Cuối Con Đường!

Cuối Con Đường! - Chương 1: Sai lầm của quá khứ




Oe...oe... oe...

Tiếng trẻ con khóc lớn làm vang vọng cả hành lang bệnh viện phụ sản.

"Con à! Nín đi... làm ơn đừng khóc nữa..."

Một người phụ nữ tuổi tầm 20 đang cố gắng dỗ dành đứa con chưa đầy 2 tháng tuổi của mình. Chót dại dính phải tình một đêm với người đàn ông xa lạ mà giờ đây cuộc đời người phụ nữ này lâm vào khốn đốn...

Người phụ nữ đưa mắt nhìn xung quanh. Cả khu hành lang vắng tanh không bóng người, có lẽ giờ này y tá cùng bác sĩ và các bệnh nhân đang nghĩ ngơi vì giờ đã là giữa trưa, trời nóng và nắng nên chẳng ai giám ra ngoài hành lang đầy nắng này đứng.

Oe... oe... oe...

Đâu đó trong một phòng bệnh vang lên tiếng trẻ con khóc. Người phụ nữ bế con mình vừa đi vừa lần mò theo tiếng khóc kia. Chị đứng tần ngần ngoài phòng bệnh một hồi rồi cuối cùng quyết định... đẩy cửa bước vào.

Bên trong một không gian vô cùng yên ắng. Người phụ nữ đưa mắt nhìn quanh, chẳng có ai ngoài đứa bé đang nằm trong nôi kia.

Chị đứng nhìn đứa bé gái kia rồi nhìn lại con mình. Tâm chị khẽ nhói một cái. Liệu chị nên làm việc đó hay không? Chị có nên làm chăng!? Nếu việc đó chót lọt con chị sẽ có được một gia đình hạnh phúc có cả cha lẫn mẹ... nhưng nếu ý định kia không thành, chị nhất định sẽ bị người ta bắt lúc đó con chị liệu sẽ ra sau..?

Đắn đo phút chốc, chị lại bế đứa bé kia lên rồi đặt con mình nằm lại đó. Trước khi rời đi chỉ kịp nói hai tiếng "Tạm Biệt" rồi khuất bóng.

Lời tác giả:

Câu truyện này viết theo môtip khá cũ, các bạn đọc có thể bắt gặp ở một số truyện khác. Tuy nhiên đây là truyện do Cừu nghĩ ra nhất định sẽ khác những truyện khác. Mong các bạn ủng hộ. Có gì sai sót monng các bạn bỏ qua!