*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Dạ, dạ đc.”
Lấy đth ra, Hạ Băng Khuynh gọi cho thầy Quý, bên kia rất nhanh nhấc máy, cô lễ phép nói: “Thầy Quý, em là Hạ Băng Khuynh, em muốn hỏi CN này thầy rảnh k. chúng ta đi tắm suối nước nóng. thầy đi k?”
Ngàn vạn lần đừng nói đc!
“Đc thôi!’ Quý Tu bên kia đáp ứng.
Trc mắt Hạ Băng Khuynh trời đất u ám, thầy Quý sao có thể tùy tiện đồng ý như v!
Nhưng ngta đồng ý rồi, cô có thể làm gì: “Vậy, thời gian địa điểm cụ thể gửi thầy sau nha.”
“Uhm, đc!”
“Tạm biệt”
Cúp máy, lòng cô căng thẳng, làm “việc xấu” trc mặt chị và anh rể đã nguy hiểm rồi, cộng thêm thầy Quý, mà quan trọng là, nha đầu Tiêu Nhân này, có thầy Quý ở đó, nhất định sẽ làm loạn, mà ng họ cần đối phó lại là hồ ly già giảo hoạt.
Nghĩ đến hồ ly già, hồ ly già đó đến nâng mắt nhìn cô, miệng mang nụ cười, mắt ôn nhu như nước mang theo ánh sáng nhè nhẹ chiếu vào người cô: “Biểu cảm của bé dễ thương hình như k muốn thầy Quý đi lắm.”