Tô Bình lần đầu thật sự yêu đương, lại yêu đương với một tên con trai. Nếu cách đây nửa năm ai nói với cậu, chắc chắn cậu sẽ không thể tin được, có khi còn mắng người kia ăn nói tào lao.
Nhưng ở đời đâu ai ngờ trước được chuyện gì. Thái độ của Doãn Đoan với Tô Bình khi ấy đang không một chút phòng thủ, thật sự đã làm cậu xiêu lòng.
Sau đó là những ngày tháng đắm mình trong tình yêu của Tô Bình.
Tô Bình thường bị bạn học bắt gặp đang ở bên cạnh Doãn Đoan. Đi ăn, đi chơi thể thao, làm bài tập, hoạt động Vân Vân mây mây, rất nhiều đều là hình bóng hai người với nhau. Mà cứ hễ có thời gian rãnh lại không thấy bóng dáng Tô Bình ở trong phòng KTX, đôi khi cậu còn đi qua đêm ở bên ngoài, đến hôm sau mặt mày phơi phới trở về. Cái trạng thái này còn không phải đang yêu đương hẹn hò thì là gì? Hai người cứ thế mà trở nên thân mật, đến mức bạn cùng phòng cũng dần nhận ra.
Thời gian ấy theo như Tô Bình Nhớ lại thì giống y như cậu đang nằm mộng. Mộng đẹp không tày gang.
Mà người đánh cậu tỉnh dậy không ai khác chính là người cậu yêu thương tin tưởng nhất.
Có thể nói, Tô Bình hồ như đã dùng tất cả nhiệt thành của mối tình đầu đặt hết lên trên người Doãn Đoan.
Đến Tô Bình cũng không rõ, con người sao lại nói thay đổi liền thay đổi. Là cậu nhìn nhận sai hay người ta dấu quá kĩ càng không chút khe hở. Lại Nói là không chút khe hở cũng không phải. Những tháng đầu năm cuối cấp của cậu, đối phương đã manh nha rất nhiều dấu hiệu cho cậu thấy rồi. Nhưng Tô Bình khi ấy vẫn một mực không muốn phá vỡ niềm tin của mình với người kia. Đến cậu cũng tự nhận mình hèn nhát vô cùng.
Tô Bình và Doãn đoan quen nhau được hai năm thì Doãn Đoan tốt nghiệp, trở về tiếp quản công ty, không lâu sau thì thời gian gặp mặt của hai người càng ít rồi lại càng ít hơn.
hắn bước qua một giai đoạn mới, môi trường mới, cũng bắt đầu nhận thức được nhiều khía cạnh của cuộc sống hơn. công ty bố hắn khi ấy không may gặp khó khăn, môi trường kinh doanh cạnh tranh vô cùng khốc liệt. Hắn Thể nghiệm rõ ràng nhất của những phân tầng xã hội. Mà ở tầng cao nhất người ta có những đặc quyền mà khi Doãn Đoan được chạm đến, đừng nói là vực dậy một cái công ty nho nhỏ của bố hắn, cho dù đập đi xây lại ba cái lớn hơn nhiều lần vậy cũng chỉ trong một cái gật đầu.
Hắn có một chút đắn đo chóng vánh rồi đã buộc phải nhanh chóng nắm cành ô liu bước lên.
Tô Bình khi không “tách” một cái liền bị đẩy ra nằm ở thế giới khác. Đối với Tô Bình, Doãn Đoan đành bớt lại chút thời gian, từ ngoài sáng chuyển vào trong tối.
Khi hắn đề cập đến chuyện mình sắp phải cưới người khác với Tô Bình.
“ anh kết hôn cũng chỉ là vỏ bọc bên ngoài, bố mẹ, anh không thể thuyết phục họ cho anh ở bên em, công ty lại đang gặp khó khăn, mình anh chẳng giúp được gì, hai người đã có tuổi, trong nhà cũng chỉ có anh là con trai, mà bên kia vừa hay cần một người chồng danh nghĩa, hai bên hỗ trợ lẫn nhau thôi. Anh vẫn có thể gặp em, anh sẽ không bao giờ bỏ mặc em, em hiểu được mà phải không, Tô Bình?”
Vẻ mặt hắn tha thiết vô cùng. Như thể hắn cũng đã nghĩ hết cách cho cậu rồi vậy? Tô Bình lặng thinh nhìn Doãn Đoan, gương mặt gã khi xưa nói với cậu rằng “ anh sợ em tuổi thân “ với “ gương mặt của gã bây giờ “. Không phải cậu nhìn sai người, mà là con người thật sự rất dễ thay đổi.
Doãn Đoan đưa cho cậu một thẻ ngân hàng, bảo rằng: Trong đó có hai trăm triệu, mật mã là sinh nhật em, đừng hiểu nhầm, đây không phải là sỉ nhục em, mà chính là vì phải để em chịu chút thiệt thòi này”
Cha mẹ Tô Bình thuộc tầng lớp lao động, cậu biết hai trăm triệu là rất nhiều, trước đây, Tô Bình dẫu sao cũng chưa từng nghĩ có ngày cầm được trong tay những hai trăm triệu. Nhưng lúc ấy cậu lại như người đang nằm mộng, chẳng có được chút phản ứng gì, cũng không rõ Doãn Đoan đưa cậu tiền để làm chi. Cậu không cầm tấm thẻ đó, chỉ thấy thân thể mình lạnh ngắt, ngơ ngác nhìn hắn.
Hình như vào lúc ấy, Doãn Đoan có vẻ tự cảm thấy mình đã dàn xếp ổn thoả đôi bên, bỏ chiếc thẻ ngân hàng xuống rồi rời đi. Hắn Chắc mẩm Tô Bình vẫn sẽ giữ liên lạc với mình.
khi ấy cậu đã nói gì nhỉ? Hình như không nói lấy một câu. Chỉ đứng đó để hắn tự biên tự diễn. Bởi vì cậu đã chết lặng từ lâu mất rồi.