Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 281




Kết quả, sau động tác đó, tay vẫn ở chỗ cũ.

Bị anh ấn lấy!

“K gấp, vẫn nói về vấn đề người khác đó đã, đối với vấn đề này anh khá tò mò.” Mộ Nguyệt Sâm sắc lạnh nhìn qa, môi mỏng cong lên, mặt đanh lên nhìn rất khủng bố.

“K có ng khác, em nói nhầm!” Huhu, đều tại bộ phim rách nát đó.

Mộ Nguyệt Sâm lắc đầu: “Anh thấy k giống, thông thường, chuyện chưa nghĩ mà nói ra đều là sự thật.”

“” Hạ Băng Khuynh cười khổ: “Anh cần tin trên đời có nhiều loại ng khác nhau, giống như em vậy, nói ngay k nghĩ, đa số đều là nói bậy.”

“Toàn bộ đều là?” Mắt Mộ Nguyệt Sâm như có thêm gì đó, nồng đậm đến khiến ngta nhìn k rõ, nhưng làm khiến tim ng hoảng loạn.

Hạ Băng Khuynh đột nhiên k dám trả lời nữa, có phải cô bất giác đào hố cho bản thân?

“Tự mâu thuẫn r đúng k?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn bộ dạng k dám thở mạnh của cô, có chút đau lòng.

Ai bảo lời cô nói như thiếu đòn như v!

Hạ Băng Khuynh liếm môi: “Vậy rốt cuộc bây h anh muốn thế nào?”

“Vấn đề liên quan đến ngkhac lần sau nói. bây h, nên làm gì làm đó.” Mộ Nguyệt Sâm thả lỏng tay.

Ý muốn nói, cởi đi!

Tay Hạ Băng Khuynh cầm bên mép, khóc k ra nước mắt!

Không khí rối loạn lúc nãy đã đỡ hơn, lần này cô bình tĩnh từ từ qua đó, cô cảm thấy da mặt của mình sẽ rớt ra mất.

Nhưng, thời gian càng lâu càng khó ra tay, liều vậy!

Cô quay mặt qua, nhân lúc 2 chữ liều vậy xuất hiện, cô cởi ra giúp anh, sau đó toàn quá trình như ng mù v.

“Đc rồi, nhanh đi, nhanh đi!” Cô đẩy vai anh về trc.

“Bên đó là cửa ra, em muốn anh nude ra ngoài?”

“Vậy bồn tắm ở bên đó à!” Hạ Băng Khuynh nói nhỏ.

Mộ Nguyệt Sâm quay đầu nhìn mặt nhỏ đo đỏ, xấu hổ lại có chút tức giận, nhịn k đc muốn cười:”Hạ Băng Khuynh, anh thấy e k có thiên phú làm ng mù, bỏ cuộc đi.”

“Em em thích, chính là thích nhắm mắt.” Hạ Băng Khuynh đánh vai anh.

“Đc! Vậy em cứ nhắm mắt nhé! Đến đây, anh nói em biết, bồn tắm bên đó.” Mộ Nguyệt Sâm ở sau ôm lấy cô, đưa cô đến bên bồn tắm.

“Mộ Nguyệt Sâm, em có cảm giác k hay.” Hạ Băng Khuynh nắm tay anh k buông.

“A!” Mộ Nguyệt Sâm từ trong bất ngờ hiểu ra: “Sau khi thành ng mù, còn có công năng dự đoán tương lai? Thật thần kỳ!”

“Nếu anh kéo em xuống nước, anh k xong với em!” Hạ Băng Khuynh k vòng vo với anh.

Trán đột nhiên bị gõ: “Bây h e k có quyền trả giá với anh, nhưng anh có thể nói em nghe 1 thông tin, anh sẽ k đẩy e xuống nước.”

“Thật k?”

“Thật!”

“Vậy thì tốt, vậy em yên tâm rồi!”

Hạ Băng Khuynh vỗ lồng ngực, thật ra cô rất lo lát anh kéo cô xuống bồn tắm, ép cô tắm uyên ương cái gì đó.

Mộ Nguyệt Sâm nằm trong bồn tắm.

Anh dùng tay bắn lên trán cô: “Cô mù, em có thể mở mắt rồi.”

Hạ Băng Khuynh mở mắt, thấy Mộ Nguyệt Sâm ngồi trong bồn tắm, nhìn bộ dạng rất đàng hoàng, ít nhất trc mắt nhìn anh k như muốn làm gì.

Nhưng bản năng háo sắc, cô vẫn k dám thả lỏng.

Mắt nhìn xuống nước 1 cái, vừa hay nhìn thấy thứ k nên nhìn!

Mặt đỏ lập tức như ăn thuốc nổ, tiếp xúc da thịt mấy lần k fai giả, nhưng cô chưa từng nghĩ kĩ qua, quan trọng là cũng k muốn nhìn kĩ.