Anh đẩy ghế ra, bước chân ra ngoài, hoàn toàn k quan tâm đến Ôn Tử Tích.
Nếu thật là cặp đôi, bạn gái đến nhà ăn cơm, làm gì có thể tùy ý bỏ rơi.
Chỉ cần là ng sáng mắt cũng có thể nhìn thấy điểm này, trong lòng Nguyệt Sâm địa vị thật sự của Ôn Tử Tích là ở đâu.
Nhưng Ôn Tử Tích coi mọi ng như ng mù.
Cô nhìn Mộ Nguyệt Sâm đi r, cũng buông đũa theo đứng dậy: “Con cũng ăn xong, m.n từ từ ăn, con đi cùng Nguyệt Sâm!”
Nói xong, kiền theo ra ngoài.
“Chậm đã---” Giọng có chút k vui của Hạ Vân Khuynh truyền đến: “Tôi nói Ôn tiểu thư còn chưa động đũa, sao ăn xong đc? Cô là khách, đũa còn chưa động đã nói ăn xong r, hay là cô thấy món ăn Mộ gia k hợp khẩu vị?”
“Lời gì v, em là lo lắng Nguyệt Sâm ở 1 mình thôi, dù s những chỗ cần dùng tay cũng rất nhiều, em ở bên, yên tâm 1 chút.” Trc mặt trưởng bối Mộ gia, Ôn Tử Tích chỉ có thể nhịn.
“Ha” Hạ Vân Khuynh hừ lạnh 1 tiếng: “Nghe nói như Mộ gia chúng tôi k ai chăm sóc Nguyệt Sâm v!”
“Là bản thân em muốn ở bên Nguyệt Sâm, dú s bây h em là bạn gái anh ấy, quan hệ khác với mọi ng r.” Ôn Tử Tích mạnh mẽ nhịn lo lắng trong lòng, miễn cưỡng cười nói, lòng hận k thể giết ng phụ nữ này.
Hạ Vân Khuynh cố ý bất giờ: “Bạn gái? Thì ra cô trở thành bạn gái của Nguyệt Sâm r à, tôi thật sự k nhìn ra.”
Mấy chữ cuối, mang theo ý châm biếm rõ ràng.
“Khụ khụ---” Mộ Cẩm Đình ho vài tiếng, nhìn vợ, kêu cô đừng nói nữa.
Hiện trường trở nên khó xử.
Sắc mặt Ôn Tử Tích đanh lại khó chịu.
Ôn Nhã Liên cảm thấy mất mặt, ngầng đầu uy hiếp nói với em gái: “Ngồi xuoosng1”
Ôn Tử Tích lòng k muốn, nhưng vẫn nghe lời anh ngồi xuống, cô rốt cuộc cũng k fai thiếu nhi k hiểu chuyện xúc động, biết bây h cứ đi cho bằng đc, đối với cô k chút lợi ích, dù cho bây h lòng cô lo lắng đến muốn đốt cháy nội tạng, Nguyệt Sâm đi vào lúc này, chắc chắn là mềm lòng đi tìm tiểu tiện nhân Hạ Băng Khuynh r.
“Ăn cơm tiếp thôi!” Cố Quân Thụy cười phá vỡ không khí, lòng âm thầm hô hấp.
Mọi ng tiếp tục động đũa.
Sau khi ngồi xuống, mắt Ôn Tử Tích bất giác nhìn Mộ Nguyệt Bạch, k lẽ anh cứ v mà nhìn thôi s?
Mộ Nguyệt Bạch ngồi đó nhà nhã uống canh, k hề nhìn cô.
Hạ Vân Khuynh nhìn rõ ánh mắt của Ôn Tử Tích, lòng càng tức giận, cô nhịn k đc nhìn qua Mộ Nguyệt Bạch: “Nguyệt Bạch à, Ôn tiểu thư hình như có chuyện muốn nói với em, luôn nhìn em, hay là sau khi ăn xong 2 ng tìm nơi nào nói riêng đi.”
Lời cô khiến 2 trưởng bối Mộ gia và bọn Cố Quân Thụy nghi ngờ nhìn Mộ Nguyệt Bạch, vì trong ấn tượng của họ, Tử Tích và Nguyệt Bạch k qua lại, nhiều nhất gặp chào hỏi, lúc nào, trở nên thân v?
Đến Mộ Cẩm Đình nhất thời cũng k nhìn thấu quan hệ trong đó.
Dưới ánh nhìn của mọi ng, Mộ Nguyệt Bạch k nhanh k chậm uống hết canh, nâng mắt, cười ôn hòa với Hạ Vân Khuynh: “Chị dâu chắc k fai nói Tử Tích nhìn trúng em chứ? Bây h cô ấy là bạn gái Nguyệt Sâm, lời đùa này k thể nói!”
“Đừng nói v, bây h càng nhìn càng thấy 2 ng hợp nhau!” Hạ Vân Khuynh nói 1 câu đâm chọt anh.
Trc đây chỉ cảm thấy cô đơn thuần bị anh lợi dụng thôi, nhưng k ngờ, thì ra, anh giúp ng ngoài lập kế lợi dụng cô, càng tức hơn là, họ k cần làm gì, chỉ ngồi làm ngư ông đắc lợi, nước dơ đều tạt lên ng cô.
- -------- ----------