh không nghĩ phải tăng cường hay sao?

- À ờ ha… Năm nào cũng thế mà nhỉ,cứ cuối năm lại bận rộn,haizz!

Vậy là cuộc họp diễn ra dai dẳng. Chẳng biết có vấn đề gì mà nói nhiều thế không biết,vào từ 8 giờ mà tận 12 giờ trưa chưa xong.

- Báo cáo theo như khảo sát tình hình,Hoan Phan đang tăng cường và phát triển rất mạnh mẽ về mọi lĩnh vực nhưng yếu về mảng quảng bá hay thường được gọi là chạy Marketing.

- Gì chứ,vừa có đợt tuyển mới đã có người bù vào khoảng chống kia rồi mà?



- Ừ nhỉ,nhưng đợt tuyển này chỉ có một người được vào. Nghe nói giỏi lắm,tất cả cơ quan đầu mối đến rất ấn tượng về người đấy!

- Chủ tịch,nói chứ bộ phận truyền thông và phát triển còn thiếu nhân sự đấy là vị trí quan trọng nhất … Là trưởng phòng.

- Trưởng phòng đâu phải ai cũng làm được cơ chứ?

- Thế cậu định để sao đây. Bộ phận truyền thông và phát triển là một trong những cơ quan đầu mối của PY,nay không có người chỉ định sao vào được chứ?

- Không phải mảng của ông,im mồm vào đi.

- Mày…Mày trẻ người non dạ,biết cái gì?..v.v

Hắn ngồi xoay ghế tự mình ngẫm nghĩ mặc kệ bọn họ đang tranh cãi um tùm cả. Sau cùng hắn gõ tay xuống bàn rồi cho tan họp.

Nhìn đồng hồ thì đã điểm trưa,hắn nhìn lại mà tự nhiên cứ nhung nhớ thứ gì đó trong lòng liền quyết định đi về nhà.

- Kiều Vy con về rồi,trời ạ có mệt không?

- Dạ không thưa mẹ,à mẹ trưa nay con không ăn cơm đâu nhé?

- Ơ sao thế,ta biết con ốm đắng miệng nhưng nên ăn chút gì đi chứ. Sáng nay con đi khám chưa?

- Sáng nay con bận quá mẹ ạ,nhưng con không ăn nổi nữa rồi,à nãy con có ăn ở ngoài mẹ không cần lo đâu ạ.

Cô cười nhẹ rồi đi lên phòng,có phải ốm gì đâu chứ cô đã ăn no cả bụng rồi đây này. Bà Lâm đưa ánh mắt đầy lo lắng dõi theo.

- Haiz,này tí ông mua cho tôi ít nguyên liệu thêm gà nữa tôi làm gà hầm bắc thảo cho nó. Khổ thân ốm đến nỗi không ăn được cả rồi!

- Aiz,bà cần gì phải nấu,mua ngoài được mà.

- Đi mua ngoài,điên quá ở nhà mình làm vừa an toàn sạch sẽ lại tiết kiệm thế nhé tí mua đấy.

- Ba mẹ con về rồi,có chuyện gì mà mọi người nói xôm xả thế?

- Haiz,còn cái gì nữa cái Kiều Vy ốm chẳng ăn được cơm, người đã gầy rồi còn ốm. Chắc nó đắng miệng,à đấy tí hai bố con dẫn nhau mà đi nhé. Hai người đi cho lẹ!

- D…Dạ?

Nghe xong trong lòng hắn sôi sục cả lên,hắn vội chạy lên trên phòng xem xét tình như như nào.

Vừa rửa đi lớp trang điểm xong,cô đang rất hân hoan bỗng dưng bị hắn đẩy cửa vào. Thấy cô hắn nhanh chân mà bước đến,sốt sắng mà sợ trán cô.

- Có sao không,sốt chỗ nào,mệt chỗ nào,có cần đi viện kiểm trả không. Đâu tôi xem nào…