Ng phía trc dẫn họ đến trc máy bay, nhìn bên ngoài cũng thấy đang là máy bay riêng cực kỳ xa hoa.
Thang phụ thả xuống đang đợi họ lên.
“Thích nha!” Tiêu Nhân cười híp mắt đi lên đầu, hôm nay cô tóc ngắn đầm dài cùng kính đen, bộ dạng minh tinh cực kỳ.
Gió rất lớn, Hạ Băng Khuynh kéo lại áo ngoài thật chặt, tóc dài bị gió thổi điên cuồng toàn bộ bay ra sau mặt Quý Tu.
Anh dùng tay nắm tóc dài của cô.
Động tác tự nhiên như chuyện thường làm.
Hạ Băng Khuynh bước đi nhanh hơn về trc.
Vào khoang máy bay, hơi thở vẫn chưa ấm lạnh từ gió lạnh bên ngoài liền thấy Mộ Nguyệt Sâm ngồi đó.
Cô thật sự k biết nên cảm tưởng thế nào.
Cảm giác bị lừa vào tròng.
“Halo, hoan nghiêng!” Cố Quân Thụy chui ra vẫy tay.
Tiêu Nhân thấy nhiều ng v ban đầu cũng choáng, nhưng cô rất nhanh thích ứng, Cố Quân Thụy chào, cô lập tức cười đáp, “Chào mọi ng, ng nhiều v à!”
“Nhiều ng náo nhiệt mà!” Quản Dung Khiêm nhe miệng lộ răng trắng.
Haha, tim Hạ Băng Khuynh cười lạnh 2 tiếng, cô cuối cùng hiểu nhiều ng náo nhiệt là ý gì rồi.
Quả nhiên đủ náo nhiệt!
Mộ Nguyệt Sâm cao lạnh ngồi đó, áo len đen cùng quần dài đen, tư thế như mấy ng trên tạp chí giả bộ thâm trầm, anh nhìn Hạ Băng Khuynh cũng k biểu hiện quá vui hoặc k quá bất giờ.
Họ k gặp nửa tháng.
Hạ Băng Khuynh lúc này muốn làm nhất là quay người rời đi.
Quý Tu nhìn nhìn, trực tiếp chào hỏi, anh hoàn toàn k bất ngờ với tình cảnh này.
Tuy trong dự liệu nhưng cũng k cảm thấy kì lạ.
“Băng Khuynh, ngồi đi, đến, đến, bên đây còn 2 chỗ, nhanh qa ngồi.” Cố Quân Thụy nhiệt tình vẫy tay.
Mà 2 chỗ đó, 1 cái bên cạnh Mộ Nguyệt Sâm, 1 cái đối diện Mộ Nguyệt Sâm.
Thật đủ cố ý.
Coi cô mù à!
Phía sau vang lên tiếng cao gót.
Tiếp đó là giọng nữ quyến rũ, “Máy bay sắp bay rồi, mọi ng đừng đứng nữa, tìm chỗ ngồi, vị trai đẹp này---”
Đột nhiên âm thanh như bị chó gặm v, biến mất.
Ai biểu vị trai đẹp quay đầu làm kinh sợ cô gái nào đó chứ.
Tay Khương Viên vốn tự nhiên để trên vai Quý Tu lập tức như móng gà cứng nhắc, lấy xuống cũng k đc, k lấy cũng k đc.
Quý Tu liếc cô, k biểu cảm.
Khương Viên chớp mắt, lại chớp, nụ cười cực kỳ kì lạ.
Nhưng dù s cũng là người đẹp bậc nhất của thành phố, năng lực giao tiếp hạng nhất, cô nhanh chóng phản ứng lại, tự nhiên lấy tay xuống thân thiết nói, “Oh, anh nhất định là thầy của Băng Khuynh, thật là nhân tài, khí chất thoát tục, lần đầu gặp, tôi tên Khương Viên, nhanh mời ngồi!”
“Cảm ơn!” Quý Tu nhàn nhạt đáp, kéo Tiêu Nhân đang ở bên nói chuyện với Cố Quân Thụy ngồi xuống.
Sau lưng Khương Viên chảy mồ hôi.
Nhìn Hạ Băng Khuynh đứng bất động liền qua đẩy cô qa bên Mộ Nguyệt Sâm, “Em gái Băng Khuynh, ngồi đi!”
“E có thể k đi k?” Hạ Băng Khuynh quay đầu nghiêm túc hỏi Khương Viên, cũng k tức giận.
Khương Viên chỉ bên ngoài, “E tự coi có thể k đi k?”
Hạ Băng Khuynh nhìn bên ngoài chỉ thấy máy bay đã dần bay lên.