Cuối Cùng Anh Cũng Tìm Thấy Em

Chương 11:Chap 12 - Ngủ ngon




Tối hôm đó trên bàn ăn.

- Haha, anh không biết con mắt của cô ta lúc đó lồi ra bao nhiêu cm đâu. Tôi đã nhịn cái thói kiêu căng của cô ta lâu lắm rồi, không ngờ cũng có ngày tôi dùng tiền đập lại vào mặt cô ta, cái cảm giác này.....SO COOL~~

Hạ Linh mải kể chiến công của mình mà không để ý ánh mắt đối diện cô có bao nhiêu ôn nhu nghe cô kể chuyện.

- Vui đến vậy cơ à?

- Tất nhiên là vui rồi!

Cô không để ý rằng đây là lần đầu tiên cô nói chuyện với anh một cách thoải mái, vui vẻ như vậy.

- À, phải rồi, chút nữa tôi nhờ anh một chuyện được không?

- Ừ

Cô không ngờ là anh lại đồng ý nhanh như vậy

- Anh không bận gì sao mà đồng ý nhanh vậy?

- Ừ, không.

Thực ra thì chỉ cần là cô yêu cầu thì cho dù công việc có chất chồng thành núi đi chăng nữa anh cũng sẽ đồng ý.

......

- Cái này được chứ? Hay cái này? Hay cái này? Trời ạ, anh đột nhiên mua cho tôi nhiều như vậy, tôi biết chọn cái nào?

- Tôi thấy đẹp thì tôi mua thôi

- Vậy thì sao anh biết size áo của tôi? _ cô chợt hỏi

- Khụ, đoán _ làm sao mà anh có thể nói là anh tìm hiểu cả size áo của cô cơ chứ.

Sau 2 tiếng chọn tới chọn lời, cuối cùng anh cũng quyết định được cô sẽ mặc bộ nào.

- "..." anh....thật sự muốn tôi mặc cái này?

Phải, trên người cô bây giờ là một chiếc áo phông có hình hướng dương ở chính giữa và một chiếc quần jeans dài. Đúng là một bộ quần áo "kín cổng cao tường" :))

- Càng giản dị càng tốt. Mấy cái kia rườm rà quá rồi, ba mẹ tôi dễ tính mà.

- Thế thì sao anh không nói luôn từ đầu? Làm tôi lôi hết bộ này đến bộ khác ra thử, nóng chết tôi rồi _ cô hậm hực

Anh cũng không muốn cô mệt, nhưng là....cô mặc bộ nào cũng đẹp, anh chỉ muốn ngắm chút thôi mà.

- Thôi được rồi, quyết định mặc bộ này đi, giờ tôi buồn ngủ rồi, anh về phòng đi.

- Được

Nửa đêm, cô đang lơ mơ chìm vào giấc ngủ thì có cảm giác ai đó vào phòng, hôn lên trán cô, cô hình như còn nghe được ai đó nói " ngủ ngon vợ của anh "

Sáng hôm sau cô dậy sớm, xuống bếp nấu bữa sáng trong tâm trạng hồi hộp. Mạc Thiếu Quân từ trên lầu bước xuống

- Anh xuống rồi à? Đi rửa tay rồi vào ăn sáng đi

- Cô làm bữa sáng à? Dì Mai đâu?

- À dì ý ngoài vườn, hôm nay tôi đột nhiên có hứng thú nấu ăn mà thôi.

Chả hiểu sao bữa sáng này anh ăn thấy ngon hơn bình thường, có lẽ là do "bà xã đại nhân" nấu chăng?

- Cô hồi hộp đấy à?

- À, ừ, tất nhiên rồi, đây là lần đầu tiên tôi đi gặp phụ huynh với thân phận là "con dâu" đấy.

Anh đen mặt, cô nói thế chả lẽ sẽ có lần thứ hai sao?