Chuyện sinh hoatn vợ chồng cứ như vậy mà sinh hoạt thương xuyên Hạ Đan cũng dần quen và không thấy sợ nữa
- Ọe...em không ăn được món này
- Vậy anh đổi món khác cho em
- Ọe...không được em không ăn được món nào hết hức...
- Hay người em có gì không khỏe để anh đưa em đến bệnh viện kiểm tra xem thế nào
Trong bữa ăn Hạ Đan cứ đưa lên miệng món nào là cảm giác buồn nôn cô không ăn được gì bất lực khóc như đứa trẻ Cao Minh Hào thấy cô không ơn nên đã đưa tới bệnh viện gặp bác sĩ xem cô ấy có bị gì không
- Bác sĩ à vợ tôi cô ấy bị gì vậy bác sĩ?
- Không có gì sức khỏe rất tốt nhưng chúc mừng cậu cô ấy mang thai được sáu tuần rồi
- Sao? Có thai sao cảm ơn bác sĩ nhiều giờ tôi đưa cô ấy về được chưa
- Được nhưng cậu nhớ trong những tháng đầu cô ấy rất dễ xúc động có thể thay đổi thói quen và tính cách cậu đừng để cô ấy kích động hay tâm trạng không tốt nhé
- Cảm ơn bác sĩ tôi sẽ cẩn thận
Vậy là cuối cùng Hạ Đan cũng đã mang thai Cao Minh Hào nghe bác sĩ bói thì mừng hớn hở đưa cô về nhà liền như một cậu nhóc mà khoe với tất cả người làm trong nhà
- Anh à mẹ và ba vẫn chưa biết hay anh đưa em qua đó với mẹ vài hôm được không
- Được được hết anh sẽ ở đó với em
- Còn công việc của anh thì sao?
- Giờ em đang mang thai anh sẽ làm việc ở nhà khi nào có chuyện quan trọng thì anh đến công ty
Hạ Đan vừa nói muốn đến biệt thự của Cao Gia gặp mẹ chồng để báo tin vui thì Cao Minh Hào không chút chần chừ mà đồng ý sau đó đưa cô đi vài tiếng ngồi trên xe thì cũng đã đến nơi
Ông bà Cao rất vui khi được gặp hai người vì khá lâu rồi Hạ Đan và con trai họ không đến đây từ khi có Hạ Đan tần suất Cao Minh Hào trở vêd biệt thự này cũng nhiều hơn vì trước đó chỉ có ông bà Cao đích thân đến biệt thự của anh chứ anh không mấy khi về đây
- Ba mẹ à Hạ Đan em ấy có thai rồi
- Sao? Thật sao Hạ Đan ba mẹ có cháu rồi sao?
- Dạ em bé được sáu tuần tuổi rồi ạ
- Haha bà à chúng ta sắp có cháu bế rồi
- Cuối cùng ngày ba mẹ mong chờ nhất cũng đến rồi
Vừa nghe tin có cháu ông bà Cao cười tươi rối mừng rỡ từ khi sinh Cao Minh Hào ra gia đình họ chưa chào đón thêm thiên thần bé nhỏ nào nữa nên chuyện này với họ là một món quà to lớn
- Hay cứ để Hạ Đan ở lại đây vài hôm với mẹ để mẹ dễ chăm sóc con bé hơn
- Con và em ấy sẽ ở đây một tuần mẹ lo gì chứ
- Được rồi được rồi
Vài ngày sau khi Hạ Đan ra ngoài mua chút màu vẽ trên đường về cô đi dạo một chút thì thấy một căn nhà không to bằng hai căn biệt thự cô hay lui tới nhưng so với căn nhà cũ cô ở trước kia thì nó to hơn rất nhiều
Vừa nhìn vào căn nhà cô có cảm giác nó có gì đó quen thuộc với cô Hạ Đan đứng từ xa nhìn hồi lâu thì thấy một người phụ nữ trung niên từ trong đi ra Hạ Đan ngạc nhiên vì người phụ nữ đó y hệt như mẹ cô nên Hạ Đan quyết định đi gần lại xem đó có phải là mẹ cô không
Thì quả thật đó là mẹ cô nhưng lúc trước chị cô đã nói rằng bọn họ đã chuyển sang nước ngoài sống sẽ không về đây nữa nhưng sao giờ họ lại ở đây Hạ Đan lấy làm lạ cô không dám gọi mẹ mình chỉ lặng lẽ ra về
- Sao trông em không vui vậy Hạ Đan bác sĩ nói em phải luôn giữ tâm trạng vui thì em bé mới khỏe mạnh được
- Anh à em...em vừa gặp mẹ đó
- Mẹ sao? Em nhìn nhầm thì phải lúc trước chị em nói là bọn họ sống ở nước ngoài luôn mà?
- Không em không nhầm thật sự đó là mẹ lúc em mua màu về có đi ngang một căn nhà em có cảm giác quen nên mới đứng lại xem nhưng sau đó em thấy mẹ từ trong nhà đi ra
- Được rồi nếu đó là mẹ ngày mai anh sẽ đưa em đến đó còn bây giờ em phải nghỉ ngơi sớm đang mang thai không được thức khuya
Hạ Đan mang vẻ mặt buồn bã về nhà biết cô có gì đó không ổn Cao Minh Hào đã đến hỏi chuyện, nếu đó thật sự là mẹ cô thì lí do gì bà ấy lại chọn sống khác thành phố với con gái mình như vậy
* ding dong ding dong
- Mẹ đúng là mẹ rồi
- Hạ Đan con...sao con lại ở đây?
- Mẹ à tụi con có thể vào nhà rồi nói chuyện được không?
- À ờ được hai đứa vào đi
- Lúc trước con đã gặp chị nhưng chị nói ba mẹ đã chuyển sang nước ngoài sống cùng chị ấy nhưng sao bây giờ mẹ lại ở đây?
- Mẹ...thật ra ba và mẹ không có đi nước ngoài chị con đã mua nhà ở đây nhà ba mẹ
- Nhưng sao...chị lại không cho con biết con vẫn thường hay tới thành phố này nhà ba men chồng con ở gần đây
- Sao con không bị ngược đãi hay bị nhà Cao Gia ghét bỏ sao?
- Dạ không ba mẹ chồng rất thương con thời gian qua con sống rất tốt mẹ ạ chỉ là những lúc nhớ mẹ thì sẽ đến đây
- Mẹ...thật ra mẹ rất thương con rất muốn gặp con nhưng chị và ba con không cho mẹ gặp...nói con gã vào đó ngày ngày đều bị ngược đãi con trai họ thì không yêu thương con nếu mẹ đến gặp e là con sẽ còn thê thảm hơn
- Chẳng phải con đã nói với chị là con sống rất tốt rồi mà sao chị lại nói với mẹ như vậy?
...
- Bà làm cái gì tôi gọi cửa mãi không thấy ra mở vậy
- Ba...
- Mày...sao mày lại ở đây
- Con đến đây ba không vui sao?
- Tại sao tao phải vui mày thì có máu mủ gì với tao
Nói chuyện với mẹ thì Hạ Đan mới biết lúc gặp chị mình cô nói một đường chị cô về nói với mẹ một nẻo Hạ Đan và Cao Minh Hào thấy có gì đó không đúng định hỏi thêm vài điều thì lão Vương từ ngoài vào nhà la mẹ cô thấy cô thì lão ta liền tỏ vẻ không muốn cô ở đây
- Ông ăn nói với vợ tôi đàng hoàng dù ông không xem cô ấy là con gái nhưng cô ấy là con dâu của nhà họ Cao ông nói cho cẩn thận với miệng
- Đúng là nó giờ là con dâu Cao Gia tôi biết chứ nhưng nó không phải con cái nhà này thì ở đây làm gì
- Tôi đưa cô ấy đến gặp mẹ mình thì đắt tôi với ông sao ông lên tiếng
- Hạ An chưa nói gì với mày sao?
- Vậy để tao cho mày biết mày thật ra không phải do vợ tao sinh ra mà được tao mang về từ cô nhi viện
- Sao? Mẹ có thật không con thật sự không phải do mẹ sinh ra sao?
- Mẹ...mẹ xin lỗi...
- Ngày trước bà ta sinh Hạ An ra thì khả năng sinh đứa tiếp theo là không thể khi Hạ An được năm tuổi nó muốn có em để chơi cô nên tao mới đến cô nhi viện xin mày về
- Hay giỏi lắm ông Vương
- Ông mang cô ấy từ cô nhi viện về chỉ để làm con gái ông vui thôi đến khi con ông không cần thì ông bắt cô ấy lấy tôi để trả nợ
- Tôi có công nuôi dưỡng nó hai mươi mấy năm thì nó cũng đến lúc trả ơn tôi nhờ vậy nó mới có cuộc sống như hôm nay
- Phải nhờ ông gã cho tôi nên cô ấy mới không sống trong địa ngục khi ở cùng ông đó
- Aa...bụng em đau...anh à...em đau quá..
- Hạ Đan con sao vậy
- Mẹ à cô ấy đang mang thai để con đưa cô ấy đến bệnh viện
- Hạ Đan có xảy ra chuyện gì thì cái mạng ông lo mà giữ, mẹ à con đưa cô ấy đi mẹ nhớ giữ sức khỏe nhé
Cú sốc này quá lớn khiến Hạ Đan nước mắt lưng tròng không nói được lời nào hóa ra cô chỉ là đứa trẻ mồ côi được người ta cất công nuôi dưỡng vì sốc nên bụng cô đau quằn quài dù biết người phụ nữ trung niên trước mắt không phải là mẹ Hạ Đan nhưng anh vẫn rất tôn trọng chào bà rồi bế cô đến thẳng bệnh viện
- Bác sĩ à cô ấy thế nào rồi
- Cô ấy gặp cú sốc gì đó khiến tâm trạng tệ ảnh hưởng đến thai nhi tuy cơ thể không có dấu hiệu kiệt sức nhưng tâm trạng của cô ấy làm cho thai nhi đang bị yếu anh nên cẩn thận đừng để xảy ra trường hợp này nữa
- Tôi biết rồi giờ có cần để cô ấy ở lại đây để theo dõi không?
- Không cần giờ có thể đưa cô ấy về tôi xin phép đi trước
Tâm trạng cô không tốt dẫn đến thai nhi yếu đi Cao Minh Hào lo lắng không biết làm sao cô thoát khỏi cú sốc nặng này đến nhà cô cứ ở trong phòng không ăn không uống chỉ khóc
Biệt thự Cao Gia từ ông bà Cao đến người làm trong nhà đều nháo nhào lên vì cô không ăn không uống cứ như vậy thì cháu của ông bà không giữ được thì làm sao
- Em không ăn thì cũng phải nghĩ đến con chúng ta chứ nếu cứ như vậy con nó sẽ bỏ anh và em đó Hạ Đan à
- Em không có ba cũng không có mẹ em là trẻ mồ côi vậy mà trước giờ em không nhận ra khi sống ở căn nhà đó hic hic
- Vậy thì em phải cho con mình có ba có mẹ đầy đủ chứ chuyện đó ở quá khứ rồi em quên đi
- Không giờ em không còn gia đình của mình nữa...
- Ai nói em có anh có ba mẹ anh là đủ rồi chuyện ông ta làm với em chắc chắn sẽ gặp quả báo em cứ coi ba mẹ anh là ba mẹ ruột của em
- Ngoan ăn chút gì đó lấy sức để em bé trong bụng khỏe mạnh khi nào em sinh xong anh sẽ đưa em đi tìm cô nhi viện mà lão già đó nói
Cao Minh Hào năn nỉ rất lâu cô mới chịu ăn được chút cháo rồi đi ngủ khi cô ngủ anh bắt đầu cho người theo dõi mọi hành động của lão Vương kể cả tìm hiểu đứa con gái ruột của ông giờ đang ở đâu có xuất cảnh không tại sao cô ta lại nói dối mẹ mình như vậy chuyện như thế nào không một ai biết ngoài Hạ Đan bây giờ không phải ruôtn thịt với nhà đó nữa